Lúc này Tổ An cân nhắc lại là chuyện khác, đó chính là hiệu quả, giới thiệu nói cũng không kỹ càng, chỉ nói có thể làm mục tiêu ở trong vòng nửa canh giờ coi ngươi là bằng hữu, nhưng bằng hữu cũng chia rất nhiều loại, bằng hữu quá mệnh giao tình, bạn nhậu, sơ giao cũng là bằng hữu, đến cùng có thể tới trình độ nào?
Tỉ như nếu ta thi triển kỹ năng này với mỹ nhân hiệu trưởng, có thể làm cho nàng nguyện ý cùng ta trở thành bằng hữu trên giường không?
Tổ An có chút kích động, bất quá vừa nghĩ tới tiểu huynh đệ của mình bị phong ấn, thì không khỏi uể oải.
Việc cấp bách vẫn là trước tìm được Vô Tung Huyễn Liên, đừng nghĩ những sự tình không thiết thực kia.
Tiếp tục rút thưởng, về sau không rút ra đồ vật đặc biệt gì khác, tổng cộng chỉ rút được 70 trái Nguyên Khí Quả, luyện hóa những trái cây này, pháp trận thứ tư đã lấp 156 trái, cách 233 trái chỉ thiếu 77 trái nữa mà thôi.
Mặc dù hắn tu luyện nhìn như tăng trưởng rất chậm, nhưng nếu như phát động Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh, đến lúc đó gia tăng nguyên khí viễn siêu hiệu quả của 77 trái này.
Càng đừng đề cập những người khác cho dù là thiên tài cũng cần dùng mười năm khổ tu mới có thể đạt tới cảnh giới như vậy, hắn lại chỉ phí hơn một tháng.
Nếu bí mật này lộ ra ánh sáng, đảm bảo người trong thiên hạ đều sẽ đố kị phát cuồng, tới đuổi giết hắn ép hỏi bí mật tu luyện.
Tổ An cũng không phải không ý thức được điểm này, nhưng hắn lại không thỏa mãn, dù sao cũng là người lập chí muốn thành nam nhân mạnh nhất thế giới!
Kiếp trước nhìn quen các loại tiểu thuyết mạng, trong đầu đều là hình ảnh nhân vật chính nghịch thiên cỡ nào cỡ nào, bây giờ chút thành tựu này của hắn lại tính là gì.
Trong lòng hắn căn bản không lấy mình so sánh với những người khác, mà cầm những nhân vật chính trong trí nhớ làm vật tham chiếu, ân, thiên tài yêu cầu phải cao như vậy!
Trải qua khoảng thời gian này nghỉ ngơi, Tổ An cảm thấy trạng thái thân thể đã khá hơn nhiều, liền đi ra ngoài bìa rừng, lúc đầu chuẩn bị đi tìm Kỷ Tiểu Hi, kết quả lại bị mấy tên sát thủ kia chậm trễ.
Quyết định phương hướng, đi đến biên giới rừng cây, vừa rồi rút được 2 đạo cụ, để tâm tình của hắn cực kỳ vui vẻ.
Bất quá khi hắn đi ra rừng cây, nụ cười trên mặt cứng đờ, lông tơ toàn thân dựng đứng, khẩn trương nhìn nữ tử cách đó không xa.
Nữ tử mặc váy áo xanh lục, cả người nhìn thon thả tinh tế, đặc biệt là vòng eo doanh doanh một nắm, cả người đứng ở nơi đó, gió nhẹ lướt qua, váy áo bồng bềnh, lại thêm trên mặt mang lụa mỏng, nhìn rất xuất trần thoát tục.
Nếu đổi lại nam nhân khác, ở dã ngoại hoang vu, đụng phải cô nương mỹ lệ nhỏ yếu, tuyệt đối là một sự tình rất vui sướng.
Chỉ bất quá lúc này Tổ An lại không có tâm tình thưởng thức mỹ mạo của nàng, bởi vì hắn rõ ràng thực lực của đối phương kinh khủng như thế nào.
