Tổ An chú ý tới đoàn ánh sáng kia gần như trong suốt, có thể nhìn thấy hai nữ đang kể cho Bão Phác Tiên Quân cái gì đó, chỉ là không nghe được các nàng nói mà thôi, lúc này mới buông lỏng một hơi.
Lỗ tai của Thu Hồng Lệ lại dựng thẳng lên, trước đó còn gọi Tổ công tử, hiện tại Tổ đại ca rồi?
Nàng nhịn không được liếc mắt nhìn đối phương, đến cùng ai lớn hơn ai còn không biết đâu, theo kinh nghiệm trước đó nàng kể, nói không chừng đã đủ đám người mình gọi nãi nãi.
Rõ ràng tuổi đã cao, còn gọi một thanh niên hai mươi mấy tuổi là đại ca, thật không biết xấu hổ.
Dưa leo già xoạt sơn xanh, giả bộ nai tơ.
Nơi xa, sắc mặt Triệu Hạo âm tình biến hóa, nghĩ thầm nếu tiên duyên thật bị hai nữ tử kia đoạt được, vậy từ trong tay các nàng đoạt tới, dù sao phân hồn của Bão Phác Tiên Quân cũng không có khả năng một mực tồn tại.
Đến thời điểm còn có thể bắt tiểu tử Tổ An kia làm áp chế, cũng không tin hai nữ không nói thật.
Quỷ Vương lại ý thức được có chút không ổn, bởi vì trước đó hai nữ nhân kia cũng trúng Nhãn Vọng Mộng Ngàn Thu, các nàng lại gặp được thê tử của Bão Phác Tiên Quân...
Chẳng biết tại sao, hắn luôn cảm thấy cực kì không ổn, nhân cơ hội này trực tiếp hóa thành một đoàn hắc vụ chạy thục mạng.
Ai biết vừa đến cửa, bỗng nhiên cửa đồng đóng lại.
Phanh… Quỷ Vương đâm đến đầu óc choáng váng, bị nhốt ở trong mộ thất.
Hắn có chút mộng bức, tình huống như thế nào, phải biết hình thái của hắn lúc này, cho dù có một cánh cửa, cũng có thể trực tiếp xuyên qua.
Trong lòng hắn nhảy một cái, vội vàng quay đầu nhìn về phía quan tài, chỉ thấy ánh sáng xung quanh Sở Sơ Nhan và Bùi Miên Mạn đã tản ra, Bão Phác Tiên Quân đang dùng ánh mắt bất thiện nhìn mình.
- Lại hại ta không cách nào nhìn thấy Bảo Cô lần cuối, đáng chết!
Từ vừa mới bắt đầu một mực thối lui lại đổi lấy kết quả này, Quỷ Vương xưa nay hoành hành bá đạo cũng bị kích thích ra tà hỏa:
- Hừ, nếu bản tôn của ngươi ở chỗ này, bản Vương còn kiêng kị ngươi ba phần, bây giờ bất quá một sợi tàn niệm, còn dám nói khoác mà không biết ngượng.
Vừa dứt lời, hắc vụ trên thân hắn bay lên, vô số đầu lâu xuất hiện, ào ào mở miệng rộng, phát ra tiếng rít khủng bố thê lương.
Một sợi tàn niệm của đối phương, cũng không cao hơn khái niệm linh hồn, khẳng định sẽ bị kỹ năng của mình khắc chế.
- Ma Âm Hút Hồn!
Triệu Hạo giật mình, vội vàng tế ra Nhân Hoàng Ấn đội ở trên đầu bảo vệ thần hồn.
Đám người Tổ An biến sắc, trước đó là được chứng kiến chiêu này lợi hại.
- Không sao.
Thần sắc của Bão Phác Tiên Quân bình tĩnh, yên tĩnh nhìn về phía Quỷ Vương.
Những ma âm vô hình kia bay đến, bất quá ở trước người hắn mấy trượng, bỗng nhiên bị đồ vật gì ngăn lại.
Giữa không trung, tựa hồ có một màn ánh sáng màu vàng, những ma âm kia đụng vào màn sáng, hình thành từng đạo gợn sóng, cuối cùng tiêu tán vô tung.
Mọi người hoảng sợ, không nghĩ tới ma âm để mọi người như kiêng kị, lại bị ngăn cản dễ dàng như vậy.
Triệu Hạo càng hoa mắt thần trí, vừa rồi trong nháy mắt đó, có lẽ người khác tu vi quá thấp không nhìn ra, hắn lại mơ hồ cảm giác được pháp tắc bện thành lực lượng.
Chẳng lẽ đây chính là phương hướng đi tới?
Quỷ Vương vốn nghĩ có thể đấu với tàn niệm của Tiên Quân, ai biết đối phương lợi hại như thế, nào còn suy nghĩ tiếp tục chiến đấu.
Hắc vụ trực tiếp ngưng kết ra hai bàn tay to, nỗ lực đẩy cửa mộ ra đào tẩu.
Lúc này Bão Phác Tiên Quân bước ra một bước, đôi mắt như ngôi sao tiêu tan, bao phủ hắc vụ cùng đầu lâu đầy trời vào trong.
- Không!
Quỷ Vương liều mạng giằng co, phát ra tiếng rống thê lương, hắc vụ tạo thành các loại thuật pháp khủng bố oanh kích xung quanh.
Đáng tiếc hắn giống như bị không gian gì ngăn cách, vô luận hắn công kích như thế nào, cũng không thể oanh phá ánh mắt quanh người.
Triệu Hạo đổ mồ hôi lạnh, vừa rồi Quỷ Vương vận dụng những công kích kia đánh cho hắn luống cuống tay chân, chỉ có thể mượn Nhân Hoàng Ấn cùng các loại pháp bảo miễn cưỡng ứng phó.
Không đúng, rất nhiều thuật pháp vừa rồi Quỷ Vương còn chưa sử dụng.
Kết quả bây giờ hắn hết toàn lực, tựa hồ cũng không cách nào phản kháng một sợi tàn niệm của Tiên Quân?
Bão Phác Tiên Quân nhắm mắt lại, một giây sau, hắc vụ cùng đầu lâu đầy trời biến mất không thấy gì nữa.
Chỉ một cái liếc mắt, cường giả đương đại, chúa tể Âm Dương Giới, lại bị trấn áp.
Tổ An nhìn mà cảm xúc phun trào, đột nhiên hắn cảm giác được, dường như mình mở ra thế giới mới, nguyên lai ánh mắt cũng có thể sử dụng như kiếm!
Trước đó nhìn thấy Quỷ Vương dùng hai con ngươi phát xạ Nhãn Vọng Mộng Ngàn Thu còn không có cảm giác gì, bây giờ Tiên Quân liếc một chút thì trấn áp Quỷ Vương, làm các loại cảm ngộ phun trào ở trong lòng.
Trước kia không nghĩ tới dùng ánh mắt còn có thể công kích, bởi vì ánh mắt luôn là vị trí yếu ớt nhất của thân thể.