Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3093 - Chương 3093 - Hoài Nghi (2)

Chương 3093 - Hoài nghi (2)
Chương 3093 - Hoài nghi (2)

Thực ra giữa nàng và Trương Giải không tính là có bao nhiêu cảm tình, sự tình của đối phương và phụ thân, nàng cũng là ở hôm nay mới lần đầu tiên nghe nói.

Lại thêm vừa rồi đối phương còn dự định giết mình, cho nên chết cũng đáng đời.

Chỉ bất quá vì sao Thập Nhất đại nhân tha cho nàng, nàng thực không hiểu, nghĩ tới nghĩ lui chỉ có nguyên nhân này.

Tổ An từ tốn nói:

- Bằng không ngươi cho rằng ta còn có dụng ý gì?

Sắc mặt của Trương Tử Đồng trắng nhợt, đúng vậy, ta tự mình đa tình làm gì chứ.

Lúc này Tổ An mở miệng nói:

- Đã chết qua một lần, thì cố mà giữ lấy cái mạng này, dù sao oan khuất của cha mẹ ngươi còn chưa tẩy sạch.

- Mặt khác Đào Khánh, Nghiêm Khắc cũng là đồng sự của ngươi, nếu ngươi lại tự sát, xứng đáng bọn họ hi sinh không?

Sắc mặt của Trương Tử Đồng âm tình biến hóa, một lúc lâu sau mới gật đầu:

- Tốt!

Tổ An buông lỏng một hơi, hắn lưu lại nữ nhân này trừ bởi vì nguyên nhân kia, còn do nàng liên lụy đến hoàng tôn tiền triều, cảm thấy có thể lưu một quân cờ, dù sao bọn họ là địch nhân của Triệu Hạo, nói không chừng thời điểm nào cần dùng đến.

Thu xếp xong sự tình bên này, Tổ An đi thẳng đến phủ thành chủ của Dịch thành, tìm được thành chủ Liêu Lăng, đại khái nói sự tình của Trương Giải một lần.

Toàn bộ quan trường Dịch quận, hắn cơ hồ không dám tin tưởng người nào, nhưng Liêu Lăng là một ngoại lệ, có thể tu thành Hạo Nhiên Kiếm Khí thuần chủng như thế, nhân phẩm nhất định là ngay ngắn.

Sau khi Liêu Lăng biết được bộ mặt thật sự của Trương Giải cũng giật nảy mình, vô ý thức không tin kết luận này.

Chỉ bất quá Tổ An nhân chứng vật chứng đều đủ, để hắn có chút dao động.

Tiếp xuống Tổ An để hắn khống chế tốt toàn bộ Dịch quận, miễn cho tâm phúc của Trương Giải chó cùng rứt giậu làm ra náo động gì.

Còn vì sao không cho người Yến Vương làm, là sợ bọn họ nhân cơ hội này thanh tẩy đối lập, như thế thực lực ở Dịch quận sẽ triệt để mất cân bằng.

Liêu Lăng cũng biết đạo lý này, tuy còn hơi nghi ngờ sự tình Trương Giải, nhưng vẫn đồng ý trước giúp đỡ khống chế cục diện.

Đợi an bài tốt những thứ này, Tổ An tìm một nơi trống trải triệu hoán hoàng đế.

Kết quả không biết có phải bởi vì mấy lần trước hay không, hắn kêu gọi nhiều lần, đối phương cũng không trả lời.

Bất quá Tổ An có nhiều thời gian, tiếp tục kêu gọi.

Cách

Qua rất lâu, mới có một thanh âm không kiên nhẫn vang lên ở trên Kim Bài:

- Lần này nếu không có nguyên nhân hợp lý, trẫm chém ngươi!

Đến từ Triệu Hạo, điểm nộ khí +233 +233 +233...

Hiển nhiên mấy lần bị hô đến gọi đi giống như khỉ, cảm giác này thật không tốt, lần này hắn thậm chí không để hình chiếu thần thức tới, chỉ đến thanh âm.

Suy nghĩ lần sau gặp được gia hỏa này, nhất định phải thu hồi quyền lợi triệu hoán mình của hắn.

Tổ An đại khái nói một lần.

- Trương Giải, Vu Sư?

Triệu Hạo giật mình, hiển nhiên ý thức được chuyện này không phải việc nhỏ, ngược lại không lo được trách cứ đối phương kêu gọi mình, cách một hồi hắn trầm giọng hỏi.

- Động cơ đâu?

Hiển nhiên hắn không có dễ tin Tổ An, mà hiếu kỳ tại sao Trương Giải lại bốc lên phong hiểm lớn như thế.

- Cụ thể không biết, chỉ biết sau lưng hắn hẳn còn có thế lực thần bí.

Tổ An cũng không bẩm báo sự tình liên quan tới hoàng tôn tiền triều.

Trước đó Trương Giải nói với mình những sự tình kia, thứ nhất là vì trì hoãn thời gian, thứ hai là dụng tâm hiểm ác, mình biết bí mật như vậy, về sau hoàng đế tuyệt đối không dung được hắn, sớm muộn sẽ thu về tính sổ.

Cho nên hắn đương nhiên sẽ không ngốc đến nói thẳng ra.

- Thế lực thần bí...

Triệu Hạo trầm mặc, tựa hồ nghĩ đến cái gì.

Thấy hắn thật lâu không nói chuyện, thậm chí Tổ An cho rằng hắn đã rời đi.

Đúng lúc này, bỗng nhiên Triệu Hạo mở miệng nói, thanh âm tràn ngập hoài nghi:

- Trương Giải là Tông Sư, lại có năng lực Vu Sư, làm sao lại bị ngươi giết?

Tổ An đã sớm ngờ tới hắn sẽ hỏi như vậy, không chút hoang mang đáp:

- Cái này còn phải cảm tạ mấy Ngân Bài Tú Y khác liều chết trợ giúp, lúc này mới hiểm hiểm giết chết đối phương, vì thế còn hi sinh hai vị Ngân Bài Tú Y Đào Khánh, Nghiêm Khắc, ở chỗ này cả gan xin hoàng thượng cho phép bọn họ vào Vinh Diệu Đường, ưu đãi và an ủi người nhà.

Triệu Hạo trầm mặc thật lâu, rốt cục vang lên lần nữa:

- Chuẩn!

Hắn xem như tán thành giải thích của đối phương, dù sao mặc kệ là Trương Giải cũng tốt, Tổ An cũng được, coi như ở trong mắt người bình thường tính toán là nhân vật, nhưng với hắn mà nói đều là con kiến hôi.

Giữa con kiến hôi đánh nhau như thế nào, hắn không quá quan tâm.

- Đa tạ hoàng thượng!

Đây là lần thứ nhất Tổ An chân tâm thực ý cảm tạ hắn.

- Gần đây tình huống bên Tử Sơn như thế nào?

Triệu Hạo mở miệng hỏi.

- Trong khoảng thời gian này ta an bài Vũ Lâm Vệ tu sửa ở trên núi, âm thầm điều tra các loại tai hoạ ngầm, chẳng qua trước mắt hết thảy bình thường, Đạo môn thi đấu cũng sắp kết thúc...

Tổ An đại khái nói sự tình thi đấu một lần.

Bình Luận (0)
Comment