Thiếu nữ trước mắt không phải người khác, chính là Tuyết Nhi!
Hiển nhiên đối phương cũng nhìn thấy hắn, khóe môi giương lên, gia hỏa này rốt cục bị mình bắt được!
Con mắt của Tổ An nhanh chóng xoay chuyển, đồng thời không có xoay người bỏ chạy, mà mỉm cười đi tới:
- A, Kiều cô nương, không nghĩ tới gặp phải ngươi ở đây.
Tuyết Nhi sững sờ, ở trong tưởng tượng của nàng, hai người vừa thấy tuyệt đối là cừu nhân gặp mặt hết sức đỏ mắt, không phải sinh tử tương bác chính là truy đuổi đào vong, ngữ khí tự nhiên của đối phương hoàn toàn vượt quá dự liệu của nàng.
Bỗng nhiên nàng kịp phản ứng, bây giờ thân phận của nàng là học sinh Kiều Tuyết Doanh, gia hỏa này hiển nhiên không nhận ra nàng.
Hừ, khẳng định biết ta là mỹ nhân xếp thứ mười, thấy cơ hội liền đến bắt chuyện.
Gia hỏa này rõ ràng không thể... kết quả còn háo sắc như thế!
Đến từ Kiều Tuyết Doanh, điểm nộ khí +233!
Tổ An giật mình, xem ra cô nàng này hận mình thấu xương nha, mình chỉ là chào hỏi đơn thuần, cũng có thể đưa tới phẫn nộ.
Lúc này Kiều Tuyết Doanh thấy hắn giống như thằng ngốc đi tới gần mình, khóe môi giương lên càng ngày càng rõ ràng.
Bỗng nhiên nàng lại nghĩ không nên giết hắn nhanh như vậy, trước đó gia hỏa này hại mình thảm như vậy, còn... còn đối với nàng như thế, mình không trêu đùa hắn một phen, làm sao có thể giải mối hận trong lòng.
- Kiều cô nương nghĩ đến cái gì mà vui vẻ như vậy, chẳng lẽ bởi vì nhìn thấy ta.
Tổ An nhịn không được thở dài.
- Không có cách, ta ngọc thụ lâm phong như vậy, nữ tử nhìn thấy ta rất khó không vui.
Kiều Tuyết Doanh:
- ...
Nhiều ngày không gặp, da mặt của gia hỏa này vẫn dày như thế.
Đến từ Kiều Tuyết Doanh, điểm nộ khí +131!
Bất quá nàng vẫn mỉm cười:
- Công tử như vậy, chẳng lẽ không sợ kiều thê trong nhà tức giận?
Hừ, trước trêu đùa ngươi một chút, làm cho ngươi thần hồn điên đảo, lại để cho ngươi biết thân phận chân thật của ta, đến lúc đó biểu lộ của gia hỏa này nhất định sẽ rất thú vị.
Tổ An khoát tay áo:
- Kiều cô nương chớ lo lắng, nương tử nhà ta nói, không ngại ta tìm nữ nhân khác, không tin ngươi có thể hỏi nàng.
Kiều Tuyết Doanh thầm mắng vô sỉ, gia hỏa này lại giấu tiểu thư thông đồng cô nương xinh đẹp khác.
Ý nghĩ này vừa dâng lên, nàng liền sững sờ, mình lại vô ý thức gọi Sở Sơ Nhan là tiểu thư, thậm chí bất bình thay nàng, xem ra những năm này ở bên người đối phương, rất nhiều thứ sớm đã thay đổi một cách vô tri vô giác.
- Sao Kiều cô nương một mình ở chỗ này, bí cảnh nguy hiểm hơn dự đoán rất nhiều.
Tổ An vỗ ngực.
- Bất quá ngươi không cần lo lắng, tiếp xuống để ta tới bảo hộ ngươi.
- Ngươi?
Khóe môi Kiều Tuyết Doanh lộ ra ý cười trào phúng.
- Vậy phải đa tạ công tử rồi.
- Ngươi không tin ta?
Tổ An lập tức gấp.