Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3272 - Chương 3272 - Rơi Vào Trùng Vây

Chương 3272 - Rơi vào trùng vây
Chương 3272 - Rơi vào trùng vây

- Chúng ta đã tha cho nàng một lần, sao nàng còn đi theo?

Thủ lĩnh có chút không hiểu.

Lúc này một hán tử ở bên cạnh cười nói:

- Nói không chừng cô nàng kia thấy chúng ta uy vũ hùng tráng, xuân tâm nảy mầm nha.

Lời vừa nói ra, mọi người cười rộ lên, từng cái huýt sáo:

- Tự nàng đã tìm tới, vậy trước bắt nàng lại nói.

Lại nói Sở Sơ Nhan một đường theo Hôi Lang Dong Binh Đoàn ở phía trước, trong lòng âm thầm cao hứng, vậy mà có thể cùng A Tổ đoàn tụ trong bí cảnh, xem ra thượng thiên không tệ với ta.

Còn những lính đánh thuê phía trước hết sức lợi hại nàng đã không để trong lòng, chỉ cần có thể gặp với A Tổ, địch nhân mạnh hơn nàng cũng không sợ.

Đột nhiên trong nội tâm nàng run lên, trường kiếm ra khỏi vỏ, cảnh giác nhìn phía sau.

Một trận huýt sáo ngả ngớn vang lên:

- Nha, tính cảnh giác của cô nàng còn rất cao.

Rất nhanh một đám người từ phía sau vây quanh đến, những người này chính là Dong Binh Đoàn trước đó, bất quá không có cưỡi ngựa.

Trong lòng Sở Sơ Nhan run lên, những người này ngừng lại lúc nào, còn ra đằng sau nàng?

Bởi vì không dám theo quá gần, cho nên không có chú ý tới đội ngũ phía trước biến hóa.

Nàng âm thanh lạnh lùng nói:

- Các ngươi có ý gì?

- Có ý gì, lời này nên chúng ta hỏi ngươi mới phải?

Thủ lĩnh Dong Binh Đoàn từ phía trước dẫn người trở về, hoàn toàn vây nàng ở trung tâm.

- Ngươi lén lén lút lút theo sau lưng chúng ta làm gì?

Trong lòng Sở Sơ Nhan cảm giác nặng nề, bất quá vẫn đáp:

- Con đường này lớn như vậy, lại không phải các ngươi mua, ta đi ở bên trên làm sao lại thành theo dõi các ngươi.

Thủ lĩnh mặt sẹo cười ha ha:

- Cô nàng ngược lại nhanh mồm nhanh miệng, bất quá mọi người là người thông minh, ngươi cho rằng chúng ta sẽ tin ngươi nói dối?

- Các ngươi muốn thế nào?

Sở Sơ Nhan đã vận chuyển nguyên khí toàn thân, đồng thời lặng lẽ dò xét xung quanh, tìm kiếm khả năng phá vây.

Chỉ bất quá bọn gia hỏa này tựa hồ thân kinh bách chiến, tuy lỏng lỏng lẻo lẻo đứng ở bốn phía, nhưng phong kín hết thảy đường chạy trốn, mặc kệ từ phương hướng nào chạy, cũng sẽ phải gánh chịu ba người giáp công, sau đó người khác chẳng mấy chốc sẽ vây tới.

Thủ lĩnh mặt sẹo dữ tợn cười một tiếng:

- Vừa mới vốn buông tha ngươi, kết quả nữ nhân ngươi hết lần này tới lần khác tự mình đưa tới cửa, vậy chỉ trách...

Đúng lúc này, Sở Sơ Nhan đã động, nàng biết chuyện hôm nay khó có thể thiện, không có chờ đối phương nói xong, lựa chọn tiên hạ thủ vi cường.

Nàng lắc mình đi tới trước mặt một tên lính đánh thuê khí tức yếu nhất, quanh người tuyết hoa bay lượn, kiếm mang trong tay lóe lên, người kia còn không kịp phản ứng, đã bị một kiếm đâm xuyên cổ, mắt thấy là không sống nổi.

Hai người ở xung quanh giận dữ, ào ào rút ra binh khí công tới, hiển nhiên bọn họ thân kinh bách chiến, phản ứng cũng không phải người bình thường có thể so sánh.

Chỉ bất quá trước mắt xuất hiện một trận tuyết sương, công kích của hai người đánh vào bên trong, lại phát hiện đã không thấy mục tiêu.

- Cẩn thận!

Lúc này thủ lĩnh mặt sẹo hét lớn, cả người đã đánh tới một phương hướng khác.

Nguyên lai Sở Sơ Nhan thừa dịp một kích vừa rồi đánh giết một lính đánh thuê hấp dẫn người xung quanh chú ý, chính mình thì hóa thành sương mù đi tới phương hướng ngược lại, đâm tới một lính đánh thuê yếu nhược khác.

Tên lính đánh thuê kia vội vàng vung vẩy binh khí ngăn cản, đáng tiếc lúc trước Sở Sơ Nhan bế quan lâu như vậy, bây giờ tu vi sớm đã xưa đâu bằng nay, một kiếm đâm ra, một giây sau trực tiếp vượt qua binh khí của đối phương, trực tiếp xuất hiện ở trên cổ họng hắn.

Mắt thấy sắp đánh chết một người nữa, bỗng nhiên trên người hắn hiện ra hư ảnh lân giáp.

Dù tầng lân giáp nửa trong suốt kia căn bản ngăn không được một kiếm của Sở Sơ Nhan, cơ hồ là trong nháy mắt vỡ vụn, nhưng lính đánh thuê kia đã được cơ hội thở dốc, vội vàng bỏ chạy về phía sau.

Cùng lúc đó, vô số công kích từ bốn phương tám hướng đánh tới, Sở Sơ Nhan chỉ có thể né tránh, không có cách nào tiếp tục truy kích.

- Sở cô nương thật quá đẹp, dù là thời điểm né tránh, thân pháp này phảng phất như khiêu vũ.

Nơi xa ở chỗ tối, Liệt Dương Vương Tử nhịn không được cảm khái.

- Vương tử, có cần hiện tại chúng ta đi hỗ trợ hay không?

Hộ Đạo Giả họ Tôn hỏi.

Liệt Dương Vương Tử lắc đầu:

- Còn chưa đến thời điểm.

Hôi Lang Dong Binh Đoàn, tên tuổi của các ngươi lớn như vậy, tuyệt đối đừng khiến ta thất vọng.

Lúc này trong chiến trường, ánh mắt Sở Sơ Nhan rơi vào trên thân một nam tử cao gầy, chỉ thấy trong tay hắn cầm một tấm hoàng phù, miệng lẩm bẩm, hiển nhiên vừa rồi hư ảnh lân giáp kia là hắn thi triển Phù Thuật ngưng kết thành.

Đôi mi thanh tú của nàng cau lại, Dong Binh Đoàn này có cao thủ cận chiến, còn có cao thủ Phù Pháp trốn ở phía sau thi triển, nếu không thể giải quyết người kia, trận doanh của đối phương đã định trước đứng ở thế bất bại.

Bình Luận (0)
Comment