Bất quá dù vừa rồi hao tổn nghiêm trọng, nhưng ít ra có ngăn tiểu tử này, hiện tại Quỷ Vương, Hắc Vụ chi chủ và Huyết Ma tiền hậu giáp kích Cảnh Đằng, nàng xong đời!
Lúc này toàn thân Quỷ Vương bọc lấy hắc vụ, vọt tới bên người Cảnh Đằng.
Cảnh Đằng đang chăm chú đối phó Huyết Ma, nơi nào còn có dư lực phòng bị.
Hắc Vụ chi chủ cười khặc khặc, dường như hắn đã trông thấy Cảnh Đằng thần hồn tiêu tán, Trấn Ma Thần Phù cũng nhịn không được nữa trực tiếp bể nát, tất cả tồn tại bị phong ấn có thể chạy thoát.
Đúng lúc này, bỗng nhiên trên người Quỷ Vương quang mang đại thịnh, dẫn dắt quang mang của Trấn Ma Thần Phù chiếu lên người mình.
Hắc Vụ chi chủ kêu thảm, Trấn Ma Thần Phù có tác dụng khắc chế bọn hắn cực mạnh, thân thể và thần hồn của hắn thiêu đốt, không thể không tạm thời rời khỏi Quỷ Vương.
- Ngươi làm gì!
Hắn phẫn nộ quát.
Quỷ Vương cười lạnh.
- Dù ta và tỷ tỷ quay về Thần Phù, cũng sẽ không tiện nghi các ngươi!
Nàng xưa nay tâm cao khí ngạo, vốn cho rằng chỉ cần tỷ tỷ trở về Thần Phù, mình có thể tiêu dao tự tại, nhưng nếu biết thân thể mình đã sớm bị những yêu ma kia động tay chân, tương lai hơn phân nửa sẽ bị khống chế, nàng làm sao chịu được vận mệnh như thế.
- Vậy ngươi cũng sẽ biến thành tro bụi!
Hắc Vụ chi chủ vừa sợ vừa giận, vội vàng nhắc nhở.
Ban đầu bọn hắn trợ giúp nàng trốn thoát, trên người nàng sớm đã nhiễm Yêu Ma chi khí, dẫn quang mang của Trấn Ma Thần Phù chiếu xạ như vậy, chính nàng cũng chống đỡ không bao lâu.
- Thì tính sao!
Thần sắc của Quỷ Vương lạnh lùng, sau đó nhìn về phía Cảnh Đằng.
- Nếu ta đã định trước không có kết cục tốt, đi tiện nghi ngoại nhân, còn không bằng giúp tỷ tỷ ngươi một chút sức lực.
Nói xong cả người nàng như pha lê bể nát, sau đó hóa thành một bóng mờ ôm ấp Cảnh Đằng.
Hai người giống nhau như đúc, vừa tiếp xúc, rất nhanh liền dung hợp, Huyết Ma cũng không kịp ngăn cản.
Trên người Cảnh Đằng nhất thời kim quang đại thịnh, Huyết Ma kêu thảm một tiếng, huyết dịch bị kim quang chiếu rọi, đốt đến xì xì rung động, hắn vội vàng tránh né.
Lúc này Cảnh Đằng đã bay về phía Trấn Ma Thần Phù, Thanh Y Trùng Vương, Hắc Vụ chi chủ đã căn bản không kịp ngăn cản, chỉ có thể trơ mắt nhìn thần hồn nàng lần nữa quy về Trấn Ma Thần Phù.
- Xong!
Trong lòng mấy quái vật lạnh toát, có thể đoán trước vô số năm sau, mọi người vẫn sẽ bị giam giữ ở trong địa phương tối tăm không ánh mặt trời này.
Thời điểm Cảnh Đằng sắp dung nhập Trấn Ma Thần Phù, nhịn không được quay đầu nhìn Tổ An, trong mắt tràn ngập không nỡ.
Vĩnh biệt người yêu của ta.
Tổ An trực tiếp thuấn di, đi tới bên người nàng, nỗ lực ngăn lại.
Đúng lúc này, thì đạo bạch mang nhanh hơn hắn, vừa vặn bổ ở trên người nàng.
Cả người Cảnh Đằng như bị sét đánh, phun ra một ngụm máu tươi, từ giữa không trung ngã xuống.
Tổ An tới vừa vặn ôm lấy nàng.
- Là vị đại nhân kia, là vị đại nhân kia!
Đám quái vật kích động không thôi, đồng thời toàn thân run lẩy bẩy nhìn qua một hướng khác.
Tồn tại kia không thể nhìn thẳng, không thể gọi tên.
Cảm nhận được khí tức khủng bố tới gần, lúc này bọn họ sợ vỡ mật, bởi vì dù cường đại như bọn họ, nếu nhìn đến đối phương, cũng sẽ hình thần câu diệt.
Thế nhưng lúc này bọn họ căn bản không dám trở về, trong huyết mạch áp chế để bọn hắn chỉ có thể đứng chết trân tại chỗ.
- Nhanh, nhanh đưa chúng ta về thần phù, bằng không sẽ không kịp.
Trong miệng Cảnh Đằng đồng thời vang lên lời nói của nàng và Quỷ Vương, hiển nhiên các nàng cũng phát giác được khí tức của vị kia đang đến gần, trong mắt lóe lên vẻ tuyệt vọng.
Bỗng nhiên Tổ An thở dài.
- Quỷ Vương, vừa rồi ngươi hỏi ta đến cùng lựa chọn thương sinh hay nữ nhân yêu mến, ngươi cho rằng mặc kệ ta chọn cái nào cũng sẽ thống khổ hết quãng đời còn lại.
- Nhưng ta không giống người bình thường, ta rất tham, ta lựa chọn muốn hết!
Lúc này sắc mặt Cảnh Đằng tái nhợt, hơi thở mong manh, thậm chí cả người lúc sáng lúc tối, dường như bất cứ lúc nào cũng sẽ biến mất.
Cũng may nơi này là sân nhà của các nàng, lại thêm đại trận che chở, mới không chết bất đắc kỳ tử.
Phải biết vừa rồi xuất thủ là tồn tại tầng dưới chót nhất, cho dù là Thanh Y Trùng Vương, Huyết Ma… nếu bị bạch quang vừa rồi đánh trúng, chỉ sợ sẽ biến thành tro bụi tại chỗ.
Nghe Tổ An nói, Cảnh Đằng lo lắng không thôi.
- Không có thời gian, nhanh đưa chúng ta về Trấn Ma Phù.
Thực ra lấy trạng thái các nàng bây giờ, về Trấn Ma Phù cũng chưa chắc có thể đối phó được vị tồn tại kia.
- Không cần kinh hoảng, có ta ở đây.
Tổ An an ủi.
Hắn vừa dứt lời, Quỷ Vương cười lạnh.
- Ngươi nhìn trúng nam nhân đều là loại nói khoác mà không biết ngượng sao, ngươi có biết gia hỏa kia khủng bố như thế nào hay không?
Phải biết tồn tại kia là không thể diễn tả, thực lực cực kỳ khủng bố, dù không phải bản thể đi ra, cũng để cho nàng tuyệt vọng.