- Ngươi sẽ không mượn cơ hội đoạt xá ta đó chứ?
Thấy hắn dễ nói chuyện như vậy, Tạ Đạo Uẩn ngược lại cảnh giác lên.
Tôn Ân.
- ? ? ?
Ta chân thành như thế, con mẹ nó ngươi lại còn hoài nghi ta?
Trước đó tiểu cô nương này nhìn nhu nhu nhược nhược, sao tâm nhãn nhiều như vậy chứ.
- Ngươi có muốn giúp nam nhân của ngươi không?
Tôn Ân cắn răng nghiến lợi nói.
- Tổ đại ca không phải nam nhân của ta.
Tạ Đạo Uẩn hơi đỏ mặt, ánh mắt xéo qua nhìn về phía Tổ An cách đó không xa, trong mắt đẩy vẻ lo lắng.
- Ta lại không có nói Tổ An.
Tôn Ân hừ một tiếng, tâm tư của nha đầu này quả thực là rõ rõ ràng ràng, những nữ nhân bên người tiểu bạch kiểm kia không có ai là đèn cạn dầu, trong ao nuôi đều là cá mập, nha đầu này lăn lộn ở bên trong, nếu không có chút tiền vốn, đoán chừng ngay cả xương cũng sẽ không còn.
- Không muốn thì thôi.
- Muốn, ta muốn!
Tạ Đạo Uẩn gấp.
Tôn Ân.
- ...
Vừa rồi mình tận tình khuyên bảo, còn không bằng kéo tiểu bạch kiểm kia ra.
Thật là một thế giới quái đản.
Có điều hắn rõ ràng mình không có thời gian, cũng không dám do dự, nhanh chóng truyền cho đối phương một đoạn khẩu quyết, sau đó vội vàng nhắc nhở.
- Bây giờ tu vi của ngươi quá thấp, không có cách nào phát huy ra lực lượng trên bùa chú, cố gắng tu luyện, tương lai...
Thanh âm đến đằng sau càng ngày càng thấp, cuối cùng tiêu tán.
Mà ba tấm phù lục kia cũng yên tĩnh bay tới trước mặt Tạ Đạo Uẩn.
Vân Gian Nguyệt giật mình, vội vàng hỏi thăm xảy ra chuyện gì.
Tạ Đạo Uẩn đại khái nói việc vừa rồi một lần, Vân Gian Nguyệt không yên lòng.
- Cẩn thận, gia hỏa kia không phải người tốt, nói không chừng sẽ nhân cơ hội đoạt xá ngươi.
Tạ Đạo Uẩn khẽ lắc đầu.
- Người sắp chết lời cũng thiện, vừa rồi ta có thể cảm giác được thiện ý của hắn, Vân tỷ tỷ yên tâm.
Cách đó không xa, lỗ tai của Thu Hồng Lệ dựng thẳng lên, ngươi gọi nàng tỷ tỷ? Ta chẳng phải bỗng dưng thấp hơn ngươi một bối phận?
Đừng nói nàng, ngay cả Sở Sơ Nhan và Bùi Miên Mạn cũng cổ quái, các nàng cùng thế hệ với Thu Hồng Lệ, bây giờ bỗng dưng nhiều một trưởng bối?
Nữ nhân này cũng không giống như tiểu bạch thỏ thể hiện ra ngoài nha.
Vân Gian Nguyệt cẩn thận kiểm tra ba tấm bùa, phía trên xác thực không có bất kỳ linh hồn gì tồn tại, lúc này mới buông lỏng một hơi.
- Tôn giáo chủ đúng là nhân vật, ngược lại là ta lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử.
- Đó là bởi vì tỷ tỷ quan tâm ta.
Tạ Đạo Uẩn biểu đạt lòng biết ơn của mình.
Bỗng nhiên Vân Gian Nguyệt chú ý tới thần sắc những người khác, nhịn không được ho nhẹ.
- Về sau đừng gọi ta tỷ tỷ, cái kia chẳng qua là kế tạm thời giấu diếm Tôn Ân mà thôi.
Bối phận không thể loạn, không thể để đồ đệ của mình ăn thua thiệt được.
Tạ Đạo Uẩn a một tiếng, chợt nhớ tới cái gì.
- Ai nha, ta phải đi giúp Tổ đại ca.
Nói xong hai ngón tay dựng thẳng ở trước mắt, miệng lẩm bẩm, Cao Thượng Thần Tiêu Lục xuất hiện ánh sáng màu lam.
Ngay sau đó, một tia lôi điện trực tiếp bắn về phía Quỷ Vương.
Quỷ Vương đang đuổi giết Tổ An, không ngờ tới một tia lôi điện sẽ bổ lên người mình, hắc vụ toàn thân run run, mặc dù lôi điện không cách nào làm bị thương hắn, nhưng nó trời sinh khắc chế tà vật, vẫn để hắn rất không dễ chịu.
Hắn giật mình, vội vàng ngưng thần quay người phòng thủ, đợi nhìn thấy phát ra lôi điện lại là Tạ Đạo Uẩn, không khỏi sững sờ ngay tại chỗ.
Hắn vốn cho rằng Tôn Ân phục sinh?
Bởi vì mình là lão âm bỉ, lo lắng Tôn Ân cũng như thế, thừa dịp hắn và Tổ An đánh tới thời khắc mấu chốt cho mình một kích trí mệnh.
Nhìn Cao Thượng Thần Tiêu Lục lưu động trước người nàng, Quỷ Vương đại khái đoán được phát sinh cái gì, nghĩ thầm tiểu cô nương này vận khí không tệ, sớm biết như vậy, vừa rồi mình nên đoạt mấy đạo phù kia.
Trước đó bởi vì hắn trời sinh không thích lôi điện, cho nên có chút kháng cự mang theo tam Lục như Cao Thượng Thần Tiêu Lục, lại thêm năng lực của hắn rất khó sử dụng được tam Lục, tiểu tử Tổ An lại đánh gấp, cho nên lúc đó không có thời gian thu tam Lục lại.
Kết quả tiện nghi nha đầu này!
Nghĩ đến đây hắn không khỏi ứa ra tà hỏa.
Lúc này Tổ An lại tinh thần đại chấn, bởi vì vừa rồi chiến đấu, hắn phát hiện đối phương cũng không phải thật miễn dịch thương tổn.
Tỉ như Hồng Mông chi khí của mình tịnh hóa, có thể tổn thương được hắn, bây giờ Lôi Điện chi lực cũng có thể tạo thành ảnh hưởng.
Chỉ bất quá bởi vì hắc vụ ở xung quanh hắn quá lớn, dẫn đến những tổn thương kia giống như hạt cát trong sa mạc, mặt ngoài tạo thành ảo giác miễn dịch vật lý và nguyên tố tổn thương.
Một khi biết đối phương cũng có thể phá phòng, Tổ An hoàn toàn yên tâm, không còn loại cảm giác bất lực giống như trước đó.
Nhìn thấy Quỷ Vương bổ nhào về phía Tạ Đạo Uẩn, Tổ An Thần vung kiếm cản lại.