Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3278 - Chương 3278 - Nhãn Vọng Mộng Ngàn Thu

Chương 3278 - Nhãn Vọng Mộng Ngàn Thu
Chương 3278 - Nhãn Vọng Mộng Ngàn Thu

- Tốt!

Thanh âm âm nhu vang lên, hiển nhiên đối phương biết loại tình huống này không thể lại nội chiến, quả quyết bỏ xuống khe hở ngày thường, rất nhanh tập hợp chung một chỗ, mỗi người khua binh khí trong tay phong kín một nửa.

Cứ như vậy, Bùi Miên Mạn cũng đau đầu, hai người này góc cạnh tương hỗ, bảo vệ đến nước chảy không lọt, một khi công kích, sẽ bị một người khác lôi đình phản kích.

Tu vi của bọn họ cao hơn mình, thật xuất hiện loại tình huống đó, chỉ sợ mình sẽ bị thương nặng.

Đi tới bên người Sở Sơ Nhan, kể rõ trạng thái trước mắt, Sở Sơ Nhan truyền âm nói:

- Bọn họ có hai người, chúng ta không phải cũng có hai người sao?

Hai mắt Bùi Miên Mạn nhất thời tỏa sáng, hai nữ tay cầm tay lặng lẽ phóng về phía mục tiêu.

Bùi Miên Mạn công kích trước, Hắc Viêm đột nhiên tăng vọt.

Vừa lúc bị Nhị đương gia vung vẩy binh khí ngăn cản, lúc này thủ lĩnh mặt sẹo dữ tợn cười nói:

- Bắt được ngươi rồi!

Hắn thừa dịp cơ hội ngàn năm một thuở này, trực tiếp oanh ra một hư ảnh đầu sói to lớn, lúc này hắn đã không lo được nữ sắc gì, chỉ muốn sớm giết đối phương, thoát ly tình cảnh nguy hiểm này.

Ai biết lúc này một đạo kiếm khí vô thanh vô tức xuất hiện, vừa vặn đâm trúng cổ hắn.

Một cái đầu lâu trực tiếp bay lên, đôi mắt hắn trợn thật lớn, trong mắt tràn đầy nghi hoặc cùng hoảng sợ, không nghĩ tới mình hoành hành thiên hạ bao nhiêu năm, lại sẽ chết dễ dàng như vậy.

Thanh kiếm kia từ nơi nào đến? Nhị đương gia không phải đã cuốn lấy nữ nhân ngực lớn sao, đối diện nơi nào còn có công kích?

Chẳng lẽ lão nhị cố ý âm ta?

Thẳng đến phát giác được trên thân kiếm có khí tức băng hàn quen thuộc, hắn mới bừng tỉnh đại ngộ, nguyên lai là nữ nhân họ Sở.

Cũng không biết nàng làm sao thấy được.

Hai nữ nhân này phối hợp lại thân mật chặt chẽ như thế, khó trách sẽ thích cùng một nam nhân...

Trong chớp mắt này, trong đầu thủ lĩnh mặt sẹo lóe lên vô số suy nghĩ, sau đó rơi vào bóng đêm vô tận.

Toàn bộ thi thể không đầu ầm vang ngã xuống, bởi vì bị băng sương xâm nhập cơ thể, sớm đã đông lạnh thành tượng băng, vừa ngã trực tiếp tứ phân ngũ liệt.

Nhị đương gia cảm giác được có máu tươi phun đến trên người mình, sau đó không thấy khí tức của Đại đương gia ở sau lưng, làm sao còn không biết đối phương đã chết, nhất thời dọa đến vong hồn đại mạo.

Nhắc tới cũng châm chọc, trước đây hắn vô số lần ước gì Đại đương gia chết, mình sẽ thay vào đó.

Nhưng bây giờ đối phương lại thành hậu thuẫn lớn nhất của hắn.

Nhìn thấy đối phương chết, cả người hắn như rớt vào hầm băng, năm đó cha mẹ chết, mình cũng không khổ sở như vậy.

Đáng tiếc không đợi hắn suy nghĩ nhiều, xung quanh lại bị công kích bao trùm.

Nguyên lai hai nữ nhân kia liên thủ, lại nói họ Sở kia làm sao thấy được?

Sở Sơ Nhan đương nhiên nhìn không thấy, chỉ bất quá bên tai sẽ nhanh chóng truyền đến thanh âm của Bùi Miên Mạn, nàng chỉ cần tuân theo đối phương miêu tả đi công kích là được.

Nói đơn giản, nhưng làm lại cực kỳ khó.

Dù sao cái này cần tín nhiệm tuyệt đối, bởi vì một khi đối phương cố ý nói sai phương vị, nàng dựa theo như thế đi làm, rất có thể sẽ bị người giết chết.

Cảm giác được Sở Sơ Nhan không chút do dự dựa theo nàng nói đi làm, thần sắc của Bùi Miên Mạn rất cổ quái, nữ nhân ngu ngốc này, thật không sợ ta vụng trộm hại nàng.

Hai người tay trong tay, song kiếm hợp bích đánh tới Nhị đương gia.

Tuy tu vi của đối phương cao hơn hai người, nhưng bây giờ nhìn không thấy, phạm vi thần niệm cực nhỏ, nên khắp nơi rơi vào bị động.

Rất nhanh trên người xuất hiện rất nhiều vết thương, theo máu tươi chảy ra, cả người hắn càng ngày càng suy yếu.

Hắn rõ ràng tiếp tục như vậy nữa, không quá một nén hương, mình hẳn phải chết không nghi ngờ.

- Còn có người sống sót không, đều tới tụ cùng ta, bằng không đều phải chết!

Nhị đương gia quát to.

Chỉ tiếc xung quanh hoàn toàn yên tĩnh, không có bất kỳ người nào đáp lại, cũng không có bất kỳ tiếng kêu thảm thiết gì phát ra.

Nội tâm hắn rét lạnh, biết Hôi Lang Dong Binh Đoàn đã đoàn diệt, hơn nữa hắn qua không bao lâu cũng sẽ chết.

Dù sao cũng là tội phạm hoành hành nhiều năm, tuy mặt ngoài Nhị đương gia âm nhu, nhưng thực chất lại cực kỳ dũng mãnh.

- Hai tiện nhân, là các ngươi bức ta!

Hắn nhanh chóng đọc lên chú ngữ tối nghĩa, sau đó triệu hoán:

- Bằng vào huyết nhục và linh hồn của ta, triệu hoán Quỷ Vương buông xuống, giúp ta giết hai nữ nhân trước mắt, làm cho các nàng muốn sống không được, muốn chết không xong!

Hắn thấy hẳn phải chết, cho nên kích phát hung tính trong lòng, cho dù chết cũng phải kéo hai tiện nhân này đệm lưng.

Vừa dứt lời, cả người hắn quấn quanh một đoàn hắc vụ nồng đậm, trong hắc vụ truyền đến thanh âm kêu thê lương thảm thiết, phảng phất như chịu đựng cực hình tàn ác nào đó.

Ngay sau đó huyết nhục của hắn lấy tốc độ mà mắt trần có thể thấy được khô héo, cuối cùng hóa thành bạch cốt.

Bình Luận (0)
Comment