Chương 3414: Trái ôm phải ấp (2)
Chương 3414: Trái ôm phải ấp (2)Chương 3414: Trái ôm phải ấp (2)
Hắn vừa nhàn nhã độ kiếp, vừa nghĩ đến sau khi mình trở thành Chân Tiên, rốt cuộc không cần lo thọ nguyên sắp hết.
Hảẳn còn thưởng thức thần sắc sợ hãi của tiểu tử Tổ An kia, nghĩ đến lúc đó làm sao mới có thể tra tấn đối phương.
Trên đời còn có sự tình hưởng thụ hơn sao?
Kết quả sao hiện tại phong cách đột biến!
Biến thành mình khiêu vũ ở bên bờ sinh tử, đối phương ôm hai đại mỹ nữ thoải mái nhàn nhã thưởng thức?
Đến từ Triệu Hạo, điểm nộ khí +444 +444 +AAA... OanhI
Một tiếng vang thật lớn, cả người hắn bị bổ đến toàn thân cháy đen.
Trong lòng hắn run lên, không còn dám phân thần nghĩ những thứ này, uy lực lôi kiếp gấp 4 lần, cũng không phải dễ ứng phó như vậy.
Chỉ thấy những tia chớp ở trên trời bắt đầu dung hợp, mới đầu màu trắng, biến thành màu đỏ sậm, cuối cùng thành từng tia chớp hình cầu to lớn, ào ào đánh tới hắn.
Triệu Hạo không còn dám lấy tay đi đón, mà lấy ra một số pháp bảo những năm này cất giữ giúp đỡ mình ứng đối.
Nhưng uy lực lôi kiếp to lớn như thế nào, dù hắn thu thập pháp bảo đều không phải phàm phẩm, nhưng trải qua mấy lần oanh kích, vẫn vỡ nát tan tành.
Tổ An cảm khái nói: - Pháp bảo trên người lão tiểu tử này thật nhiều, trước đó pháp bảo phòng ngự bị ta hao hết sạch, lại còn nhiều pháp bảo công kích như vậy.
Yến Tuyết Ngân thoáng thu thập tâm tình:
- Hắn dù sao cũng là Đế Vương một nước, pháp bảo ít mới không bình thường.
Vân Gian Nguyệt thì cảm khái:
- Những tia chớp hình cầu kia uy lực lại to lớn như thế, ngay cả pháp bảo của Triệu Hạo cũng không gánh được, lại không cách nào công phá chiếc lồng này, thật thần kỳ.
Thời điểm những tia chớp hình cầu kia công kích Triệu Hạo, cũng tương tự công kích ba người bọn họ, thậm chí bởi vì bọn hắn nhân số nhiều, số lượng những tia chớp hình cầu kia còn nhiều hơn Triệu Hạo.
Bất quá tất cả tia chớp hình cầu rơi xuống trên lồng Faraday, liền bị dẫn vào trong lòng đất, chỉ còn lại một chút hồ quang điện mà thôi.
Nhìn những tia chớp hình cầu kia, Tổ An thất thần, lúc trước mình là bị đồ chơi này làm xuyên việt.
Bất quá nhìn kỹ, uy lực của những tia chớp hình cầu này, tựa hồ còn kém rất xa lúc trước, cũng không biết mình là làm sao không có bị điện giật chết.
Lúc này Vân Gian Nguyệt vui mừng nói:
- Có pháp bảo này của ngươi, vậy sau này chúng ta độ kiếp chẳng phải hoàn toàn không có nguy hiểm?
Yến Tuyết Ngân lắc đầu:
- Cũng không phải, độ kiếp nói cho cùng là dẫn Lôi Điện chỉ lực thối luyện toàn thân, đoạt thiên địa tạo hóa, nghịch thiên cải mệnh. Tuy lôi kiếp nguy cơ trùng trùng, nhưng đối với tu sĩ cũng là một loại kỳ ngộ, chỉ có trải qua lôi kiếp tẩy lễ, mới có thể dẫn lực lượng thiên địa tiến vào trong cơ thể, thoát thai hoán cốt.
- Tuy pháp bảo này có thể tránh lo lắng tính mạng, nhưng tương tự mất đi kỳ ngộ thoát thai hoán cốt, cuối cùng độ kiếp tương đương không có độ.
- Hừ, nói ra dáng, làm như mình độ kiếp rồi vậy.
Vân Gian Nguyệt hừ một tiếng.
- Tuy ta chưa độ kiếp, nhưng Bạch Ngọc Kinh cất giữ một số điển tịch, bên trong có ghi chép tương quan, Ma giáo các ngươi không phải không có chứ?
Yến Tuyết Ngân ra vẻ kinh ngạc nhìn nàng, khóe môi nhịn không được hơi nhếch lên.
Vân Gian Nguyệt nghiêm mặt:
- Làm sao có khả năng không có, vừa rồi chỉ là cố ý nói như vậy trêu chọc Tổ An, để hắn nhớ kỹ trên con đường tu hành không thể mưu lợi, miễn cho ngày sau thiệt thòi lớn.
Tổ An:
Hai ngươi gây gổ sao lại liên lụy đến trên người ta, có điều hắn nghe ra Vân Gian Nguyệt là cứu mặt mũi, nên không tiện nói gì, chỉ bóp mông nàng một cái xem như trừng phạt, làm Vân Gian Nguyệt đỏ mặt.
Lúc này Triệu Hạo nghe các nàng hoan thanh tiếu ngữ, nhìn các nàng nhẹ nhàng như vậy, mình lại chật vật như thế, trong lòng hận đến nghiến răng. Đến từ Triệu Hạo, điểm nộ khí +666 +666 +666...
Bất quá trong lòng hắn lại khẽ động, ba người kia tu vi kém xa ta, lại có thể nhàn nhã, nghĩ đến là dựa vào chiếc lồng kỳ quái kia.
Chẳng lẽ lôi kiếp không bổ người trong không gian hình cầu?
Các ngươi biết, ta không biết làm ra sao?
Sau đó hắn hét lớn, bỗng nhiên hai tay họa tròn, quanh người xuất hiện một cái lồng ánh sáng màu vàng, giống như vỏ trứng gà bao phủ hắn ở bên trong.
Mình chế tạo phòng ngự tráo này tốt hơn cái lồng rách rưới kia quá nhiều.
Hắn dự định ở trong này khôi phục một chút thể lực và thương thế, lại tiếp tục độ kiếp, bằng không sẽ không kiên trì nổi. Hắn đang tràn đầy tự tin nhìn mấy tia chớp hình cầu bổ tới, kết quả một giây sau trực tiếp xuyên thấu phòng ngự tráo, đập ở trên người hắn.
Nếu không phải tiên thể của hắn cường hãn, chỉ sợ đã biến thành tro bụi.
Dù như thế, y phục trên người hắn cũng rách tung toé, giống như tên ăn mày. Toàn thân huyết nhục tung bay, một chữ thảm là không cách nào diễn tả được.
Tổ An trợn mắt, tâm nghĩ gia hỏa ngu ngốc thất học này, không phải kim loại, lại không tiếp đất, có tác dụng cọng lông.