Chương 3411: Ngươi có tu tiên, ta có khoa học
Chương 3411: Ngươi có tu tiên, ta có khoa họcChương 3411: Ngươi có tu tiên, ta có khoa học
Tổ An nhìn Triệu Hạo đang độ kiếp, ánh mắt kiên định:
- Ta có biện pháp!
Yến Tuyết Ngân và Vân Gian Nguyệt hơi nghỉ hoặc, dưới tình hình như thế, hắn có thể có biện pháp nào?
Chỉ thấy Tổ An móc ra một đống lớn binh khí, hai người nhìn qua, phát hiện cơ bản đều là sắt thường, ngay cả Địa cấp cũng không tính, chẳng lẽ những vật này có thể đối phó Triệu Hạo?
Chỉ thấy Tổ An cầm một thanh kiếm, chỉ tay kẹp chuôi kiếm, dùng lực tách rời thân kiếm và chuôi kiếm.
Cứ như vậy rất nhanh liền bẻ gấy mấy chục thanh kiếm. Trước đó vì tế luyện Thanh Loan Kiếm Trận, hắn tìm rất nhiều binh khí, nhưng về sau phát hiện binh khí phổ thông tế luyện đến không tác dụng, còn hao phí tỉnh lực nên từ bỏ, tài liệu đều lưu lại trong Lưu Ly Bảo Châu.
- Trên người các ngươi có kiếm hoặc binh khí gì không?
Tổ An hỏi, số lượng tựa hồ có chút không đủ.
Vân Gian Nguyệt và Yến Tuyết Ngân vô ý thức đưa Tân Nguyệt Luân và Phi Tuyết Kiếm tới.
Tổ An:
- Hai cái này không được, quá quý giá, cầm hàng bình thường không dùng là được.
Vân Gian Nguyệt và Yến Tuyết Ngân đỏ mặt, nghĩ thầm sao mình lại đưa ra binh khí tùy thân.
Đồng thời có chút hiếu kỳ, sao Băng Thạch Nữ cũng giống như mình, hoàn toàn không có gì giữ lại?
Rất nhanh hai người từ trong không gian trữ vật lấy ra mấy món binh khí, các nàng không giống Tổ An cần luyện khí, cho nên trên thân mang binh khí không nhiều, chỉ chuẩn bị mấy cái dự bị hoặc tùy thời ban thưởng cho cấp dưới mà thôi.
Nhưng được các nàng xem trọng tự nhiên chất lượng thượng thừa, bên trong thậm chí không thiếu binh khí Địa cấp.
Tổ An cầm tới, nhìn cũng không nhìn trực tiếp bẻ gấy, làm mí mắt của hai nữ co giật, đồng thời hiếu kỳ hắn đến cùng muốn làm gì.
Chỉ thấy trên tay Tổ An dâng lên hỏa diễm, dần dần hòa tan những binh khí kia.
Hắn lo lắng những binh khí này bị đốt trụi, cho nên còn cẩn thận khống chế cường độ.
- Ngươi đến cùng đang làm gì?
Vân Gian Nguyệt không hiểu, bây giờ Triệu Hạo đang độ lôi kiếp, lúc nào cũng có thể đột phá trở thành chân Tiên, hắn lại làm những thứ này, nếu không phải biết hắn đáng tin, giờ phút này nói không chừng đã măng người.
- Đợi lát nữa lại nói.
Tổ An đổ mồ hôi, lúc này không có tinh lực giải thích.
Rất nhanh những kim loại kia hóa thành nước thép, hắn cố ý hỏi thăm hai nữ làm sao có thể để điểm nóng chảy của những kim loại này càng cao, tiếp nhận uy lực càng lớn. Hai người thân là Đại Tông Sư, lại đứng đầu một phái, kiến thức bất phàm, rất nhanh liền đưa ra một số biện pháp.
Tổ An gật đầu, lấy ra một số nguyên thạch đặc biệt, nghiền nát thành bụi phấn, dung nhập vào trong nước thép.
Ngay sau đó cách không thu những nước thép kia bắt đầu loay hoay.
Thỉnh thoảng kêu gọi:
- Yến tỷ tỷ, cho chút băng.
Yến Tuyết Ngân không hiểu ra sao, bất quá vẫn dựa theo hắn yêu cầu phát ra từng sợi Hàn Băng chỉ khí trợ giúp hạ nhiệt độ.
- Yến tỷ tỷ, khắc pháp trận lên trên, đề cao tính kiên cố cùng với năng lực kháng nhiệt.
Tuy Yến Tuyết Ngân không hiểu hắn đang làm gì, nhưng vẫn theo lời khắc họa.
Vân Gian Nguyệt ở bên cạnh nhìn hình ảnh này, cảm thấy có chút buồn cười, đường đường quan chủ Bạch Ngọc Kinh, tiên tử vạn người kính ngưỡng, bây giờ lại nói gì nghe nấy, giống như học đồ ở trong tiệm thợ rèn.
Cũng không lâu lắm, Tổ An rốt cục hoàn thành công tác trên tay, hai nữ nhìn lồng sắt trước mắt, có chút mộng bức:
- Cái đồ chơi này dùng làm gì?
- Pháp bảo của Tổ sư Điện Từ Học, vừa vặn dùng để độ kiếp!
- Tổ sư Điện Từ Học?
Vẻ mặt Vân Gian Nguyệt và Yến Tuyết Ngân nghi hoặc, nhịn không được liếc nhau.
Điện Từ Học là cái gì, vì sao ta chưa từng nghe qua. Tổ An cầm chiếc lồng, nhìn Triệu Hạo ở trong lôi kiếp chiến đấu anh dũng, trầm giọng nói:
- Đi thôi, chúng ta cùng đi, nhân số càng nhiều, lôi kiếp mới có thể càng mạnh.
Yến Tuyết Ngân:
Vân Gian Nguyệt:
Vừa rồi các nàng còn khuyên Tổ An đừng đi, thân thể hắn khẳng định gánh không được.
Nhưng thái độ của đối phương kiên quyết như vậy, hơn nữa bây giờ xác thực mạng sống như treo trên sợi tóc, chỉ có thể để hắn thử xem.
Nhưng sao hiện tại thành chúng ta cũng đi? - Ách, ta từ nhỏ đã có chút sợ sét, không đi.
Vân Gian Nguyệt tằng hắng một cái, nhìn xa xa lôi điện lít nha lít nhít, nàng cực kỳ chột dạ, thân thể nàng còn không có cường đại như Tổ An, đoán chừng vừa tới sẽ bị điện giật chết.
Yến Tuyết Ngân nhìn lôi tràng, trên bầu trời kiếp vân càng nồng đậm, không còn đen nhánh giống như lúc đầu, ngược lại ẩn ẩn đỏ lên.
Mà xung quanh Triệu Hạo, khắp nơi đều là lôi điện du tẩu, mí mắt của nàng cũng không nhịn được nhảy nhót:
- Ta cảm thấy chúng ta nên sớm rời đi, tìm cơ hội trốn chạy càng thích hợp.
Nhìn hai người ngày thường không sợ trời không sợ đất, lúc này lo sợ bất an, Tổ An không khỏi mỉm cười:
- Yên tâm, Tổ sư Điện Từ Học gia sẽ phù hộ chúng ta?