Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3148 - Chương 3148 - Cành Ô Liu (2)

Chương 3148 - Cành ô liu (2)
Chương 3148 - Cành ô liu (2)

Hắn đánh nhịp, hiển nhiên không có ý định truy cứu Tổ An, đại thần khác cũng không phải người ngu, mặc dù có vài người trong lòng không vui, nhưng không đến mức công khai ngỗ nghịch ý tứ của hoàng đế và Tề Vương.

Rất nhanh quần thần lao nhao thảo luận phương pháp xử lý Tổ An, công tội bù nhau, tạm thời không phạt không thưởng, đồng thời trong khoảng thời gian này Tổ An không thể rời phụ cận.

Tổ An đau đầu, vốn định đi Tử Sơn đoàn tụ với mấy hồng nhan, kết quả hiện tại chỉ có thể buộc ở chỗ này.

Có điều hắn biết việc này treo lên thật cao, hiện tại nhẹ nhàng để xuống đã là kết cục không tệ, trước đó hắn thậm chí còn chuẩn bị liều mạng.

Sau khi triều hội giải tán, thời điểm hắn đi ra ngoài, bỗng nhiên trong lòng hơi động, nhìn về bên phải, chỉ thấy một Tú Y Sứ Giả đứng ở đó, hoa văn của y phục khác một trời một vực, là Đại thống lĩnh Chu Tà Xích Tâm mất tích đã lâu.

- Đại thống lĩnh, đã lâu không gặp.

Tổ An chủ động đi qua.

Những đại thần kia liếc nhìn bên này một chút, trên mặt đều tràn ngập vẻ ghét bỏ, hiển nhiên cái tai tinh Chu Tà Xích Tâm này, mọi người tránh còn không kịp.

Cái này càng hợp ý hai người, không sợ nói chuyện bị ngoại nhân nghe được.

Chu Tà Xích Tâm ân một tiếng:

- Một đoạn thời gian không thấy, ngươi lại lên như diều gặp gió, thật là khiến người ta lau mắt mà nhìn.

Cảm nhận được vẻ ghen ghét trong giọng nói của đối phương, trong lòng Tổ An hơi động, đột nhiên minh bạch tại sao Triệu Hạo lại biết thân phận Nhiếp Chính Vương của mình, hơn phân nửa là gia hỏa này từ tiền tuyến mang về.

- Đại thống lĩnh nói quá lời, chỉ may mắn mà thôi, không phải vẫn làm việc ở dưới tay Đại thống lĩnh sao?

Tổ An bất động thanh sắc đáp lại.

Lúc này ánh mắt của Chu Tà Xích Tâm mới nhu hòa mấy phần:

- Không cần thiết nôn nóng, cố gắng làm việc cho hoàng thượng, chỗ tốt sẽ không thiếu.

Tổ An âm thầm cười lạnh, gia hỏa này giống như Triệu Hạo, đều là cao thủ lừa gạt, trên miệng nói chuyện đều rất dễ nghe.

Có điều hắn không biểu hiện ra ngoài:

- Trước đó Đại thống lĩnh đi nơi nào, trong khoảng thời gian này phát sinh rất nhiều chuyện.

- Chấp hành nhiệm vụ bí mật, ngươi nên biết quy củ của chúng ta, không nên hỏi thì đừng hỏi.

Chu Tà Xích Tâm lạnh lùng trả lời.

Cảm nhận được mùi máu tanh nồng đậm trên người hắn, Tổ An cười lạnh, ngươi không nói ta cũng biết ngươi đi làm sự tình thương thiên hại lý gì.

- Đại thống lĩnh đã đột phá Đại Tông Sư?

Mặc dù đối phương không có tận lực triển lãm, nhưng hắn vẫn có thể nhạy bén phát giác được khí tức của đối phương biến hóa.

Chu Tà Xích Tâm sững sờ, không nghĩ đến sẽ bị hắn nhìn ra, bất quá tâm nguyện nhiều năm rốt cục thực hiện, trên mặt không nhịn được có chút ngạo ý:

- Trước đó lấy được cơ duyên, thành công đột phá.

- Chúc mừng chúc mừng!

Trong lòng Tổ An lạnh lẽo, cái gọi là cơ duyên kia, chắc là trước đó đồ thành mang đến.

Rất nhanh tạm biệt đối phương, trở lại trong đội ngũ, hắn lặng lẽ hỏi thăm Mị Ly:

- Hoàng hậu sư phụ, ngươi đến cùng đã tỉnh lại lúc nào.

- Nhớ không rõ.

Khóe miệng Mị Ly khẽ nhếch.

- Thời điểm ai đó thông đồng với sư phụ của người ta, thì tỉnh lại.

Tổ An:

- ...

- Sao ngươi lại có ham mê nhìn trộm biến thái như vậy?

Thần sắc của Mị Ly lạnh lẽo:

- Ngươi nói cái gì?

- Không có gì.

Tổ An lẩm bẩm.

- Ta chẳng qua cảm thấy, ngươi căn bản không có ngủ say qua.

Trước đó bởi vì nàng nguyên khí đại thương, rơi vào trạng thái ngủ say khẳng định là không thể nghi ngờ, nhưng mấy lần sau ngủ say luôn cảm thấy có chút kỳ quặc.

- Ngươi không làm việc trái với lương tâm, ta ngủ hay không, ngươi lo lắng cái gì.

Mị Ly hừ lạnh.

Tổ An nghĩ thầm ai hi vọng mỗi tiếng nói cử động của mình bại lộ ở trong mắt người khác.

Đúng lúc này, bỗng nhiên trong lòng hơi động, nhìn về phía sau, chỉ thấy một nam tử trung niên đi tới.

- Vương gia có gì chỉ giáo?

Đến là Tể Vương, Tổ An không ngờ hắn sẽ trực tiếp đến tìm mình.

- Tổ đại nhân khách khí, a không đúng, phải gỏi Nhiếp Chính Vương.

Tề Vương cười nói.

Tổ An nghi ngờ nhìn hắn, trong lúc nhất thời không rõ đối phương có thái độ gì.

- Vừa rồi có phải bất ngờ hay không?

Tề Vương nói thẳng.

- Quả thật có chút ngoài ý muốn.

Tổ An cười cười.

- Tựa hồ hoàng huynh muốn đẩy ngươi vào chỗ chết, những đại thần dưới trướng hắn, không ít người cũng có ý đó.

Tề Vương thở dài.

- Thủ hạ của Vương gia không phải cũng có rất nhiều người như vậy sao.

Thần sắc Tổ An bình tĩnh.

- Cái này không giống nhau.

Tề Vương lắc đầu.

- Những năm này Tổ đại nhân trung thành với hoàng huynh, đáng tiếc cuối cùng lại thành cô thần, Tổ đại nhân là người thông minh, cần phải rõ ràng làm cô thần sau cùng đều không có kết cục tốt.

Tổ An nói:

- Vương gia, bằng vào quan hệ trước đó của chúng ta, ngài tới nói những thứ này, tựa hồ không có ý nghĩa gì.

Bình Luận (0)
Comment