Dựa theo các tình tiết trong tiểu thuyết nói, mặc kệ là nữ quỷ hay nữ nhân tựa hồ đều thưởng thức chính nhân quân tử, nhưng diện mạo của mình… hắn vẫn có tự mình hiểu lấy, nếu mình thật chối từ, rất có thể sẽ một đi không trở lại.
Thôi được rồi, ỡm ờ đưa thì đẩy đi...
Đúng lúc này, lỗ tai hắn hơi động, bên ngoài tựa hồ truyền đến thanh âm sột sột soạt soạt.
Ngay sau đó, tiếng đập cửa vang lên.
Vi Tác thoáng cái nhảy dựng lên, nữ quỷ xinh đẹp đến!
Hắn hứng thú bừng bừng chạy tới mở cửa.
Lại nói Đại sư tỷ của Tiểu Anh một đường cũng lòng như lửa đốt, đặc biệt là nghe Tiểu Anh sư muội miêu tả nam tử kia soái đến kinh thiên địa khiếp quỷ thần, đẹp trai hơn vô số nam nhân ở những năm này gặp phải!
Nàng nhịn không được nuốt nước miếng, chỉ cảm thấy hôm nay là ngày may mắn của mình.
Đặc biệt bên cạnh hắn còn có nữ tử đẹp như thiên tiên, thật sự là song hỉ lâm môn!
Sở thích của nàng có chút đặc thù, không chỉ thích nam nhân, còn thích cả nữ nhân.
Ngày bình thường ngấp nghé Tiểu Anh rất lâu, đáng tiếc Mỗ Mỗ hạ nghiêm lệnh, nàng không dám ngỗ nghịch ý chí của Mỗ Mỗ.
Kết quả hôm nay lại có nữ tử xinh đẹp hơn Tiểu Anh!
Vừa vặn có thể cùng nhau chơi đùa, dù sao xúc tu của ta nhiều.
Nàng vốn là một Thụ Yêu biến thành, vô số rễ cây tráng kiện du tẩu đến Nhược Lan Tự rất nhanh, trực tiếp tìm đúng gian phòng có ánh đèn.
Ân, nếu là hai mỹ nhân nhi, thì không nên dọa bọn hắn sợ, tiên lễ hậu binh, hi vọng bọn họ biết điều.
Vì vậy lễ phép gõ cửa, ai biết vừa gõ cửa, một giây sau cửa mở, giống như đối phương một mực chờ ở sau cửa.
Hai người mặt đối mặt, trong nháy mắt đó, toàn bộ Nhược Lan Tự rơi vào yên tĩnh cực hạn.
- Nôn!
Rất nhanh hai người không hẹn mà cùng nôn mửa.
- Đây chính là công tử tuấn tú mà Tiểu Anh nói?
Đại sư tỷ giận tím mặt, nghĩ thầm Tiểu Anh dám cố ý trêu đùa ta!
- Chỉ như vậy? Nữ quỷ xinh đẹp đâu!
Vi Tác bi phẫn không thôi, trong chớp mắt này hắn từ thiên đường rơi vào địa ngục.
Phanh… hắn tức giận đến trực tiếp đóng cửa lại.
Tuy hắn chờ mong hẹn hò vớinữ quỷ, nhưng cũng là người có điểm mấu chốt!
Thực ra hắn rất hiểu diện mạo của mình, coi như nữ quỷ tới không quá xinh đẹp, nhưng chỉ cần dung mạo đoan chính, nói không chừng hắn sẽ ỡm ờ.
Nhưng đây là cái kỳ hoa gì?
Nam không ra nam, nữ không ra nữ, lão tử đứng cùng cũng có thể xưng soái ca!
Nghe được thanh âm mắng chửi bên trong, Đại sư tỷ giận tím mặt.
- Xú tiểu tử, tự tìm cái chết!
Ầm!
Cửa sổ bị đâm vỡ nát.
Ngay sau đó vô số dây leo bắn nhanh vào, cơ hồ trong nháy mắt quấn quanh Vi Tác.
Vi Tác kinh hãi, vội vàng xuất thủ phản kích.
Đáng tiếc khoảng cách song phương quá gần, tay chân hắn bị cuốn lấy, một thân bản sự căn bản không phát huy ra được, chỉ có thể nỗ lực tránh thoát.
- A, sức lực còn rất lớn.
Đại sư tỷ ồm ồm nói, ánh mắt của nàng liếc nhìn bốn phía, không có phát hiện người khác tồn tại, nghĩ thầm tiện nhân kia quả nhiên đang gạt ta.
- Ngươi xấu là xấu chút, nhưng tinh huyết coi như tràn đầy.
Đại sư tỷ tiến đến trước mặt đối phương hít một hơi thật sâu, nhất thời lộ ra vẻ mừng rỡ.
- Hút ngươi, ta hẳn có thể tiến giai.
- Phi! Ngươi quá xấu.
Khoảng cách gần như vậy, Vi Tác có thể ngửi được mùi thúi của đối phương, nhất thời trong bụng dời sông lấp biển, xém chút phun ra.
- Tự tìm cái chết!
Đại sư tỷ giận tím mặt, một dây leo thô to trực tiếp quất qua.
- Xem ta hút khô ngươi!
Trong lúc khẩn cấp, Vi Tác vội vàng nắm được dây leo, khuôn mặt hắn đỏ bừng, hiển nhiên là dùng cả sức bú sữa mẹ, thế nhưng không ngăn nổi dây leo vẫn từng tấc từng tấc đến gần.
Đại sư tỷ nhướng mày, lại thêm mấy dây leo, kéo tay hắn qua hai bên.
Tóc gáy toàn thân Vi Tác dựng lên, biết đến trước mắt sống chết, nhưng lúc này mình bị khống chế, căn bản không có cách phản kháng.
Bỗng nhiên hắn nghĩ đến Tổ An, vội vàng la lớn
- Lão đại cứu... A...
Nhưng do phân thần, một dây leo trực tiếp đột phá phòng thủ, luồn vào trong miệng hắn.
- A a...
Vi Tác chảy ra nước mắt khuất nhục, hắn không nghĩ đến, mình đường đường một nam nhân, lại cũng có ngày gặp phải sự tình biến thái như thế.
...
Lại nói Tổ An và Thu Hồng Lệ đang nói chuyện yêu đương, chợt thấy một nữ tử xa xa bay đến, chính là nữ quỷ vừa rồi.
Tổ An đang chuẩn bị bắt giữ nàng hỏi thăm tình báo, ai biết đối phương nhìn thấy hắn không khỏi lộ ra sợ hãi lẫn vui mừng.
- Công tử ngươi không có việc gì thì quá tốt!
Tổ An.
- ? ? ?
Cái này làm hắn không có ý tứ xuất thủ.
Thu Hồng Lệ không lộ ra dấu vết che ở giữa nàng và Tổ An.
- Vì sao ngươi nói như vậy.
- Vừa rồi Đại sư tỷ ta đi Nhược Lan Tự tìm các ngươi, ta còn tưởng ngươi gặp không may.
Tiểu Anh thúc giục nói.