- Gia hỏa ngu xuẩn kia tự cho là thiên hạ vô song, đáng tiếc hoàn toàn không biết từ đầu tới cuối bị ta đùa bỡn trong lòng bàn tay.
- Sự tình sau đó ngươi đều biết, tiếp lấy ta đánh tráo một pháp bảo giả cho hắn, bất quá gia hỏa kia không có bị sét đánh chết ở lúc độ kiếp, cũng coi như có bản sự.
Vân Gian Nguyệt và Tạ Đạo Uẩn liếc nhau, sự tình liên quan tới Tôn Ân các nàng biết càng rõ ràng, nghĩ thầm lúc trước hắn tìm được phương pháp độ kiếp, kết quả từ đầu tới đuôi đều là giả.
Năm đó bị lừa, hôm nay lại bị lừa, đáng tiếc lần này không có may mắn như lần trước.
Nghĩ đến Tôn Ân cũng coi như một đời kiêu hùng, hai người âm thầm thở dài.
- Sau khi lấy được Kim Đan của ngươi, ta trị hết thương thế, bắt đầu lập mưu càng tiến một bước, tìm được truyền thừa của Bão Phác Tiên Quân, ta biết Tiên Quân không có khả năng truyền thừa cho một quỷ vật, cho nên tiến vào cơ thể Tang Ngạo thay thế hắn, vì ngăn ngừa bị phát hiện, ta cố ý lấy bí thuật phong ấn hết thảy, thẳng đến vừa rồi mới thức tỉnh.
Tổ An nghĩ thầm chẳng trách hệ thống cũng không kiểm tra ra vấn đề, nguyên lai hắn là vì phòng bị Tiên Quân, triệt để phong ấn mình, biểu hiện ra ngoài hết thảy đều là Tang Ngạo.
- Vậy Quỷ Vương vừa rồi bị Tiên Quân phong ấn là ai?
Sở Sơ Nhan nhịn không được hỏi, vừa rồi bọn họ là tận mắt nhìn thấy một màn kia.
Thần sắc của Quỷ Vương có chút ngưng trọng:
- Ta từ trong hạch tâm của đại mộ trốn ra, trí nhớ có chút tổn thất, nhưng ta nhớ ta đang trốn tránh nhân vật đặc thù nào đó, vì phòng ngừa vạn nhất, cố ý chia ra một phân thân hoạt động, hiện tại xem ra đúng là cử chỉ sáng suốt.
Tuy vừa rồi hắn không có tận mắt nhìn thấy một màn kia, nhưng vẫn có thể xa xa cảm giác được khủng bố, trong lòng run rẩy.
Tổ An nhạy bén bắt được tin tức mà đối phương trong lúc vô tình để lộ ra, tồn tại ngay cả Quỷ Vương cũng phải tránh né, đến cùng là cái gì?
- Được rồi, ta đã trả lời ngươi nhiều nghi hoặc như vậy, bây giờ ngươi có nên nói tung tích của nội thiên cho ta hay không?
Quỷ Vương ồm ồm nói.
- Ngươi cần phải rõ ràng, một khi ta xuất thủ, là có thể hấp thu linh hồn của bọn họ, đến thời điểm mọi người sẽ rất khó ở chung.
Hắn không phải không dám giết người, chỉ không mò ra Cảnh Đằng và những nữ nhân kia đến cùng có quan hệ gì, mặt ngoài nhìn giống như tình địch, trên lý luận hẳn ước gì bọn họ chết cho xong, nhưng trước đó nàng còn thay Thu Hồng Lệ cầu cơ duyên, mấy nữ nhân khác tựa hồ cũng thường xuyên mỉm cười ra hiệu.
Lại thêm một khi mấy người khác ra chuyện, Tổ An khẳng định cùng mình không chết không thôi, ý nghĩa Cảnh Đằng cũng sẽ cùng mình không chết không thôi, càng không có khả năng nói cho hắn biết tung tích của nội thiên.
Đây tuyệt đối là cục diện hắn không muốn nhìn thấy, có thể dựa vào đàm phán giải quyết vấn đề, thì cần gì chém chém giết giết.
Sắc mặt Cảnh Đằng ngưng trọng, muốn nói cái gì, nhưng không biết nên nói như thế nào.
Lúc này Quỷ Vương hơi không kiên nhẫn, cười lạnh.
- Há, ta minh bạch, ngươi cố ý không cho, là muốn mượn tay ta giúp ngươi trừ những tình địch kia?
Cảnh Đằng biến sắc, đây là lời tru tâm, dù nàng không có ý này, nhưng bị hắn châm ngòi như vậy, nói không chừng chúng nữ cũng sẽ hoài nghi.
Lúc này Thu Hồng Lệ lại mở miệng.
- Không cần châm ngòi ly gián, ta và Cảnh muội muội một đường ở chung, biết nàng mặt lạnh tim nóng, tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện như thế.
Cây dây leo già kia cũng không biết bao nhiêu tuổi, bất quá danh phận tỷ muội vẫn phải định ra.
Hừ, Sở Sơ Nhan và Bùi Miên Mạn quan hệ quá tốt, ta một người thế đơn lực bạc, phải kéo người vào giúp đỡ.
Hiện tại xem ra coi như thêm Cảnh Đằng cũng chưa chắc đủ, nàng nhận biết A Tổ thời gian quá ngắn, có nên kéo cô nàng Tạ Đạo Uẩn kia không?
Có điều nàng xuất thân danh môn, đoán chừng đáy lòng xem thường yêu nữ Ma Giáo như ta, khẳng định càng thân cận Sở Sơ Nhan hơn.
Nghĩ tới những thứ này, trên mặt nàng không khỏi lộ ra vẻ khó chịu.
Yến Tuyết Ngân nhịn không được liếc nhìn Vân Gian Nguyệt, đồ đệ ngươi lại giúp nữ nhân khác nói chuyện?
Vân Gian Nguyệt nghĩ thầm Băng Thạch Nữ như ngươi biết cái gì, dù trong lòng yêu nữ Ma Giáo chúng ta ghét nữ nhân khác lợi hại hơn nữa, ở trước mặt nam nhân cũng phải biểu hiện ra bộ dáng khéo hiểu lòng người, như vậy hình thành so sánh rõ ràng, sẽ càng dễ dàng nắm được tim nam nhân.
Hồng Lệ thật giỏi, không hổ là đồ đệ bảo bối của ta!
Chơi trạch đấu cũng phải chơi chết mấy nữ nhân kia, đặc biệt là đồ đệ của Băng Thạch Nữ.
Lúc này đám người Sở Sơ Nhan cũng mở miệng, đều bảo Cảnh Đằng không nên suy nghĩ nhiều, các nàng từ nhỏ đến lớn đều là nữ tử tài năng xuất chúng, có kiêu ngạo của mình, làm sao có khả năng tiếp nhận địch nhân lấy an nguy của mình đi uy hiếp bằng hữu?