Quả nhiên, Yến Vương biến sắc, có điều hắn phản ứng cũng nhanh, lập tức nói:
- Những cái kia đều là lão thất phu Trương Giải vu oan hãm hại, tin tưởng Thập Nhất đại nhân mắt sáng như đuốc, nhất định có thể điều tra rõ chân tướng.
Tổ An hài lòng gật đầu, như vậy tương lai sau khi hắn ra ngoài, thực sẽ cho rằng mình cố ý bán hắn ân tình.
Ở Dịch thành thu xếp hết thảy, Tổ An dự định lên đường về Tử Sơn, bất quá suy nghĩ Vân Gian Nguyệt đến cùng đi nơi nào.
Đang ở trong phòng ngẩn người, bỗng nhiên một thanh âm ngọt ngào vang lên:
- Tiểu ca ca đang nghĩ cô nương nhà nào sao?
Nghe được thanh âm quen thuộc lại có chút lạ lẫm, Tổ An vừa mừng vừa sợ, ngẩng đầu trông qua.
Chỉ thấy một thiếu nữ tuyệt sắc tựa ở bên cửa sổ, sóng mắt yêu kiều, tất cả đều là ý cười.
Mắt sáng, mày cong, da tuyết, môi đỏ ẩm ướt, ngoại hình rõ ràng là thiếu nữ thanh xuân, nhưng mỗi một chỗ đều tản ra dụ hoặc vũ mị.
- Hồng Lệ!
Tổ An không nghĩ đến sẽ ở chỗ này gặp lại nàng, trước đó nghe Vân Gian Nguyệt nói phái nàng đi chấp hành nhiệm vụ.
Hắn vọt thẳng đến bên cửa sổ, chăm chú ôm đối phương vào trong ngực, nói đến hai người chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều.
Thu Hồng Lệ cũng rất kích động, trước đó ở trên Tử Sơn, rõ ràng bên cạnh đối phương, lại không thể nhận nhau, để nội tâm nàng nhớ nhung càng nồng đậm.
Hai người chăm chú ôm cùng một chỗ, sau đó rất tự nhiên hôn nhau, dù sao trước lúc này, hai người trừ không có đột phá bước cuối cùng bên, thì trên cơ bản cái gì cũng làm, thân thể sớm đã quen thuộc.
Hai người đang hôn nồng nhiệt, bỗng nhiên bên cạnh truyền đến tiếng ho nhẹ:
- Có phải ta đến không đúng lúc hay không?
Đến từ Vân Gian Nguyệt, điểm nộ khí +66 +66 +66....
Hai người giật mình, Thu Hồng Lệ vội vàng đẩy Tổ An ra, ngày bình thường xinh đẹp mị hoặc, lúc này khuôn mặt lại ngượng ngùng không thôi.
Tổ An cũng có chút xấu hổ, nghĩ thầm cái này đến cùng là chuyện gì, khó trách châm ngôn nói thỏ không ăn cỏ gần hang, quả nhiên dễ dàng xảy ra chuyện.
- Nguyên lai là Vân tỷ tỷ, trước đó đang lo lắng ngươi đây.
May mắn Tổ An da mặt dày, rất nhanh đã trấn định lại.
Trong lòng Vân Gian Nguyệt có chút tức giận, nhưng nàng minh bạch mình tức giận không có đạo lý, người ta yêu nhau hôn nhau thực quá bình thường, cũng không thể chạy tới nói với Hồng Lệ "Đồ nhi, ta và nam nhân của ngươi cũng có một chân chứ"?
Nàng nặng nề hừ một tiếng:
- Yên tâm, ta không chết, ngược lại là bên ngươi động tác rất nhanh, đã thu thập xong thế lực của Trương Giải.
Tổ An cười ngượng nói:
- Trương Giải dù sao cũng là mệnh quan triều đình, ngày bình thường không cách nào giống Yến Vương kinh doanh thủ hạ như thùng sắt.
Lại thêm Liêu Lăng giúp đỡ, những tâm phúc kia của đối phương còn chưa kịp phản ứng đã bị khống chế, cho nên không có dẫm vào vết xe đổ của Yến Vương Phủ.
- Tiểu tử ngươi cũng là nhân tài, sau khi Yến Vương trở về, còn không ngừng khen ngươi.
Vân Gian Nguyệt nghĩ đến tình hình lúc đó cũng không nhịn được bật cười.
- Đúng rồi, Hồng Lệ, đưa cho hắn vật kia.
Thu Hồng Lệ như ở trong mộng mới tỉnh, từ trong ngực lấy ra một tờ giấy nhỏ đưa cho Tổ An.
- Đây là cái gì?
Tổ An vừa tiếp nhận tờ giấy kia, sắc mặt có chút biến, bởi vì hắn phát giác được loại giấy này chất liệu đặc thù, thủy hỏa khó xâm, mà mỗi Tú Y Sứ Giả đều có một quyển sách, cũng là loại giấy này, ghi chép manh mối nhiệm vụ cùng với sự tình tương quan... chất liệu đặc thù là vì phòng ngừa hư hao, tương tự hộp đen máy bay ở kiếp trước.
Tỉ như Tú Y Sứ Giả nào đó xảy ra ngoài ý muốn, điều tra sổ tay của hắn, sẽ có thể nhìn ra vấn đề, đặc biệt là hai Tú Y Sứ Giả cùng một chỗ tham dự hành động, nếu như một cái chết, một cái sống sót, mà trên sổ tay người chết xuất hiện xuyên tạc hoặc dấu vết khác, đồng bạn của hắn cũng rất dễ dàng bị hoài nghi, đây là một loại cơ chế để Tú Y Sứ Giả dò xét lẫn nhau.
Thu Hồng Lệ đáp:
- Đây là đồ vật đoạn thời gian trước Yến Vương Phủ điều tra được, lúc ấy Kim Bài Đệ Thất chết kỳ quặc, Yến Vương phái người điều tra, trong Vương phủ không thiếu người tài ba, có người căn cứ đủ loại dấu vết để lại, tìm được Kim Bài Đệ Thất giấu đi tờ giấy này.
Tổ An nghĩ thầm khó trách ban đầu ở trong di vật của Kim Bài Đệ Thất không có phát hiện manh mối hữu dụng, nguyên lai là bị người Yến Vương Phủ nhanh chân đến trước.
Hắn mở tờ giấy ra xem xét, phát hiện phía trên ghi chép một chuỗi danh từ cổ quái, không ít còn vẽ tiêu ký, hiển nhiên lúc trước Kim Bài Đệ Thất cũng không hiểu những cái tên này.
- Người qua đường, cá ướp muối, người hầu, cà chua, tảng đá, lão soái ca, bàn đại hải, bạn gái, địa chủ...
Tổ An theo thứ tự đọc ra nội dung, biểu lộ có chút cổ quái:
- Những thứ này là cái gì?