Chương 3476: Khổ nhục kế
Chương 3476: Khổ nhục kếChương 3476: Khổ nhục kế
- Đương nhiên, nếu tương lai hoàng tử khác đăng cơ, này càng thuận tiện, nàng chỉ là phế Thái Tử Phi, sống chết không có người để ý, nói không chừng đến thời điểm còn yêu cầu ngươi sủng hạnh, như thế cũng coi như có người che chở nàng.
Không biết có phải nghĩ đến tràng cảnh thú vị hay không, hoàng hậu lại cười rộ lên.
Tổ An nghĩ thầm vì sao hai nữ nhân này cừu hận nhau như thế:
- Vì sao nương nương không ưa Thái Tử Phi như vậy?
Liễu Ngưng trợn mắt trừng một cái:
- Ngươi nhìn thiên hạ, giữa mẹ chồng và nàng dâu có mấy người quan hệ tốt? Tuy ta không phải mẹ chồng nàng, nhưng tỷ tỷ của ta lại phải.
- Bích Linh Lung bề ngoài nhìn tinh xảo yếu đuối, thực chất lại cực kỳ cường thế. Trước đây ít năm ỷ vào hoàng đế chống đỡ, đối ngoại hung hăng càn quấy, ta làm hoàng hậu cũng ăn không ít tức giận. Trong hoàng cung, tất cả mọi người chỉ biết Thái Tử Phi nàng, lại căn bản quên còn có hoàng hậu như ta.
- Năm đó thương thế chưa khôi phục, ta nản lòng thoái chí, không có tâm tình tranh giành với nàng, hiện tại phong thủy luân chuyển, ngày xưa bị khinh bỉ tổng phải nghĩ biện pháp đòi trở về.
- Những cái kia chỉ là tư oán cá nhân, còn phương diện công sự, những năm này tuy Liễu gia, Bích gia trên danh nghĩa cùng một phe cánh, nhưng bí mật xung đột và cừu oán lại không ít, nếu Bích gia thượng vị, Liễu gia chúng ta khẳng định chết không có chỗ chôn.
- Mặt khác, Bích Linh Lung lưng tựa Bích gia, tương lai sẽ là hoàng hậu danh chính ngôn thuận, Thái Tử ngu xuẩn, sau cùng làm chủ khẳng định đều là nàng, nếu không có chúng ta quản thúc, đến thời điểm hoàng quyền khả năng sẽ rơi vào tay Bích gia.
Tổ An nhíu mày:
- Cái này khó tránh khỏi có chút quá lời, Bích gia hẳn không to gan như vậy.
- Hiện tại Bích gia tự nhiên không có †o gan như vậy, đó là bởi vì thực lực của bọn hắn còn chưa đủ, đến tương lai nàng năm hết quyền hành, con cháu Bích gia trải rộng triều chính, ngươi xem bọn hắn có dám hay không?
Liễu Ngưng cười lạnh.
- Bích Tề vốn là lão hồ ly, ca ca Bích Tử Ngang của Bích Linh Lung càng là thế hệ dã tâm bừng bừng, Liễu gia chúng ta tự nhiên phải che chở giang sơn Đại Chu này.
Thần sắc của Tổ An cổ quái, làm nửa ngày Liễu gia ngược lại thành trung thân?
Có điều hắn cũng rõ ràng, Liễu gia không có đời sau xuất sắc, bọn họ chỉ tham quyền thế phú quý mà thôi, tuyệt đối không có tâm soán nghịch.
Còn đời sau Bích gia xuất sắc hơn nhiều, tương ứng dã tâm cũng lớn hơn rất nhiều...
Ai, một việc nghe người khác nhau nói, cái nhìn sẽ hoàn toàn khác biệt, thật khiến người ta nhức đầu.
- Cho nên ngươi định đổi Thái Tử?
Tổ An hỏi.
- Cũng không phải ta muốn đổi, là ý chí cộng đồng của phe phái chúng ta.
Liễu Ngưng đáp.
- Vốn Thái Tử ngu xuẩn khó làm kẻ dưới phục tùng, trước đó là hoàng đế ra sức chống đỡ, mọi người không dám nói gì, hiện tại hoàng đế băng hà, ai còn nguyện ý nâng một kẻ ngu làm hoàng đế, bằng không tương lai quốc gia tất có đại loạn.
Tổ An suy nghĩ một chút, nhắc nhở nói:
- Mấy hoàng tử khác, trước kia ta cũng gặp qua, đều là thế hệ khôn khéo cường hãn, để bọn hắn lên sân khấu, chỉ sợ các ngươi không dễ khống chế như vậy.
Liễu Ngưng hừ một tiếng:
- Thái Tử ngốc ngược lại rất dễ khống chế, nhưng khống chế hẳn là Bích Linh Lung, ta có ích gì? Còn không bằng đổi một cái khác, hoặc nhiều hoặc ít người ta còn nợ ân tình của ta.
- Nương nương thiên hướng vị hoàng tử nào?
Tổ An cũng lý giải động cơ bên nàng, cho nên đây chính là địa phương khó, mặc kệ Bích Linh Lung hay Liễu Ngưng đều không sai, tất cả mọi người là theo góc độ lợi ích của mình, nhưng hết lần này tới lần khác, lợi ích của song phương đi ngược lại.
Mình kẹp ở giữa thật khó xử, mấu chốt là không thể để các nàng biết quan hệ với mình, càng không có lập trường đi thuyết phục.
Làm sao mới có thể để tất cả đều vui vẻ đây?
- Còn chưa triệt để định ra, các phương đều có cân nhắc của mình, bây giờ bí mật đánh cược rất kịch liệt. Bỗng nhiên Liễu Ngưng tỉnh ngộ lại.
- Ta cùng ngươi nói nửa ngày, ngươi còn không đáp ứng ủng hộ ta, ta lại nói cho ngươi nhiều bí mật như vậy, ngươi quay đầu mật báo cho Bích Linh Lung thì làm sao bây giờ.
Tổ An trầm giọng nói:
- Nương nương yên tâm, ta làm sao có thể bán ngươi.
Tuy những thứ này bí mật, nhưng lấy Bích Linh Lung nhạy bén, trước đó đã suy đoán bảy tám phần.
- Cái này còn tạm được.
Bỗng nhiên Liễu Ngưng chui vào trong ngực hắn, hai tay ôm lấy cổ hắn.
- Nhưng ngươi một mực né tránh vấn đề kia, bản cung ngay cả thân thể cũng cho ngươi, ngươi còn có cái gì không yên lòng. Tổ An đang muốn nói chuyện, lại bị hai ngón tay đè môi, Liễu Ngưng còn nói thêm:
- Bích Linh Lung có thể cho ngươi, tuyệt đối không nhiều bằng ta, bên Yêu tộc, Tiểu Yêu Hậu có thể phong ngươi làm Nhiếp Chính Vương, ta hoàng hậu Nhân tộc không thể phong ngươi làm Nhiếp Chính Vương sao? Bây giờ Triệu Hạo đã chết, trong cung ta nói tính toán, đến thời điểm chúng ta ở trong cung song túc song phi, trải qua cuộc sống thần tiên không tốt sao.