Tổ An ra hiệu cho Tiếu Kiến Nhân và Trương Tử Đồng.
- Còn thất thần cái gì?
Lúc này mấy người mới như ở trong mộng mới tỉnh, vội vàng chạy tới cầm Câu Hồn Tác khóa Yến Vương.
Dù hắn là Đại Tông Sư, bị Câu Hồn Tác khóa lại, tu vi cũng không cách nào thi triển. Cho tới bây giờ mấy người còn có chút hoảng hốt, vậy mà có thể bắt được Yến Vương?
Trương Giải coi như thanh tỉnh, ra hiệu thủ hạ phối hợp bọn họ bắt thủ hạ của Yến Vương lại.
Bằng không đợi lát nữa những người này cũng là mầm tai vạ. Thấy Yến Vương bị khóa, Triệu Hạo hơi gật đầu, sau đó nhìn Tổ An nói.
- Ngươi qua đây, trẫm có lời muốn hỏi ngươi.
Tổ An đi đến nơi xa, hư ảnh hóa thành kim quang, cuối cùng thành bộ dáng của Triệu Hạo, trừ cả người nhìn có chút bán trong suốt, hắn và Triệu Hạo vốn không có gì khác nhau.
Tổ An âm thầm tắc lưỡi, không nghĩ tới hắn còn có thể chơi như vậy? Khó trách đều nói Địa Tiên có thể trong vòng một đêm thần du vạn dặm, không biết lúc này Triệu Hạo ở trong hoàng cung, thực lực có bị tổn thất hay không.
- Cung điện Tử Sơn sửa chữa tiến triển như thế nào?
Triệu Hạo đứng chắp tay hỏi.
- Hết thảy đều tiến hành đâu vào đấy.
Tổ An đương nhiên biết hắn không phải muốn hỏi cái này, bổ sung.
- Chỉ bất quá gần đây Đạo môn chín tông thi đấu, trên Tử Sơn cao thủ tụ tập, ta lo lắng bọn họ sẽ gây bất lợi cho hoàng thượng?
- Bọn họ cũng xứng?
Triệu Hạo nghe xong cười khẩy.
Tổ An nghĩ thầm gia hỏa này trang bức, đã có mấy phần phong thái của ta.
- Tiếp tục quan sát, trẫm đi trước.
Vừa dứt lời, bóng người Triệu Hạo tiêu tán không thấy, Tổ An lẩm bẩm.
- Phụng thiên thừa vận hoàng đế chiếu viết...
Cơ hồ một giây sau, thân hình Triệu Hạo hiện ra lần nữa, thần sắc có chút bất thiện nhìn hắn.
- Ngươi có biết trên đời bao nhiêu Tú Y cả đời cũng không dám triệu hoán trẫm một lần không!
Triệu Hạo nỗ lực giữ vững bình tĩnh, nhưng ánh mắt làm sao cũng giấu không được.
Đến từ Triệu Hạo, điểm nộ khí +666 +666 +666...
Phải biết Tú Y Sứ Giả bình thường là không có tư cách triệu hoán hoàng đế, cần chấp hành nhiệm vụ đặc thù mới ban thưởng bọn họ thánh chỉ.
Cho dù như vậy, rất nhiều người sau cùng cũng sẽ không sử dụng thánh chỉ, một là lực uy hiếp của thánh chỉ đầy đủ, thứ hai bọn họ không muốn lưu lại một ấn tượng vô năng cho hoàng đế.
Kim Bài Tú Y thì khác, bọn họ không cần thánh chỉ, dùng kim bài có triệu hoán hoàng đế, đương nhiên trước khi rời kinh cần hoàng đế khâm điểm.
Triệu Hạo nhớ, qua nhiều năm như vậy, không có mấy lần cần hắn ra sân, nhưng tiểu tử này triệu hoán hắn nhiều lần, lúc này thậm chí trước sau liên tục triệu hoán hai lần!
Thậm chí hắn có một loại cảm giác giống như khỉ làm xiếc.
- Chỉ muốn xem triệu hoán này có hạn chế sử dụng hay không, bằng không vạn nhất gặp phải tình huống như hôm nay, không có hoàng thượng xuất thủ, lòng ta bất an.
Tổ An thành khẩn nói.
- Không có sự tình khẩn cấp không cho phép triệu hoán trẫm, lần sau không thể chiếu theo lệ này nữa!
Triệu Hạo hừ lạnh, trong nháy mắt thân hình biến mất.
Lần này làm ra động tĩnh lớn như vậy, hoàng đế cũng đích thân tới, những quan viên trọng yếu trong Dịch thành nghe tin chạy tới, Dịch quận Đô Úy Dương Thắng, Dịch thành thành chủ Liêu Lăng, còn có quan viên cao tầng khác.
Đương nhiên, đồng thời đến còn có một số quan lại lệ thuộc Yến Vương không biết nội tình, đợi thấy Yến Vương bị bắt, từng cái đều biến sắc.
Nhưng Trương Giải không có cho bọn hắn cơ hội rời đi, thừa cơ khống chế những người này lại.
Tiếc nuối duy nhất là Yến Vương thế tử và Quốc Tướng Tôn Tuần không có tới, nghe nói bọn họ đi nơi khác.
Chờ Tổ An trở lại trong sân lần nữa, ánh mắt mọi người nhìn về phía hắn nhất thời không giống nhau.
Trước đó tuy thân phận Kim Bài Tú Y của hắn dọa người, nhưng giữa sân không ít đều là đại nhân vật cát cứ một phương, cũng không quá sợ.
Nhưng bây giờ hắn động một chút lại có thể mời hoàng đế buông xuống, người nào không sợ hắn ba phần?
Trước kia nghe nói Tú Y Sứ Giả có thể mời thánh, nhưng nghi thức rườm rà, nào có ai giống hắn, nói mời thì mời?
Hơn nữa hắn mời thánh cũng không giống Tú Y Sứ Giả khác, theo tình báo thu thập được, Tú Y Sứ Giả mời thánh chỉ là một hư ảnh không có tình cảm, đi ra công kích hủy diệt xong sẽ biến mất.
Nhưng lần này mời phảng phất như là bản tôn của hoàng đế!
- Thập Nhất đại nhân quả nhiên trí dũng song toàn, nhanh như vậy đã bắt được Yến Vương.
Trương Giải giơ ngón tay cái lên, không tự chủ được bắt đầu vuốt mông ngựa.
Người khác cũng vội vàng lấy lòng, ngay cả Liêu Lăng xưa nay thanh cao, ánh mắt nhìn về phía hắn cũng có chút dị dạng.
Vừa mới gặp Triệu Hạo, tâm tình của Tổ An không tốt đẹp gì, đối với những người này vỗ mông ngựa, cũng không có loại cảm giác vui vẻ như bình thường.
Để Trương Giải phụ trách đưa nhân vật liên quan vào đại lao, hắn thì tìm cơ hội đơn độc gặp Yến Vương.