- Cảnh cô nương, ngươi nói A Tổ sẽ có chuyện gì hay không?
- Tổ công tử xưa nay ổn trọng, hắn tuyệt đối sẽ không làm sự tình không có nắm chắc, ngươi yên tâm đi.
Tuy miệng nói như vậy, nhưng lòng bàn tay của Cảnh Đằng lại đầy mồ hôi.
Lại cách một đoạn thời gian, Địa Viêm Ma đã bị Triệu Hạo đánh cho liên tục nộ hống, dung nham trên người biến thành hỏa vũ đầy trời.
Nhưng hai nữ không để ý những nguy hiểm kia, ngược lại nhìn chằm chằm ao nham tương.
Các loại bọt khí sôi trào nổ tung, nhưng không có bất kỳ người nào đi ra!
Ngay cả Triệu Hạo cũng lo lắng, tiểu tử kia sẽ không cậy mạnh, bị thiêu chết ở bên trong chứ?
Cái mạng nhỏ của đối phương còn có tác dụng, không thể chết ở chỗ này được.
Hắn phân ra một bàn tay lớn, đang định lật tung dung nham lên.
Đúng lúc này, một bóng người từ bên trong lao ra, trên mặt mang nụ cười xấu xa, không phải Tổ An thì là ai?
- A Tổ!
Thu Hồng Lệ và Cảnh Đằng kinh hô, thấy hắn bình an đi ra, trên mặt tràn đầy nụ cười.
Triệu Hạo giật mình, tiểu tử này lại không chút tổn thương, chỉ sợ ngay cả ta cũng không làm được, hắn đến cùng làm sao làm được.
Sau đó ánh mắt hắn rơi vào trên tay Tổ An, chỉ thấy Tổ An nắm một viên tinh thạch hình bầu dục, toàn thân lóng lánh sáng long lanh, mặt ngoài ẩn ẩn có thần quang lưu chuyển.
Phần Hồn Hỏa Tinh!
Theo nó bị lấy ra, toàn bộ ao nham tương không còn cảnh tượng sôi trào, mắt trần có thể thấy lạnh đi.
Địa Viêm Ma cũng phát hiện một màn này, phát ra tiếng nộ hống to lớn, không để ý tới Triệu Hạo, trực tiếp nhào về phía Tổ An.
Làm sao có khả năng, gia hỏa này thật là nhân loại sao?
Đến từ Địa Viêm Ma, điểm nộ khí +555 +555 +555...
Triệu Hạo cười ha ha, sao sẽ cho nó cơ hội, vừa rồi không hạ sát thủ, là biết giết nó cũng sẽ phục sinh, bất quá bây giờ...
Mấy hình bóng kim sắc không ngừng xuyên qua thân thể nó, thân hình Địa Viêm Ma cứng đờ, cúi đầu nhìn thân thể, chỉ thấy thân thể xuất hiện mấy lỗ thủng khổng lồ.
Đúng lúc này, lại một vệt kim quang trực tiếp đánh nát đầu nó, sau đó toàn bộ thân thể không duy trì được, ầm vang sụp đổ.
Thân thể nó đập ở trên dung nham đã làm lạnh, không còn phục sinh giống như trước đó, mà tán thành vô số hỏa diễm, bị Phần Hồn Hỏa Tinh trong tay Tổ An hút vào.
Thân hình Triệu Hạo lóe lên, đi tới trước mặt Tổ An, nhìn chằm chằm Phần Hồn Hỏa Tinh, nguyên lai Địa Viêm Ma kia là do Phần Hồn Hỏa Tinh này thúc đẩy sinh trưởng ra, giá trị của viên Phần Hồn Hỏa Tinh này không thể đánh giá.
Tổ An nhanh chóng thu Phần Hồn Hỏa Tinh lại.
- Hoàng thượng giàu có tứ hải, sẽ không đi đoạt tảng đá này của ta chứ?
Thu Hồng Lệ và Cảnh Đằng vô ý thức đứng ở bên người Tổ An, cảnh giác phòng ngừa Triệu Hạo đột nhiên xuất thủ.
Ánh mắt Triệu Hạo híp lại, dò xét Tổ An một lúc, sau đó lộ ra nụ cười:
- Trẫm làm sao có thể ngấp nghé đồ vật của tiểu bối, huống chi chúng ta còn là minh hữu.
Tuy Phần Hồn Hỏa Tinh trân quý, nhưng bây giờ không phải nhu yếu phẩm, đối với Triệu Hạo mà nói, ở trước mặt tiên duyên, hắn có thể tạm thời bỏ xuống tất cả.
Tổ An cười nói:
- Hoàng thượng quả nhiên đại khí...
Sau một trận khách khí, sắc mặt Triệu Hạo rõ ràng đẹp mắt hơn rất nhiều, hắn nhìn về phía Cảnh Đằng:
- Cảnh cô nương, chỗ ngươi nói còn xa không.
- Không xa.
Cảnh Đằng hơi nhíu mày, không biết suy nghĩ cái gì.
- Vậy chúng ta phải nắm chặt thời gian, vạn nhất bị Quỷ Vương đuổi đến trước thì phiền phức.
Triệu Hạo nhìn phía trước, trước đó dung nham sôi trào nóng rực, bây giờ cơ bản đã ngưng kết, hoàn toàn biến thành hắc thạch, tuy phía trên còn bốc hơi khói, nhưng đối với mấy người ở đây, đã không phải là việc khó gì.
Chỉ có Cảnh Đằng khó khăn, bây giờ thực lực của nàng chưa khôi phục, không có cách nào phi hành.
Tổ An chủ động nói:
- Ta vịn ngươi đi qua.
Sắc mặt Cảnh Đằng ửng đỏ, bất quá vẫn gật đầu:
- Ừm, làm phiền.
Thu Hồng Lệ nhíu mày, chen đến giữa hai người:
- Để ta tới, như vậy sẽ thuận tiện hơn.
Tổ An lắc đầu:
- Ngươi mang một người có chút cố sức, hiện tại nên tận khả năng giữ thể lực, để ta.
Nói xong không cho nàng cơ hội phản ứng, một tay trực tiếp ôm eo Cảnh Đằng, một tay nắm chặt tay nàng bay qua.
Thu Hồng Lệ:
- ? ? ?
Sao có loại cảm giác ăn vụn ở trước mặt vợ thế nhỉ!
Nàng bản năng muốn tức giận, có điều rất nhanh tỉnh táo lại, tuy A Tổ tham hoa háo sắc, nhưng tuyệt đối sẽ không biểu hiện vội vàng xao động như thế, hắn làm như vậy nhất định có dụng ý.
Bất quá tuy đoán được một chút, nhưng nhìn Cảnh Đằng thân mật rúc vào trong ngực người yêu, lòng nàng vẫn ứa ra tà hỏa.
Nữ nhân này không có xương sống sao!
Đến từ Thu Hồng Lệ, điểm nộ khí +288 +288 +288...
Nhìn bộ dáng tức sắp nổ phổi của Thu Hồng Lệ, đột nhiên Triệu Hạo cảm giác trong lòng mừng thầm, người trẻ tuổi đúng là người trẻ tuổi, ai cũng muốn trái ôm phải ấp, nhưng nào có dễ dàng như vậy.