Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3073 - Chương 3073 - Biến Cố (2)

Chương 3073 - Biến cố (2)
Chương 3073 - Biến cố (2)

- Mặt khác người của Đạo môn chín tông cũng không phải không được, lần này Đạo môn thi đấu, rất nhiều người sớm đến Tử Sơn, có bọn họ tiếp ứng, Chính Dương Tông cũng không tiện tra đồ vật của bọn họ.

- Cho nên trong khoảng thời gian này ngươi giả làm Không Minh Đảo Bành trưởng lão, cũng là trong bóng tối tra sự kiện này.

Tổ An hồi tưởng đủ loại sự tình trong khoảng thời gian này, khó trách luôn có thể từ trên người Bành Vô Diễm cảm giác được khí tức quen thuộc, may mắn những ngày này không có sinh ra xung đột với các nàng, ngược lại còn giúp các nàng nhiều lần, bằng không còn không phải bị hận chết.

- Đúng rồi, Bành trưởng lão và Bành Vô Diễm chính thức đi nơi nào?

- Bị ta giết.

Vân Gian Nguyệt xụ mặt nói.

- Ta vốn là nữ ma đầu giết người không chớp mắt.

Tổ An cau mày, tuy trước đó biết thân phận của nàng, nhưng cùng nàng tiếp xúc, ngược lại không nhìn thấy đối phương hung tàn. Bây giờ nghe loại chuyện này, hắn có chút không thoải mái.

- Xem ngươi bị dọa.

Vân Gian Nguyệt trợn mắt.

- Yên tâm đi, nhân vật như vậy giết quá lãng phí, ta nhốt các nàng lại, chờ sự tình lần này xong lại thả các nàng, nói không chừng còn có thể chôn xuống một cây đinh ở trong Đạo môn.

Lúc này Tổ An mới buông lỏng một hơi, vội vàng cười hỏi:

- Tra được thế nào rồi?

- Những ngày này ta và Hồng Lệ một mực tra, đáng tiếc không có thu hoạch gì.

Sau khi Vân Gian Nguyệt nói xong, biểu lộ có chút không hiểu.

- Có lúc không thu hoạch được gì, đã có thể nói rõ rất nhiều vấn đề.

Tổ An sững sờ:

- Có ý gì?

- Trước đó ta hoài nghi mấy tông khác, nhưng bọn hắn dù sao chỉ là khách, muốn vô thanh vô tức giấu hỏa dược, còn không bị ta phát hiện, căn bản không có khả năng làm được.

Sau đó thần sắc Vân Gian Nguyệt ngưng trọng nói.

- Mà toàn bộ Tử Sơn có thể làm được điểm ấy, chỉ sợ chỉ có Vương Vô Tà.

- Ta nhìn hắn tiên phong đạo cốt, lại là Quốc Sư, không đến mức làm loại sự tình này a.

Tổ An thực không nhìn ra điều gì khác thường.

- Tiên phong đạo cốt?

Vân Gian Nguyệt cười lạnh.

- Đó là vì ngươi chưa thấy qua trò hề truy cầu Băng Thạch Nữ của hắn lúc trẻ.

Tổ An:

- ...

Mị lực của Yến Tuyết Ngân xác thực quá lớn, người đời trước thích nàng cũng chẳng có gì lạ, ngược lại không thích mới có vấn đề.

Thần sắc của Vân Gian Nguyệt nghiêm túc:

- Hôm nay tới tìm ngươi, thứ nhất là muốn giúp Yến Vương cầu tình, thứ hai là nhắc nhở ngươi, Yến Vương ở Dịch quận khổ tâm kinh doanh nhiều năm, ngươi cho rằng hắn dễ dàng bị giải quyết như vậy?

Tổ An giật mình:

- Ngươi ý là...

- Dưới trướng Yến Vương có mấy vạn tinh binh, một khi bị người kích động, rất dễ dàng xảy ra vấn đề.

Vân Gian Nguyệt nói tiếp.

- Hơn nữa theo ta biết, các ngươi không bắt được Yến Vương thế tử và Yến Tướng Tôn Tuần.

- Chẳng lẽ bọn họ còn dám khởi binh tạo phản sao?

Tổ An biến sắc, bây giờ Triệu Hạo vẫn còn, triều đình cường đại, lúc này khởi binh, không khác lấy trứng chọi đá.

- Ngươi không thể nghĩ mỗi người đều lý trí như vậy, một khi tới gần tuyệt cảnh, bọn họ làm ra sự tình gì cũng không ngoài dự liệu.

Vân Gian Nguyệt chậm rãi nói.

Tổ An đang muốn nói gì, bỗng nhiên trong lòng hơi động, lấy ra Kim Bài của Tú Y Sứ Giả, phía trên truyền đến tin tức: đại quân dưới trướng Yến Vương vây quanh Dịch thành, yêu cầu thả Yến Vương, Dịch thành sắp phá.

Trong lòng Tổ An trầm xuống, tuy hắn rõ ràng những người này lật không ra sóng lớn gì, bằng không tiếp sau khẳng định sẽ bị Triệu Hạo và triều đình trấn áp, nhưng dân chúng bình thường ở Dịch thành, còn có Tiếu Kiến Nhân, Trương Tử Đồng… thì chưa hẳn giữ được tánh mạng.

- Ta đi Dịch thành một chuyến!

Tổ An đứng lên nói.

- Ta đi cùng ngươi, dù sao không có Yến Vương che chắn, Thánh Giáo cũng sẽ không dễ chịu.

Vân Gian Nguyệt đứng dậy, thuận tiện đeo mặt nạ của Bành trưởng lão lên.

Tạ Đạo Uẩn đang ở bên ngoài lo lắng đi tới đi lui, Trương Tử Giang cười hắc hắc nói:

- Tạ cô nương đừng có gấp, Tổ đại nhân tu vi cái thế, sẽ không nguy hiểm.

Tạ Đạo Uẩn đỏ mặt, nhỏ giọng nói:

- Ta không phải lo lắng, chỉ bất quá vị Bành trưởng lão kia là tiền bối Đạo Môn, có thể nuôi dưỡng được đệ tử lợi hại như Bành Vô Diễm, nghĩ đến tu vi của nàng càng thâm bất khả trắc, Tổ đại... đại nhân rốt cuộc còn trẻ.

Đúng lúc này, cửa cọt kẹt mở ra, Tổ An và Vân Gian Nguyệt xuất hiện.

Tạ Đạo Uẩn vội vàng nghênh đón, Trương Tử Giang cũng thay đổi bộ dáng nhẹ nhõm trước đó, thần sắc lo lắng nhìn Tổ An.

- Ta không sao, ta muốn đi ra ngoài một chút, các ngươi cẩn thận.

Tổ An đáp.

- Tổ đại nhân có sự tình gì khẩn cấp sao?

Tạ Đạo Uẩn lo lắng hỏi.

- Yên tâm, bên Dịch thành xảy ra chút vấn đề nhỏ, ta đi qua giải quyết, không có gì nguy hiểm.

Tổ An cũng không muốn nàng lo lắng, thuận miệng an ủi.

Bình Luận (0)
Comment