Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3359 - Chương 3359 - Lão Hòa Thượng Dưới Lòng Đất (2)

Chương 3359 - Lão hòa thượng dưới lòng đất (2)
Chương 3359 - Lão hòa thượng dưới lòng đất (2)

Lão hòa thượng.

- ...

Hắn đành phải nói.

- Năm đó lão nạp trừ ma vệ đạo, xâm nhập đại mộ, chỉ tiếc sau một trận đại chiến, bản thân bị trọng thương, không cẩn thận bị nhốt ở nơi đây, nhiều năm như vậy đã gần đến trình độ dầu hết đèn tắt, vốn cho rằng chỉ có thể vô thanh vô tức chết đi, không nghĩ tới lại đến một người hữu duyên, như vậy ta truyền tất cả bản lĩnh cho ngươi, để y bát của ta có thể lưu truyền hậu thế, đời này xem như không tiếc.

- Đa tạ tiền bối, tiền bối có thể nói, vãn bối rửa tai lắng nghe.

Tổ An làm ra thần sắc cung cung kính kính.

Lão hòa thượng.

- ...

Hắn đành phải nhẫn nại tính tình nói.

- Thọ nguyên của ta còn thừa không bao nhiêu, đoán chừng chèo chống không tới lúc nói xong, ngươi qua đây, ta lấy hình thức thần niệm truyền pháp truyền cho ngươi, ngươi có thể bình an tới nơi này, nghĩ đến tu vi không tệ, bay đến bên này hẳn vấn đề không lớn.

Tổ An trầm giọng nói.

- Đáng tiếc ta có chuyện quan trọng trên người, chờ làm xong lại đến lắng nghe tiền bối dạy bảo.

- Vừa rồi ngươi không phải nói có thời gian sao.

Lão hòa thượng kia khẽ giật mình, vội vàng nói.

- Thọ nguyên của ta đã khô kiệt, chỉ còn lại một hơi, chờ ngươi trở về ta khẳng định đã chết, hiện tại nắm chặt thời gian truyền pháp đi, quá trình rất nhanh.

Tổ An ngượng ngùng gãi đầu.

- Tiền bối nói cũng có đạo lý, nếu không mất bao nhiêu thời gian, ta trước hết tiếp nhận truyền thừa của tiền bối.

Nghe đối phương nói, trong mắt lão hòa thượng lóe lên vẻ vui mừng, nhiều năm như vậy cũng không có một người tới, chỉ cần hắn tới, mình sẽ có cơ hội chiếm thân thể hắn rời khỏi chỗ này.

Sau đó hắn càng hòa ái dễ gần nói.

- Mau tới đây đi.

Tổ An chạy đến bên cạnh dung nham, nhưng quần áo trên người bốc lên hỏa diễm, dọa đến hắn vội vàng chạy về.

- Không được không được, dung nham phía dưới quá lợi hại, ta không qua được.

Hắn thu lại dây chuyền cùng Phần Hồn Hỏa Tinh, cũng không toàn lực vận chuyển nguyên khí hộ thể, cho nên mới chật vật như vậy.

Lão hòa thượng kia trầm ngâm nói.

- Màu sắc dung nham đã biến thành màu trắng, chính là biểu hiện của Hỏa Linh cực hạn, người bình thường xác thực rất khó đối kháng. Cũng được, lão nạp vừa vặn có một vật có thể giúp ngươi vượt qua những dung nham này.

Vừa dứt lời, cũng không thấy hắn từ nơi nào móc ra một cái bát vàng, nhẹ nhàng vuốt ve, phảng phất như vuốt ve tình nhân của mình.

Hắn nâng lên một chút, bát vàng bay đến trước mặt Tổ An, sau đó dặn dò.

- Ngươi nhảy vào bên trong, nó có thể tạm thời làm một chiếc thuyền đưa ngươi vượt đến, nhất định phải nhanh, ở trong dung nham lâu nó cũng sẽ bị tổn thương.

Tổ An tiếp nhận bát vàng, mặt ngoài màu tử kim, phía trên còn khắc pho tượng Phật Đà, có một loại khí tức từ bi tứ tán.

Tổ An khẽ giật mình, chẳng lẽ mình nghĩ sai.

Hắn nhịn không được hỏi thăm.

- Vật này nhìn rất thần dị, không biết có tác dụng gì?

Lão hòa thượng kia đáp.

- Vật này tên Tử Kim Bát Vu, có thể phòng bị Vực Ngoại Thiên Ma, các loại mị hoặc và công kích nhằm vào thần hồn, nó đều có thể giúp đỡ chống cự, vật này đã nhận ta làm chủ, đợi lát nữa ngươi tới, được ta truyền thừa, tự nhiên có thể trở thành chủ nhân mới của nó.

Hắn lo lắng đối phương nổi lên tham niệm, cố ý nói vật này đã nhận chủ, không có mình cho phép, người khác lấy được cũng không có tác dụng.

Dù sao chỉ cần tới nơi này được hắn truyền thừa, thì sẽ nhận được hết thảy, quyết định như thế nào không khó lựa chọn.

Trong lòng Tổ An vui vẻ, tuy Hồng Mông Nguyên Thủy Kinh có thể tịnh hóa rất nhiều tà vật, nhưng đối với một số công kích nhằm vào thần hồn lại không có hiệu quả quá lớn.

Bách Minh dù sao cũng là thuật pháp công kích, không chuyên nghiệp thủ hộ thần hồn.

Trước đó đánh với Quỷ Vương bị quản chế khắp nơi, nếu có vật này, mọi người sẽ không chật vật như thế.

Huống chi nó còn có thể phòng bị Vực Ngoại Thiên Ma, tương truyền tu hành đến cảnh giới nhất định, mỗi lần đột phá tâm ma xuất hiện, thậm chí sẽ có Vực Ngoại Thiên Ma đến đây, một khi không thể thủ hộ bản tâm, sẽ bị Thiên Ma thôn phệ linh hồn, một thân tu vi nước chảy về đông.

Nghĩ tới đây hắn nhìn lão hòa thượng chắp tay.

- Đa tạ tiền bối ban bảo vật, ta còn vội vã cứu bằng hữu, chờ cứu bằng hữu xong, ta nhất định tới đây tiếp nhận truyền thừa của tiền bối.

Nói xong thu Tử Kim Bát Vu vào trong lòng, quay người nhanh chân bỏ chạy.

Lão hòa thượng đang cười híp mắt chờ hắn tới, nhìn một màn này nhất thời trợn tròn mắt.

- ? ? ?

Tổ An vốn muốn thu bát vàng vào Lưu Ly Bảo Châu, đáng tiếc thử nhiều lần đều không được, nghĩ đến nó là vật có chủ, phía trên có ấn ký của lão hòa thượng kia, cho nên không cách nào thu vào.

Vì vậy dứt khoát nhét vào trong ngực nhanh chân bỏ chạy.

Một màn này làm lão hòa thượng mộng bức, phản ứng đầu tiên thậm chí không để ý đối phương chạy trốn, dù sao mình đã nói sẽ truyền cho hắn tất cả y bát, đợi lát nữa cái bát này cũng có thể danh chính ngôn thuận thuộc về hắn, hắn làm sao lại chạy.

Bình Luận (0)
Comment