Chương 3471: Đại nghịch bất đạo (4)
Chương 3471: Đại nghịch bất đạo (4)Chương 3471: Đại nghịch bất đạo (4)
- Đối với hoàng hậu mà nói, mặc kệ Thái Tử cũng tốt, hoàng tử khác cũng được, đều không phải nàng sinh, cho nên vô luận người nào ngồi lên đều không có ảnh hưởng tới nàng.
- Nếu Triệu Duệ Trí đăng cơ, có thế lực Đông Cung kinh doanh nhiều năm, còn có Bích gia chúng ta kiềm chế, Liễu gia bọn họ rất khó một tay che trời, nhưng nếu thành công đổi Thái Tử, Liễu gia chính là đại công thần, tân Thái Tử khẳng định tràn ngập cảm kích, tự nhiên cam tâm tình nguyện làm khôi lõ.
Trước đó Tổ An không ngờ tới còn có sự tình đổi Thái Tử.
- Bọn họ đầu tư vào người nào?
Bích Linh Lung duỗi ngón tay đếm. - Triệu Hạo có thật nhiều hoàng tử, bất quá tổng hợp xuất thân và thực lực, có cơ hội tranh Thái Tử chỉ có năm vị, Ngô Vương Triệu Ngạn, Dĩnh Vương Triệu Minh, Thục Vương Triệu Tuệ, Đại Vương Triệu Bình, Xương Vương Triệu Phong.
Nghe đến Ngô Vương, tim Tổ An đập rộn lên, nghĩ đến Vân Vũ Tình lúc trước mềm mại đáng yêu, không thể không nói, nàng thật sự là nữ nhân trong nữ nhân...
Hắn ho nhẹ một tiếng, thu hồi suy nghĩ.
- Theo ta biết, Đại Vương Phi tựa hồ là nữ nhi của Trung Thư Giám Mạnh Di, bây giờ Mạnh gia cùng Dương gia liên minh, chẳng phải Đại Vương hi vọng lớn nhất?
Trước đây ít năm cùng mấy hoàng tử kia tiếp xúc, không thể không nói mỗi người vô luận dung mạo hay thông minh tài trí đều tùy tiện treo lên đánh Triệu Duệ Trí.
Bích Linh Lung khẽ lắc đầu.
- Cũng chưa chắc, chính bởi vì điểm ấy, nói không chừng Liễu gia sẽ không nguyện ý lập hắn, bởi vì như vậy Đại Vương khẳng định càng dựa vào Mạnh gia, Liễu gia ngược lại làm áo cưới cho người khác.
Tổ An nhướng mày, như vậy khả năng là bốn người còn lại, đáng tiếc không có quá nhiều tình báo, không thể nào phán đoán.
Hắn lười đi nghĩ những sự tình này.
- Linh Lung, ta lại cảm thấy ngươi không làm Thái Tử Phi cũng chưa hẳn là chuyện xấu, vừa vặn thoát ly Triệu Duệ Trí, cùng ta song túc song phi.
- Song túc song phi? Bích Linh Lung thăm thẳm nói.
- Bên cạnh ngươi chỉ có một mình ta sao?
Tổ An nghẹn lời.
Lúc này Bích Linh Lung lạnh lùng nói.
- Lại nói, ta phấn đấu nhiều năm như vậy, thậm chí hi sinh hạnh phúc cả đời đi đến nơi đây, bảo ta vào lúc này để xuống, ta không cam tâm! Hơn nữa ta cũng không phải một người, sau lưng ta còn có gia tộc, không có khả năng bởi vì bản thân tư dục, mà để cả gia tộc hủy diệt.
Tổ An.
Hắn làm sao có thể nhãn tâm để đối phương từ bỏ mộng tưởng.
Mặc kệ là Sơ Nhan, Mạn Mạn hay Hồng Lệ, các nàng đều có sự nghiệp cùng truy cầu của mình, mình cho tới bây giờ chưa từng ngăn cản.
Thời điểm này, làm sao có thể ngăn cản Bích Linh Lung?
Chỉ bất quá vũng nước đục này hắn xác thực không muốn đụng, hoàng đế ai thích làm thì làm, chỉ cần không ảnh hưởng hắn tu tiên cùng tiêu dao tự tại là được.
Tựa hồ cảm nhận được bầu không khí xấu hổ, Bích Linh Lung đổi chủ đề.
- Trước khi tiến cung ngươi ở cùng với người nào, trên thân còn có mùi thơm của nữ tử khác.
Tổ An.
Thật xấu hổ, lại quên sự tình này, mình thật đúng là tra nam. Sau đó đành phải nói sự tình kia ra, đồng thời nhắc tới thích khách.
Bỗng nhiên sắc mặt Bích Linh Lung trầm xuống.
- Ngươi hoài nghi ta phái thích khách?
Tổ An sững sờ:
- Ta không có nói như vậy?
Bích Linh Lung liếc hắn một cái, sau đó sâu kín thở dài:
- Vừa rồi Tổ đại ca ngươi nhấc lên những sự tình kia, lại tránh cùng ta thương thảo vấn đề chủ sử sau màn, ta có thể phát giác được.
- Dù sao ngươi là tiếp chiếu lệnh của ta hồi kinh, chỉ có ta rõ ràng hành trình của ngươi nhất, mới có thể tinh chuẩn ở khách sạn bố trí mai phục, ngươi hoài nghỉ cũng rất bình thường. - Nếu ngươi nói thẳng hoài nghỉ ta, †a ngược lại dễ chịu chút, bởi vì như vậy †a còn có cơ hội giải thích, hơn nữa cũng chứng minh ngươi vẫn tin tưởng ta, nhưng lần này ngươi lại không nói gì, chỉ giấu ở trong lòng.
Bích Linh Lung ủy khuất, nước mắt lóng lánh không ngừng trượt xuống.
Tổ An thở dài, ôn nhu thay nàng lau nước mắt:
- Linh Lung ngươi hiểu lầm, sở dĩ ta không nói, là vì tin tưởng tuyệt đối không phải ngươi, bởi vì ngươi không có bất kỳ động cơ gì, hiện tại ngươi ở trong kinh thành rơi vào yếu thế, là thời điểm cần ta trợ giúp, làm sao có khả năng tự hủy trường thành.
- Càng trọng yếu là, bởi vì quan hệ của hai chúng ta, ngươi càng không có khả năng đối phó ta. Nghe hắn nói như vậy, Bích Linh Lung thoáng dễ chịu chút, bất quá miệng nhỏ vẫn vểnh lên:
- Hoàng gia vô tình, coi như hai ta là... là... loại quan hệ đó, khi cần ra tay độc ác cũng sẽ không nương tay, tuy ngoài miệng ngươi nói như vậy, nhưng trong lòng khẳng định vẫn có hoài nghi.
Nhìn nàng giận dõi, Tổ An nhịn không được bật cười:
- Được rồi, xác thực có một chuyện chưa nói, lần này ủy thác nhiệm vụ cho những sát thủ kia là thái giám.
- Thái giám?