Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3053 - Chương 3053 - Binh Quý Thần Tốc

Chương 3053 - Binh quý thần tốc
Chương 3053 - Binh quý thần tốc

Đợi nàng rời đi, sắc mặt của Yến Tuyết Ngân có chút khó coi:

- Ngươi gạt ta!

Đến từ Yến Tuyết Ngân, điểm nộ khí +100 +100 +100...

- Lừa ngươi cái gì?

Tổ An âm thầm kêu khổ, đầu óc nhanh chóng vận chuyển, suy nghĩ phương pháp giải quyết.

- Ngươi rõ ràng có thể làm ra ánh sáng, còn nhất định phải mò trong bóng đêm...

Yến Tuyết Ngân không có ý tứ nói tiếp, nhưng trong mắt tràn ngập sương lạnh.

Bỗng nhiên Tổ An a một tiếng, cả người xụi lơ ngã xuống.

- Ngươi làm sao?

Yến Tuyết Ngân giật mình, bản năng đỡ lấy hắn.

- Ngươi cũng không phải không biết, ta sử dụng kỹ năng này phải trả giá đắt.

Tổ An suy yếu nói.

Yến Tuyết Ngân biến sắc, biết hắn thi triển loại Ngôn Linh chi thuật thần bí kia phải trả giá đắt, vội vàng đưa nguyên khí vào trong cơ thể hắn:

- Đừng nói chuyện, bình tâm tĩnh khí, cố bản bồi nguyên.

Tổ An ân một tiếng, thuận thế nằm ở trong ngực nàng, mềm mại, ấm áp, thật dễ dàng để cho người ta lưu luyến quên về.

Yến Tuyết Ngân thoáng cái sửng sốt, bất quá nghĩ đến đối phương sử dụng loại kỹ năng này phải trả giá đắt, nên cắn môi, không nói gì thêm.

Chỉ có thể không ngừng nói với mình, hiện tại che mặt, không có người biết thân phận của mình.

Trương Tử Đồng thấy Tổ An té xỉu thì giật mình, đang muốn đi qua, Yến Tuyết Ngân lạnh lùng nói:

- Ngươi nhanh tìm cơ quan, đừng để hắn dùng kỹ năng này thành vô ích.

Trong lòng Trương Tử Đồng run lên, không còn dám chậm trễ, vội vàng tra tìm.

Đồng thời trong lòng âm thầm suy nghĩ, xem ra Thập Nhất đại nhân và nữ nhân kia quan hệ rất thân mật, nên mới chọn ngã vào trong ngực nàng.

Yến Tuyết Ngân ngồi chồm hổm ở trên mặt đất, để đầu Tổ An gối lên đùi mình, nhìn hắn nhắm nghiền hai mắt, trong lòng không khỏi dâng lên cảm giác thương tiếc.

Gia hỏa này luôn không phân rõ nặng nhẹ như thế, loại tình huống này lại vận dụng Ngôn Linh Thuật.

Lúc này Tổ An lại cười nở hoa, mặc dù trên miệng Yến tỷ tỷ nói không muốn, nhưng trong lòng vẫn tốt với hắn.

Vừa rồi hắn thi triển phím Print sáng tạo chùm sáng, đương nhiên vì giảm bớt phản phệ, thậm chí hắn không dám thêm hai chữ “Thần nói” ở phía trước.

Triệu hoán ánh sáng đã không phải lần thứ nhất hắn sử dụng, tác dụng phụ còn ở trong phạm vi có thể chịu đựng.

Đương nhiên ở trước mặt Yến Tuyết Ngân vẫn phải biểu hiện thống khổ một chút mới đúng...

Cách một hồi, bỗng nhiên truyền đến tiếng gọi vui vẻ của Trương Tử Đồng:

- Tìm được rồi!

Theo nàng cạy một viên gạch lên, bên cạnh truyền đến thanh âm tạch tạch tạch, cửa ngầm mở rộng, lộ ra một gian mật thất.

Tổ An có chút bất mãn nữ nhân này tìm cơ quan quá nhanh, mình muốn nằm nhiều một chút cũng không làm được.

Lúc này thanh âm lo lắng của Yến Tuyết Ngân truyền đến:

- Tìm được lối ra, ngươi không cần phát sáng nữa.

Lúc này Tổ An mới “hậm rãi” mở mắt:

- A, đã tìm được rồi sao?

Nói xong dập tắt ánh sáng trong tay.

Yến Tuyết Ngân nâng hắn dậy:

- Bây giờ ngươi cảm giác thế nào?

- Thân thể còn tốt, nhưng đầu có chút choáng, tinh thần lực tiêu hao rất lớn.

Tổ An đáp, hắn biết Yến Tuyết Ngân là Đại Tông Sư, vừa rồi còn đưa nguyên khí vào trong cơ thể mình, thân thể có bệnh hay không căn bản không thể gạt được nàng, chỉ có thể từ phương diện tinh thần ra tay, dù sao tinh thần lực là không có cách nào kiểm chứng.

Quả nhiên, Yến Tuyết Ngân hơi nhíu mày, bất quá vẫn tiếp tục vịn hắn đi vào phòng.

Trong phòng không có trận pháp đặc thù và Hấp Hồn Thạch, Trương Tử Đồng đốt lên một bó đuốc, trong phòng rất đơn giản, chính giữa có cầu thang đá, phía trên đặt một cái rương, toàn thân tản ra khí tức “bên trong chứa đồ vật trọng yếu”.

Trương Tử Đồng giới thiệu nói:

- Cái rương này là Thất Khiếu Linh Lung Tỏa, cực kỳ đặc biệt, trong thiên hạ có thể mở ra không cao hơn hai tay.

Sau khi nói xong, không thấy có vai phụ đến, đành phải hậm hực nói:

- Ta đúng lúc là một trong.

Sau khi nói xong, từ trong tóc lấy ra một cái cài tóc, nhìn kỹ, một đoạn trong đó giống như châm nhỏ uốn lượn.

Nàng nhẹ nhàng cắm châm nhỏ vào trong lỗ khóa, nghiêng tai lắng nghe âm hưởng.

Yến Tuyết Ngân kinh ngạc nhìn nàng, nghĩ thầm sao nữ tử bên người Tổ An đều người mang tuyệt kỹ như vậy?

Cách một hồi, răng rắc… thanh khóa bắn ra.

Tổ An tựa ở trong ngực Yến Tuyết Ngân, có chút hiếu kỳ nói:

- Tuy ổ khóa này thần kỳ, nhưng làm cửa ải cuối cùng, như vậy không khỏi quá đơn giản rồi.

So với mấy cửa ải khác, cửa này ngược lại càng dễ.

Trương Tử Đồng đáp:

- Hẳn là Yến Vương có lòng tin với mấy cửa ải trước, cho nên cửa này không có phí nhiều tâm tư. Bất quá trừ cái khóa này, hắn còn thiết lập bẫy rập, một khi lấy ra sổ sách, sẽ phát động cảnh báo, cả phòng tự hủy.

Tổ An âm thầm gật đầu, nếu đi đến một bước này, vì thành công sắp đến mà rất dễ dàng lơ là bất cẩn.

Trương Tử Đồng lấy ra một quyển sách giống như đúc:

- Công phu trên tay của các ngươi, người nào lợi hại nhất? Trong thời gian ngắn nhất đổi sổ sách ra, để cơ quan phía dưới không kịp phản ứng.

Bình Luận (0)
Comment