Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3242 - Chương 3242 - Giáo Chủ Chi Lục (2)

Chương 3242 - Giáo Chủ Chi Lục (2)
Chương 3242 - Giáo Chủ Chi Lục (2)

Hắn yên lặng rời phòng, đóng cửa thật kỹ, đang muốn về phòng của mình, bỗng nhiên thấy Cảnh Đằng đang ngồi ở trên nóc nhà đối diện, ánh trăng vốn phân tán dường như bị nàng hấp dẫn, ở xung quanh hình thành một đạo quang huy.

Quan sát tỉ mỉ, sẽ thấy những điểm sáng lóng lánh kia đang tiến vào trong cơ thể nàng, sau đó thở ra một số vật ảm đạm.

Tổ An kinh ngạc, trong truyền thuyết, một số yêu ma tinh quái có thể hấp thu tinh hoa thiên địa, hôm nay mình lại tận mắt chứng kiến.

Cảnh Đằng mở to đôi mắt mỹ lệ nhìn chằm chằm Tổ An, khóe miệng hơi giương lên:

- Sao không ngủ cùng bạn gái? Ta chưa từng thấy qua đại mỹ nhân như Thu cô nương, trên thân lại có một loại mị ý tự nhiên thiên thành, nói thật, ta là nữ nhân cũng có chút động tâm.

Tổ An cau mày nói:

- Giữa chúng ta sáng như nhật nguyệt, xưa nay thủ chi lấy lễ, nào có loạn thất bát tao như ngươi nghĩ.

Cảnh Đằng kinh ngạc nói:

- Không nghĩ tới tên sắc phôi ngươi còn là quân tử thủ lễ?

Tổ An tức đến xạm mặt lại:

- Ta sắc ngươi lúc nào, sao lại biến thành sắc phôi.

- Chính ngươi rõ ràng.

Cảnh Đằng hừ một tiếng, cũng không để ý đến hắn nữa, trực tiếp từ trên nóc phòng nhảy xuống, đóng cửa phòng của mình lại.

Chỉ để lại một mình Tổ An ở trong gió lộn xộn, lần trước không phải ảo giác sao, còn canh cánh trong lòng lâu như vậy?

...

Vương gia bảo, Tạ Đạo Uẩn và Vân Gian Nguyệt từ trong phòng gia chủ đi ra, đụng phải Vương Nội Sử đang đợi.

Nhìn thấy hai nữ, Vương Nội Sử rất giật mình:

- Các ngươi và ta cha thành công giao dịch?

- Đúng vậy, đa tạ Nhị công tử dẫn tiến.

Tạ Đạo Uẩn ôn nhu cười nói.

- A, chỉ là việc nhỏ.

Thần sắc của Vương Nội Sử có chút thất vọng, vốn nghĩ các nàng rơi vào tuyệt cảnh, mình lại như thần binh từ trên trời rơi xuống cứu các nàng, đến thời điểm hai nữ tự nhiên sẽ lấy thân báo đáp...

- Hai vị cô nương, mời dừng lại ở trong phủ vài ngày, ta và phụ thân đi ra ngoài mấy ngày, đến thời điểm sẽ về giúp các ngươi.

Vân Gian Nguyệt hơi kinh ngạc, vừa rồi Vương Hữu Quân dùng đạo Phù kia, rõ ràng không có phát ra thanh âm gì, nhưng tựa hồ mỗi người Vương gia bảo đều tiếp được thông báo, Phù Lục của thế giới này thật thần kỳ.

Tạ Đạo Uẩn đáp:

- Không cần, chúng ta cũng đi cùng lệnh tôn.

- Các ngươi cũng đi?

Vương Nội Sử giật mình, bỗng nhiên nghĩ đến trong khoảng thời gian này phụ thân vẫn thiếu một nhân vật mang tính then chốt.

- Chẳng lẽ ngươi chính là người tinh thông trận pháp kia?

Thấy đối phương gật đầu, bỗng nhiên ánh mắt của Vương Nội Sử phức tạp, nàng có bản lĩnh như thế, phụ thân hơn phân nửa sẽ không cho phép ta tùy ý động nàng.

Có điều hắn rất nhanh nghĩ lại, cũng chỉ có nữ tử tài mạo song toàn như thế mới xứng với ta, không bằng đến lúc đó trực tiếp cầu hôn nàng.

Còn đối phương không đồng ý, căn bản không có ở trong suy tính của hắn, trên đời không có nữ nhân nào có thể cự tuyệt gả vào Vương gia, huống chi hắn còn là Vương Nhị lang phong độ nhẹ nhàng.

Rất nhanh đoàn người đi tới bến tàu Vương gia, nơi này ngừng lại một chiếc thuyền lớn, vô luận quy mô khí thế, hay trình độ phù văn phức tạp, đều vượt xa chiếc của Vương Nội Sử.

Mà bên cạnh bến tàu tụ tập hơn mười người, Tạ Đạo Uẩn nhìn thấy cũng âm thầm kinh hãi, tu vi của những người này đều rất cao, tu vi nàng ở chỗ này chỉ có thể coi như trung hạ, thậm chí còn có mấy người sắp tiếp cận Vân tỷ tỷ, Vương gia không hổ là gia tộc đỉnh phong của thế giới này.

Vương Hữu Quân đến cùng muốn làm gì, nhiều cao thủ như vậy xuất mã còn chưa đủ, còn muốn kéo theo hai người?

Vương Hữu Quân liếc nhìn toàn trường:

- Người đều đến đông đủ, xuất phát!

Rất nhanh thuyền lớn xuất phát, mấy cao thủ Vương gia tế ra Phù Lục, thuyền lớn bình ổn bay đến giữa không trung, sau đó nhắm hướng đông bay nhanh.

Cũng không lâu lắm, Tạ Đạo Uẩn và Vân Gian Nguyệt chú ý tới thuyền lớn bay đến trên mặt biển, ẩn ẩn nhìn ra thần sắc lo lắng trong mắt đối phương.

Nếu như trên lục địa còn tốt, trên biển lớn, lại không có nơi đặt chân, nếu trở mặt với Vương gia, chỉ sợ muốn về cũng khó khăn.

Vân Gian Nguyệt không khỏi nhớ tới năng lực ngự thủy của Tổ An, nếu có hắn ở bên người, hết thảy đều không cần lo lắng...

Cũng không lâu lắm, bỗng nhiên trong biển xông ra một con cá lớn, mở miệng to như chậu máu cắn về phía phi thuyền.

Bởi vì không trung của thế giới này cấm phi hành, cho nên thuyền chỉ có thể bay là là, con cá kia nhảy lên, đã đủ đụng phải thuyền lớn.

Miệng của nó rất to, nếu như bị cắn trúng, chỉ sợ chiếc phi thuyền này sẽ giải thể rơi vào trong biển.

Vân Gian Nguyệt đang định xuất thủ, bỗng nhiên trên phi thuyền nổi lên ánh sáng, nguyên lai là những cao thủ Vương gia kia dường như đã sớm chuẩn bị, ào ào thi triển thuật pháp công kích.

Bị nhiều thuật pháp như vậy trúng đích, con quái vật kia trực tiếp nổ tung thành sương máu, thân thể tàn phá rơi vào trong biển.

Bình Luận (0)
Comment