Chương 3479: Xoay người làm chủ (2)
Chương 3479: Xoay người làm chủ (2)Chương 3479: Xoay người làm chủ (2)
- Ta biết ngươi trọng tình trọng nghĩa, trong lúc nhất thời không làm được sự tình thay đổi địa vị, ta cũng không ép ngươi.
Bỗng nhiên Liễu Ngưng xoay người, ở trong ngăn kéo nhỏ tìm kiếm cái gì đó, lụa mỏng theo đầu vai trượt xuống, trên lưng trắng lưu lại dấu vết giao phong kịch liệt.
Rất nhanh nàng lấy ra một lệnh bài đặc chế giao cho Tổ An.
- Ta biết chuyện thích khách kia làm lòng ngươi sinh ra lo nghĩ, ta nói lại nhiều ngươi chưa chắc sẽ tin, vậy tự mình đi thăm dò đi, đây là lệnh bài của Đại thống lĩnh Tú Y Sứ Giả, Chu Tà Xích Tâm đã chết, từ nay về sau, ngươi chính là Đại thống lĩnh của Tú Y Sứ Giả, có thể điều động tất cả Tú Y Sứ Giả trong thiên hạ.
Tổ An giật mình, không nghĩ đến nàng sẽ cho mình cái này.
- Nương nương, vật này quá quý giá, †a không thể nhận.
Liễu Ngưng lại không để hắn cự tuyệt, trực tiếp nhét lệnh bài vào trong ngực hắn.
- Yên tâm, đây không phải buộc ngươi đầu nhập môn đình của ta. Chỉ là Tú Y Sứ Giả xưa nay chỉ nghe hoàng đế điều khiển, nhưng lúc này tân quân chưa lập, nếu hoàng tử nào lên sân khấu bổ nhiệm tâm phúc của hắn ngược lại phiền phức. Nghĩ tới nghĩ lui, bên cạnh ta tin được nhất chỉ có ngươi, hơn nữa ngươi và Tú Y Sứ Giả lại có ngọn nguồn, không có nhân tuyển càng thích hợp hơn ngươi.
Tổ An trầm giọng nói. - Nhưng ta dù sao vẫn còn nhận chức ở trong Đông Cung...
Liễu Ngưng hừ một tiếng.
- Ta tin tưởng ngươi sẽ không đến mức dùng đồ vật ta cho ngươi đi giúp tiểu tiện nhân kia đối phó ta, nhận lấy đi.
Tổ An suy nghĩ một chút, vật này xác thực có tác dụng lớn với hắn, nên không cự tuyệt nữa.
Lúc này Liễu Ngưng mới hài lòng gật đầu.
- Được rồi, bản cung mệt, vừa rồi mệt chết ta, ta muốn nghỉ ngơi một chút, ngươi đi làm việc của mình đi.
- Được.
Tổ An đứng dậy cáo từ.
Thời điểm đi đến cửa, bỗng nhiên Liễu Ngưng gọi hắn lại.
- Đúng rồi, bây giờ tu vi của ngươi là gì?
Tổ An khẽ lắc đầu.
- Ta cũng nói không rõ ràng, hiện tại tu vi rất khó dùng cảnh giới thế tục để hình dung.
Cũng không thể nói mình cấp 74 chứ.
Liễu Ngưng gật đầu, hé miệng cười nói.
- Ngược lại không yếu, làm cho bản cung dốc hết toàn lực cũng không thể thăng.
Tổ An khiêm tốn.
- Đó là do yếu hại của nương nương bị khống chế, không có cách nào phát huy ra thực lực chân chính của Đại Tông Sư.
Nghĩ đến vừa rồi từ đầu đến cuối bị xuyên qua nóng rực, Liêu Ngưng cảm thấy thân thể nhữn ra.
- Hừ, cường độ thể phách của ngươi tuyệt đối không thua Đại Tông Sư, hơn nữa khí chất của ngươi, ngay cả ta cũng nhìn không rõ sâu cạn... Ngươi không nói thì thôi, bất quá có một chuyện phải nhắc nhở ngươi.
- Nương nương cứ nói.
Tổ An hơi nghi hoặc, chuyện gì có thể làm cho nàng trịnh trọng như vậy?
- Kinh thành này không đơn giản như ngươi tưởng tượng, Bát Công đều là nhân vật đứng đầu Đại Tông Sư, mỗi người bọn họ đều có vô số thủ đoạn và tư nguyên. Năm đó bọn họ cách Địa Tiên chỉ có một bước ngắn, nhiều năm như vậy, có ít người nói không chừng đã đột phá, chỉ là không muốn trở thành cái đỉnh trong mắt Triệu Hạo, nên cẩu thả không cho thế nhân biết mà thôi. - Trừ cái đó ra, còn có không ít gia tộc đều có lão tổ ẩn thế, chỉ là lúc trước Triệu Hạo ở bên ngoài áp chế bọn họ, lại thêm thân phận hoàng đế của hắn danh chính ngôn thuận, cho nên mọi người mới ẩn lui, ngầm thừa nhận cục diện này.
- Nhưng nếu là người khác, dù tu vi tương đương Triệu Hạo, nhưng không có thân phận hoàng đế được các phương công nhận, Bát Công còn có những lão quái ẩn thế kia chưa chắc sẽ phục, huống chỉ không ít quân đội nắm giữ ở trong tay các gia tộc, quân đội kết thành trận pháp, chiến lực không phải cá nhân có thể chống đỡ. Cho nên bây giờ, nhìn như Liễu gia chúng ta nắm giữ triều đình, nhưng từ đầu tới đuôi chúng ta đều theo quy củ làm việc, không dám làm sự tình vượt quyền.
Tổ An nhịn không được cười lên.
- Chẳng lẽ nương nương sợ ta tùy hứng làm ẩu?
Liễu Ngưng liếc hắn một cái.
- Ngươi trẻ tuổi, tất nhiên là thời điểm nhiệt huyết xúc động nhất, trong kinh thành này lại có quá nhiều người ngươi quan tâm, mà một ít gia tộc có thể sẽ dùng thủ đoạn mà các gia tộc lớn nhìn lắm thành quen, nhưng người khác lại cảm thấy khó có thể tiếp nhận, hi vọng tương lai nếu ngươi không cẩn thận gặp phải, không nên vọng động, có chuyện gì trở về nói với ta, ta sẽ giúp ngươi.
- Nương nương yên tâm, ta chỉ nhiệt huyết xúc động ở trên người nương nương, đối với người khác, ta xưa nay coi trọng lấy lý phục người.
Tổ An mỉm cười, sau đó quay người rời đi.
Liễu Ngưng nghe vậy sắc mặt ửng đỏ, vừa rồi mấy lần đều muốn hắn dừng, nhưng lại có chút không nỡ, làm đến hiện tại toàn thân còn tê dại kịch liệt.
Hai con ngươi như nước nhìn bóng lưng rời đi của đối phương, gia hỏa này quá lợi hại, vốn cuộc đời mình u ám không ánh sáng, kết quả hắn mang đến cầu vồng.