Bất quá hai người công kích giúp Triệu Hạo tranh thủ một khe hở, hắn tế ra Nhân Hoàng Ấn bay đến trên đầu, từng sợi khí tức huyền ảo từ trong Nhân Hoàng Ấn rủ xuống, bao phủ ở trên nguyên thần và nhục thân, chỉ nháy mắt áp lực buông lỏng, nguyên thần trực tiếp trở lại trong thân thể.
Không chút do dự, hắn một tay nắm lấy Nhân Hoàng Ấn, cả người hư không tiêu thất.
Mặt quỷ cứng lại, hiển nhiên không nghĩ tới lại để hắn trốn.
Hắn không cảm ứng được khí tức của đối phương, biết lại đuổi cũng không có ý nghĩa.
- Người này lại nắm giữ huyền bí không gian, lần sau gặp được hắn không thể khinh thị như vậy nữa.
Mặt quỷ hóa thành hắc vụ và đầu lâu vô biên, bay vào hạch tâm của đại mộ, những nơi đi qua, người sống đều hóa thành bạch cốt.
Lại nói đám người Tổ An, sau khi tiến vào mật đạo chật hẹp, cũng không biết đi bao lâu, trước mắt trở nên trống trải, phụ cận không có bóng người khác, hiển nhiên đã tiến vào hạch tâm của đại mộ.
Vách tường sau lưng khép lại, Thu Hồng Lệ có chút lo lắng.
- Bọn họ sẽ không theo lối đi truy sát chứ?
Hai tồn tại kinh khủng kia, thực khiến người ta có loại cảm giác vô lực.
Cảnh Đằng lắc đầu.
- Yên tâm, cơ quan trong mộ tùy thời biến hóa, sau khi dùng qua một lần, vị trí sẽ cải biến, hiện tại chỗ này đã không còn thông đạo.
Tổ An và Thu Hồng Lệ tấm tắc lấy làm kỳ lạ, không nghĩ đến trong mộ còn có thiết trí xảo diệu như thế.
Thu Hồng Lệ có chút nghi ngờ nhìn Cảnh Đằng.
- Còn nói ngươi chưa khôi phục trí nhớ, ngay cả cơ quan trong mộ cũng biết.
Cảnh Đằng ôm đầu, tựa hồ đang nhớ lại cái gì.
- Ta không có lừa các ngươi, trong đầu ta thật sự trống rỗng, chỉ là vừa rồi thời khắc nguy cơ, nhìn thấy vách tường phụ cận mới đột nhiên nhớ ra mà thôi.
Tổ An và Thu Hồng Lệ liếc nhau, nhìn bộ dáng của nàng không giống như giả, nhưng mỗi lần đều ở thời khắc mấu chốt khôi phục một đoạn ký ức, có phải quá khéo hay không.
- Không nghĩ tới Huyền Bát Cảnh và Lý Trường Sinh lại chết như vậy.
Ngữ khí của Thu Hồng Lệ có chút thương cảm, vừa rồi thời điểm đào tẩu, vừa vặn nhìn thấy hai người bị Quỷ Vương thôn phệ, trong lòng vẫn tương đối rung động.
Tổ An là người bình thường khả năng cảm giác không rõ ràng, nhưng nàng từ nhỏ ở trong Ma giáo lớn lên, từ nhỏ đã được quán thâu các lão đại chính phái đáng giận đến cỡ nào, cường đại cỡ nào, những người kia là tử địch của Ma giáo.
Huyền Bát Cảnh và Lý Trường Sinh là đại lão xếp hàng đầu, hơn nữa là tồn tại nổi danh giống như sư phụ nàng.
Hai cao thủ đỉnh phong như vậy bị Quỷ Vương thoải mái diệt sát, loại lực trùng kích kia quả thực quá lớn.
- Cũng không biết Triệu Hạo có bị Quỷ Vương ăn hay không.
Tổ An trầm giọng nói, vừa rồi đi quá gấp, không nhìn thấy một màn sau cùng, vốn muốn ở bên cạnh làm ngư ông, ai biết thế cục bỗng nhiên nghiêng về một phía.
Nghĩ tới đây sắc mặt hắn có chút khó coi.
- Gia hỏa Triệu Hạo kia bình thường luôn duy ngã độc tôn, kết quả không nghĩ tới lại kém như vậy, bị Quỷ Vương đánh giống như cháu trai.
Đúng lúc này một thanh âm quen thuộc thăm thẳm vang lên.
- Ngươi nói cái gì?
Đám người Tổ An giật mình, nhìn về nơi thanh âm phát ra, tóc gáy toàn thân không khỏi dựng lên.
Chỉ thấy một người mặc hoàng y đứng ở cách đó không xa, đang lạnh lùng nhìn hắn, không phải Triệu Hạo thì là ai?
- Ngươi... Ngươi... Làm sao...
Thu Hồng Lệ khẩn trương tới cực điểm, ngay cả nói cũng có chút không nên lời.
Tuy Triệu Hạo bị Quỷ Vương khi dễ, nhưng muốn giết mấy người bọn hắn vấn đề lại không lớn.
- Ta làm sao lại xuất hiện ở đây?
Tựa hồ nhìn ra mấy người suy nghĩ, Triệu Hạo tự giễu cười một tiếng.
- Ta tinh thông không gian huyền bí, đã nhìn thấy phương hướng các ngươi chạy trốn, chỉ là mật đạo làm sao có thể ngăn cản được ta.
Mọi người.
- ...
Cái này không có cách nào đánh, trốn cũng trốn không thoát.
Tổ An trước hết trấn định lại.
- Hoàng thượng quả nhiên lợi hại, vậy mà lông tóc không tổn hao gì thoát khỏi Quỷ Vương.
Hiện tại hắn thầm mắng Quỷ Vương phế vật, coi như không lưu được hắn, tốt xấu gì cũng đánh hắn trọng thương chứ, bây giờ Triệu Hạo ở trạng thái toàn thịnh, mình còn đánh cái rắm.
- Vừa rồi là ai đang mắng ta bị đánh thành cháu trai.
Triệu Hạo liếc xéo hắn, nụ cười lạnh càng rõ ràng.
- Quỷ Vương Ma Âm rõ ràng có thể khắc chế hồn thể, nhưng vẫn không thể lưu lại một góc áo của hoàng thượng, tự nhiên hắn mới là cháu trai.
Tổ An chân thật đáng tin nói.
Thần sắc Cảnh Đằng cổ quái liếc hắn, không nghĩ tới tên này trở mặt tự nhiên như thế.
Khóe môi của Thu Hồng Lệ hơi giương lên, thời điểm mình mới quen A Tổ, hắn cũng vô sỉ láu cá như vậy...
Bất quá nghĩ đến vận mệnh sắp tới của mấy người, nàng lại cười không nổi.
- Chiêu kia gọi Quỷ Vương Ma Âm.
Triệu Hạo hồi tưởng tình hình vừa rồi, vẫn có chút tim đập nhanh, xém chút bị đối phương ăn sạch.
Hắn tò mò nhìn Tổ An.