- Đến cùng xảy ra chuyện gì?
Tổ An nhất thời gấp.
Hắc Cảnh Đằng thở dài.
- Vừa rồi chúng ta trúng một kích của vị kia, cũng mày có đại trận che chở, thần hồn mới không tiêu tán ngay tại chỗ, nhưng một kích của vị kia mạnh mẽ như thế nào, chúng ta có thể kiên trì đến bây giờ đã là kỳ tích.
Nhìn thân thể đối phương lúc sáng lúc tối, trong lòng Tổ An cảm giác nặng nề, kỹ năng Bạch Hí Nhân của hắn đã sử dụng hết, muốn dùng phím Print cứu các nàng, chỉ sợ mình cũng sẽ...
Bỗng nhiên hắn nhìn Trấn Ma Thần Phù.
- Vậy các ngươi có thể vào Thần Phù an dưỡng, các ngươi vốn là một, bây giờ Thần Phù đã khôi phục đỉnh phong, hẳn không cần ma diệt thần chí của các ngươi để khôi phục.
Hắc Cảnh Đằng khẽ lắc đầu.
- Không được, vừa rồi ta đã thử, tuy đều là Trấn Ma Thần Phù, nhưng nó đã có thể tính là đồ vật hoàn toàn mới, không nhận chúng ta là Khí Linh.
- Đương nhiên chúng ta vốn là một, nếu bỏ chút thời gian thân cận, có lẽ vẫn có thể tiến vào lần nữa, nhưng tình huống hiện tại của chúng ta, chỉ sợ không chờ được tới lúc đó.
Ngữ khí của Hắc Cảnh Đằng có chút tức giận.
Sắc mặt Tổ An trắng nhợt.
- Không nghĩ tới ta lưu nàng lại ngược lại thành hại nàng.
Hắc Cảnh Đằng khoát tay.
- Vừa rồi ngươi không lưu lại mà nói, chúng ta đã sớm bị ma diệt, chết càng sớm, hiện tại chí ít còn lưu một hơi có thể nói chuyện.
Tổ An biết nàng nói là tình hình thực tế, nhưng một chút cao hứng cũng không có.
Hắn vội vàng tìm ra một số linh dược chữa thương đưa cho đối phương, ai biết Hắc Cảnh Đằng lắc đầu.
- Vị kia công kích tầng thứ quá cao, những thuốc chữa thương này không có chút tác dụng.
Một loại lực lượng hủy diệt khó có thể lý giải được tàn phá ở trong cơ thể các nàng, nếu không phải các nàng là Thần Phù chi linh, thân thể bất phàm, chỉ sợ sớm đã mệnh tang tại chỗ.
Tổ An có chút mờ mịt, chẳng lẽ chỉ có thể trơ mắt nhìn Cảnh Đằng chết.
Lúc này một bóng mờ xuất hiện.
- Ngươi là thật ngốc hay giả ngốc?
Nhìn thấy bên cạnh xuất hiện bóng người màu đỏ, Hắc Cảnh Đằng giật mình.
- Ngươi là yêu ma gì?
Có thể xuất hiện ở đây, trừ bọn họ thì chỉ có yêu ma, nhưng yêu ma gì xinh đẹp rung động lòng người như thế?
Nàng suy tư yêu ma mỗi một tầng, nhưng không tìm được ai, Mị Ly tức giận nói.
- Ta là sư phụ của hắn.
Thần hồn của nàng và Tổ An trói chặt, cho nên bây giờ cũng có thể chống cự uy áp của Trấn Ma Đại Trận.
- Sư phụ?
Hắc Cảnh Đằng giật mình, thấy Tổ An gật đầu, không khỏi nổi lòng tôn kính.
- Nguyên lai là tiền bối, có thể dạy dỗ ra đệ tử như vậy, thật khiến người ta bội phục, không biết ngươi có tu vi gì?
Mị Ly trợn mắt, không để ý tới nàng.
Tổ An thì truy vấn.
- Hoàng hậu sư phụ, vừa rồi ngươi nói là có ý gì?
Mị Ly cười như không cười nói.
- Chẳng lẽ ngươi quên Hồng Mông Nguyên Thủy Kinh có thể cứu người?
Tựa hồ Tổ An nghĩ đến cái gì, mặt không khỏi nóng lên, cuối cùng vẫn lắc đầu nói.
- Chỉ sợ không được, tầng thứ của vị kia quá cao, hắn tạo thành thương thế, làm sao có thể tu bổ được.
- Tầng thứ cao sao.
Mị Ly hừ một tiếng.
- Những công pháp trên người ngươi tầng thứ cũng không thấp, nói cho cùng là do ngươi quá yếu, nếu ngươi cường đại, dùng những công pháp kia cứu nàng tuyệt đối không thành vấn đề.
Tổ An giật mình, vốn cho rằng mình coi như không tệ, mới tu luyện hai ba năm, đã trưởng thành đến trình độ hiện tại.
Nhưng hôm nay giao thủ với những tồn tại kinh khủng kia, hắn mới biết mình ếch ngồi đáy giếng như thế nào.
- Yên tâm đi, bây giờ ngươi dùng biện pháp kia, tuy không thể làm cho các nàng phục hồi như cũ, nhưng ổn định thương thế, tạm thời bảo trụ tánh mạng vấn đề lại không lớn, về sau sẽ chậm chậm tìm kiếm biện pháp cứu các nàng.
Mị Ly nói.
Lúc này Hắc Cảnh Đằng nhịn không được hỏi thăm.
- Các ngươi đến cùng nói cái gì, đã có phương pháp mà nói, thì nhanh cứu chữa đi.
Tổ An xấu hổ.
- Cái phương pháp kia có chút... có chút, ngươi đổi tỷ tỷ ngươi ra đi.
- Sao phải để tỷ tỷ ra ngươi mới cứu?
Hắc Cảnh Đằng bất mãn nhìn hắn.
- Mạng của em vợ không phải là mạng sao?
Tổ An.
- ...
- Phương pháp kia không thích hợp với ngươi.
- Ngươi không nói, ta làm sao biết có thích hợp hay không?
Hắc Cảnh Đằng hơi không kiên nhẫn.
- Nam nhân tỷ tỷ nhìn trúng sao dông dài như vậy.
Tổ An.
- ...
- Ngươi trước đánh thức tỷ tỷ, ta sẽ nói cho các ngươi.
Hắc Cảnh Đằng lắc đầu.
- Gọi không được, trước đó tỷ tỷ tiếp nhận càng nhiều công kích, nghiêm ngặt mà nói là nàng bảo hộ ta, bất quá dù thế, công kích của vị kia quá mạnh, ta vẫn trọng thương lâm nguy, nhiều lắm là sống lâu hơn tỷ tỷ một lát mà thôi.
- Bây giờ tỷ tỷ đã rơi vào hôn mê sâu, chỉ còn lại một hơi, không thể tỉnh lại.