Danh ngôn của Bạch Hí Nhân nổi tiếng nào đó nói, ta chơi xong không trả tiền, chẳng phải không gọi là chơi sao? (*ai xem phim Quan Xẩm Lốc Cốc của Châu Tinh Trì sẽ biết ai nói câu này)
Một vị Bạch Hí Nhân khác cũng thường xuyên tuyên bố chơi không khiến người khoái lạc, chơi không nhất thời thoải mái, một mực chơi không luôn ngay thẳng.
Thân thể Tổ An vốn muốn triệt để nát bấy, lấy tốc độ mắt trần có thể thấy trở về hình dáng ban đầu.
Sử dụng kỹ năng Bạch Hí Nhân, có thể cự tuyệt thanh toán cái giá khi sử dụng kỹ năng!
Tổ An vốn còn muốn trực tiếp diệt sát bản thể của tồn tại không thể gọi tên kia, nhưng nghĩ những cường giả thần bí năm đó xây dựng đại mộ này cũng không cách nào diệt sát, chỉ có thể trấn áp phong ấn, dù mình thi triển phím Print cũng chưa chắc thành công.
Thứ hai, chỉ diệt một phân thân, độ khó khăn hạ xuống rất nhiều, nói không chừng sẽ không cần chết, có thể tiết kiệm cơ hội chơi không lần tiếp theo.
Sự thật chứng minh hắn suy nghĩ nhiều, nếu không có Bạch Hí Nhân tồn tại, hắn đã trực tiếp biến thành tro bụi, thậm chí không giống mấy lần trước, còn có cơ hội nào đó trị liệu.
- Tổ đại ca!
Cảnh Đằng vừa mừng vừa sợ, muốn bổ nhào vào trong ngực Tổ An, lại sợ đụng nát hắn.
Thấy nàng lo lắng, Tổ An mỉm cười ôm nàng vào trong ngực.
- Ta không sao.
Cảnh Đằng vui đến phát khóc, hai tay chăm chú hắn ôm lấy, dường như sợ hơi buông lỏng, đối phương sẽ rời đi mất.
Lúc này Quỷ Vương chấn kinh nói.
- Vừa rồi tồn tại kia là bị ngươi...
Tổ An gật đầu.
- Không sai.
Hắc Vụ chi chủ.
- ! ! !
Thanh Y Trùng Vương.
- ! ! !
Huyết Ma.
- ! ! !
Quỷ Vương há to mồm, dường như không biết hắn nhìn chằm chằm.
- Trước kia ngươi ngay cả ta cũng đánh không lại.
- Thi triển thần kỹ vừa rồi, ta phải trả giá rất lớn.
Tổ An giải thích.
Quỷ Vương nghĩ đến vừa rồi cả người hắn sắp xói mòn, nhất thời hiểu ra, trên đời xác thực có rất nhiều thần kỹ, uy lực cực lớn, đồng thời trả giá cũng rất lớn.
Nàng âm thầm vui mừng, trước đó mình bức bách hắn như thế, quả thực là khiêu vũ trên bãi mìn, ánh mắt không khỏi phức tạp nhìn hắn.
- Vậy phải cảm tạ ân không giết của ngươi rồi.
Vừa rồi chiêu kia của đối phương, uy lực có thể diệt sát phân hồn của vị kia, tự nhiên cũng có thể giết chết nàng.
Thanh âm của Cảnh Đằng đồng thời vang lên.
- Giá lớn, ngươi bỏ ra cái giá gì, ngươi có nguy hiểm tính mạng hay không?
Cảnh Đằng vừa nói vừa kéo hắn trái xem phải xem, sợ hắn thiếu linh kiện gì.
Trong lúc nhất thời Tổ An có chút bất đắc dĩ, đôi tỷ muội này dùng chung một thân thể, một hồi nói cái này, một hồi nói cái kia, thật rất phiền.
Lúc này lại truyền tới thanh thế to lớn, khí tức khủng bố trước đó đánh tới lần nữa, hơn nữa có thể rõ ràng cảm giác được khí thế của đối phương đang không ngừng tích lũy.
Cảnh Đằng biến sắc.
- Hỏng bét, tựa hồ vị tồn tại kia bị chọc giận, đang dần dần tỉnh lại, bây giờ đại trận không còn cách nào vây khốn hắn.
Đám người Hắc Vụ chi chủ nhịn không được cười ha hả.
- Các ngươi xong đời, chờ vị tồn tại kia đến, các ngươi chết chắc.
Tuy thần kỹ của tiểu bạch kiểm này cường đại, nhưng vừa rồi diệt sát chỉ là phân thân của vị kia mà thôi, thậm chí thực lực không đến 10% của bản thể.
Huống chi vừa rồi Tổ An xói mòn, mọi người nhìn ở trong mắt, biết hắn thi triển kỹ năng vừa rồi phải bỏ ra cái giá rất lớn, chưa hẳn có thể thi triển ra lần nữa.
Coi như thi triển, cũng chưa chắc có thể đối phó được bản thể của vị kia.
Chỉ cần bọn họ không nhìn vị kia, nghĩ đến vị kia cũng không đến mức giết bọn hắn, dù sao có thể thoát khốn, bọn họ cũng đưa đến tác dụng rất lớn.
Cảnh Đằng nói.
- Tổ đại ca, ngươi mau chạy đi, phía trên còn có... bằng hữu của ngươi, không cần phải để ý đến chúng ta.
Quỷ Vương bĩu môi, sao tỷ tỷ của mình luôn ngốc như vậy, đến lúc nào rồi còn suy nghĩ thay tình địch.
Tổ An lắc đầu.
- Còn lại giao cho ta đi.
Bây giờ Cảnh Đằng hơi thở mong manh, hắn không dám để nàng xuống, vì vậy ôm nàng lơ lửng bay lên, đi tới trước mặt Trấn Ma Thần Phù.
- Thật là một người vô tình vô nghĩa, chỉ tiếc bây giờ ngươi thả các nàng trở lại cũng muộn, bản thân các nàng sắp hủy diệt, bây giờ thần phù này đã định trước phá nát, căn bản không ngăn được vị đại nhân kia.
Hắc Vụ chi chủ âm trầm nói.
- Thả chúng ta trở về, dù chết cũng phải trấn áp gia hỏa này.
Âm thanh oán hận của Quỷ Vương vang lên, nàng bị Hắc Vụ chi chủ tính kế, trong lòng nín một bụng lửa.
Tuy bây giờ sắp chết, cũng không thể để yêu ma kia tiêu dao tự tại.
Hắc Vụ chi chủ biến sắc, vô ý thức lui về sau, hắn đúng là sợ đối phương ngọc đá cùng vỡ, bây giờ Trấn Ma Thần Phù đã hỏng, tuy không cách nào trấn áp cả đại mộ, nhưng chỉ muốn đối phó hắn lại không có vấn đề quá lớn.