Chương 3466: Không muốn thể diện, liền giúp hắn thể diện (2)
Chương 3466: Không muốn thể diện, liền giúp hắn thể diện (2)Chương 3466: Không muốn thể diện, liền giúp hắn thể diện (2)
- Ngươi thân là người bên cạnh Thái Tử, thời điểm Thái Tử vui đùa không chỉ không biết khuyên nhủ, ngược lại còn cổ vũ khí diễm, lấy mị cầu sủng, hoàn toàn là dạy hư Thái Tử, người đâu, kéo loại nịnh thần này ra ngoài loạn côn đánh chết!
- Tuân lệnh!
Phác Đoạn Điêu cùng Tiêu Ti Côn đã sớm nín một bụng lửa giận, nghe vậy trực tiếp tiến đến bắt tiểu thái giám kia kéo ra ngoài.
Tiểu thái giám kia nhất thời hoảng, liều mạng giằng co.
- Thái Tử, Thái Tử cứu ta! Thái Tử ngài nói một câu đi! Rất nhanh thanh âm của hắn càng ngày càng nhỏ, hiển nhiên đã bị mang đi xa.
Cung nữ, thái giám khác trong Đông Cung nhịn không được nuốt nước miếng, trước kia cảm thấy Tổ đại nhân rất hòa ái, lần này sao biến thành uy nghiêm như thế.
Còn tiểu thái giám kia, không có người đồng tình, ở trong cung, phàm là loại bất chấp cầu sủng, cho tới bây giờ đều không có kết cục tốt.
Lúc này Triệu Duệ Trí đã run lẩy bẩy, hắn chỉ cảm thấy cặp mắt kia thật khủng khiếp, như một cự thú tiền sử muốn nhắm người mà phệ.
Hắn vội vàng hấp tấp nói.
- Ta không muốn lễ vật còn không được sao?
Tổ An đi thẳng đến bàn, cầm cái thước đặt ở trên kệ.
- Thái Tử vốn nên chuyên tâm xử lý chính sự, bây giờ lại chỉ biết chơi đùa, vì ngăn ngừa Thái Tử ngày sau quá mức ngang bướng, ta làm Trung Thứ Tử, tự nhiên phải thay hoàng thượng quản giáo một phen.
Nói xong đi qua.
- Má ơi!
Triệu Duệ Trí bị dọa đến vong hồn đại mạo, muốn chạy trốn, nhưng không biết vì sao, toàn thân như bị khống chế lại, hoàn toàn không có cách nào nhấc lên khí lực, chỉ có thể miễn cưỡng xoay người, muốn chạy vào phòng trong.
- Linh Lung cứu ta... AI
Lúc này Tổ An vung thước quất lên mông hắn, đùng một tiếng vang giòn, mọi người chỉ bằng vào thanh âm cũng có thể tưởng tượng ra được thịt mỡ trên mông Thái Tử bị đánh cho run rẩy.
Thái giám cung nữ ở xung quanh hai mặt nhìn nhau, lại có người dám đánh Thái Tử?
Lúc trước Tê Vương cũng không dám làm như thế.
Nhưng ai cũng không dám đi khuyên, vết xe đổ của tiểu thái giám vừa rồi còn chưa khô, người nào cũng không muốn tiếp xúc rủi ro.
Hơn nữa Tổ An nghiêm ngặt nói ra chính là lão sư của Thái Tử, quản giáo hắn cũng coi như danh chính ngôn thuận.
Thậm chí không ít người âm thầm hô tốt, những cung nữ thái giám này ngày thường không ít lần bị Thái Tử khi dễ, tất cả mọi người giận mà không dám nói gì mà thôi.
Bất quá gọi tốt quy gọi tốt, nhưng trong lòng bọn họ cũng loạn thành một bầy, đi cứu thì không dám, không cứu lại sợ bị liên luy.
Chỉ có thể xin giúp đỡ nhìn về phía tẩm cung của Thái Tử Phi, bây giờ cục diện này, chỉ sợ cũng chỉ có Thái Tử Phi ra mặt mới được.
Có người đang muốn đi thông báo, lại phát hiện Thái Tử Phi đã chậm rãi đi tới.
Trên đầu mang theo trâm Kim Phượng, tua rua theo nàng bước mà dao động, phát ra thanh âm thanh thúy.
Hoa điền đỏ tươi ở giữa mi tâm, phụ trợ da thịt càng trắng không tì vết.
Gương mặt tuyệt mỹ nhìn thấy một màn trước mắt, cũng không khỏi co giật.
Vốn Dung Mạc đến bẩm báo Thái Tử làm khó Tổ An, nàng vội vội vàng vàng qua giải vây, kết quả sao biến thành Tổ An đánh Thái Tử?
- Linh Lung, nhanh cứu ta?
Triệu Duệ Trí bị quất mười mấy roi, cái mông đã da tróc thịt bong, đang kêu cha gọi mẹ, nhìn thấy Bích Linh Lung nhất thời như nhìn thấy cứu tinh.
Ánh mắt mọi người đều rơi vào trên người Thái Tử Phi, nhìn nàng sẽ có phản ứng gì.
Chắc chắn sẽ tức giận, Thái Tử là trượng phu của nàng, bây giờ lại bị một nam nhân khác răn dạy.
Tuy đánh là Thái Tử, nhưng tổn hại là mặt mũi của nàng.
Đương nhiên Tổ đại nhân là hồng nhân của Đông Cung, nghĩ đến Thái Tử Phi sẽ không trách móc quá nặng nề.
Lấy trí tuệ của Thái Tử Phi, tất nhiên có thể nghĩ ra biện pháp song toàn. Đúng lúc này, Thái Tử Phi mở miệng, thanh âm thanh thúy êm tai, đồng thời lại có một loại lạnh lùng cùng xa cách.
- Thái Tử gọi ta làm gì, Tổ đại nhân là lão sư của Thái Tử, nhìn thấy có chỗ sai tự nhiên cần phải uốn nắn. Nói đến vẫn là ta thất trách, vốn ta khuyên ngươi nhưng ngươi không nghe, đã sớm muốn cải biến phương pháp, bây giờ Tổ đại nhân vừa vặn làm sự tình ta vẫn muốn làm.
Nghe nàng nói như vậy, Triệu Duệ Trí nhất thời mất đi chỗ dựa sau cùng, vội vàng nhìn Tổ An cầu xin tha thứ.
- Tổ đại nhân, ta sai, đừng đánh đừng đánh.
Ở trước mặt Thái Tử Phi, Tổ An cũng phải cho nàng chút mặt mũi, thuận thế cất thước trở lại. - Có câu thuốc đắng dã tật, sự thật mất lòng, mong Thái Tử hấp thụ giáo huấn, ngày sau trở về chính đồ.
- Vâng vâng vâng!
Triệu Duệ Trí liên tục gật đầu.
Thấy cảnh này, tất cả mọi người trong Đông Cung trợn tròn mắt.
Vốn mọi người đoán được Thái Tử Phi hơn phân nửa sẽ không trách phạt Tổ đại nhân, nhưng một câu trách cứ cũng không có, ngược lại cùng hắn răn dạy Thái Tử, đây là mọi người không nghĩ đến.