Chương 3514: Tình thế khó xử (2)
Chương 3514: Tình thế khó xử (2)Chương 3514: Tình thế khó xử (2)
- Không có việc gì, ta xử lý được.
Tổ An nhìn các lão sư chắp tay cáo biệt, sau đó cùng Phác Đoạn Điêu và Tiêu Tỉ Côn xuống Ngọc Tuyền Sơn.
- Tổ đại nhân, không bằng ngươi đừng đi hoàng cung, nhân cơ hội này chạy đi, chúng ta trở về nói đánh không lại, sẽ không bị khó xử.
Trên đường Phác Đoạn Điêu nhịn không được nói.
- Cái gì gọi là đánh không lại, phải nói chúng ta căn bản không thấy Tổ đại nhân.
Tiêu T¡ Côn cải chính.
Cảm nhận được hai người lo lắng, trong lòng Tổ An ấm áp, vỗ vỗ vai hai người: - Yên tâm đi, trong lòng ta nắm chắc.
Cứ như vậy một đường đi tới hoàng cung, Lữ công công đã chờ từ sớm ở cửa cung, thấy Tổ An liền nói:
- Tổ đại nhân, đi Khôn Ninh Cung, mọi người đều ở nơi này.
Phác Đoạn Điêu và Tiêu Ti Côn nhịn không được nói:
- Chúng ta nhận mệnh lệnh của Thái Tử Phi muốn dẫn Tổ đại nhân đi Đông Cung.
Sắc mặt Lữ công công phát lạnh:
- Cầm Thái Tử Phi áp ta? Hiện tại Thái Tử Phi cũng ở Khôn Ninh Cung đây.
Phác Đoạn Điêu cùng Tiêu Ti Côn khiếp sợ uy thế của Lữ công công, chỉ có thể cho Tổ An ánh mắt người tự cầu phúc, sau đó vội vã chạy tới Đông Cung thông báo.
Tổ An thì theo Lữ công công đi tới Khôn Ninh Cung, trên đường Lữ công công thở dài:
- Tổ đại nhân, sao ngươi xúc động như thế.
Tổ An biết sự tình giết Tấn Vương đã lan truyền, lạnh nhạt nói:
- Chỉ cầu suy nghĩ thông suốt mà thôi.
Lữ công công ngoài ý muốn liếc hắn một cái, nhìn bóng lưng hắn đi vào, sau một lúc lâu mới hâm mộ nói:
- Tuổi trẻ thật tốt, xúc động nhiệt huyết liền có thể làm.
Thời điểm Tổ An đi vào đại điện Khôn Ninh Cung, phát hiện bên trong chật ních người, hò hét âm ï phảng phất như chợ bán thức ăn, hiển nhiên là song phương đang tranh chấp cái gì đó.
Khi thấy Tổ An đến, cả phòng bỗng nhiên yên tĩnh, quỷ dị quay đầu nhìn hắn.
Tổ An chú ý tới Bích Linh Lung cũng ở đây, quan viên Đông Cung tụ tập ở xung quanh nàng, cùng hoàng hậu ngồi ở chủ vị có thể nói địa vị ngang nhau.
Hoàng hậu mặc trường bào màu đen, phía trên thêu Phượng Hoàng kim sắc, cả người lộ ra nghiêm túc không gì sánh được.
Bích Linh Lung thì cung trang màu trắng, trên gương mặt tỉnh xảo tràn ngập vẻ ngưng trọng.
Hai người một cái là thiếu phụ thành thục thướt tha, một cái là thiếu nữ thanh xuân tịnh lệ, dù thân phận hai nàng đặc thù, đại thần trong phòng vẫn không nhịn được vụng trộm liếc nhìn, bởi vì quá đẹp rồi. - Tổ An, ngươi lại còn dám đến, người đâu, bắt kẻ này lại cho ta!
Mạnh Di lấy lại tinh thần, chỉ vào Tổ An quát nói.
Tổ An nhìn về phía Bích Linh Lung, muốn nhìn nàng đến cùng sẽ lựa chọn như thế nào, thậm chí ở sâu trong nội tâm ẩn ẩn có chút mong đợi, nếu nàng triệt để từ bỏ mình, mình sẽ không cần khó xử.
Đúng lúc này, có binh lính nghe tin chạy vào, Bích Linh Lung nhíu mày:
- Mạnh đại nhân, nơi đây là Khôn Ninh Cung, hoàng hậu nương nương còn chưa lên tiếng, ngài như vậy có phải vượt quá chức phận, làm thay việc của người khác không.
Mạnh Di biến sắc, lúc này mới nhìn hoàng hậu thi lễ:
- Nương nương thứ tội, vừa rồi thần quá căm phẫn, đến mức mất lễ phép, chỉ là Tổ An này lại ở bên đường giết hoàng tử, quả thật tội không thể tha, mong nương nương làm chủ cho Tấn Vương điện hại
Xung quanh không ít đại thần quỳ xuống, còn có con cháu hoàng thất:
- Xin nương nương làm chủ!
Thấy cảnh này, Liễu Ngưng đau đầu, u oán liếc nhìn Tổ An, tiểu tử thúi này, lần trước còn cố ý nhắc nhở hắn đừng làm loạn, có cái gì cần cứ nói với ta, ta giúp hắn làm chủ, kết quả quay đầu liền giết Tấn Vương!
Trong lòng nàng tức giận, trên mặt lại bất động thanh sắc:
- Linh Lung, Tấn Vương là thân đệ của Thái Tử, ngươi cảm thấy việc này nên xử lý như thế nào?
Bích Linh Lung thâm hô lợi hại, hoàng hậu đào cho nàng một cái hố, nếu giúp Tổ An, Tấn Vương là thân đệ đệ của Thái Tử, như vậy sẽ làm đám đại thân trung với hoàng thất bất mãn, trở thành người cô đơn.
Không giúp Tổ An, như thế sẽ để phe phái Đông Cung nội bộ lục đục, ngay cả đại tướng như Tổ An cũng không gánh nổi, về sau ai còn dám theo nàng lăn lộn.
Bích Linh Lung hung hăng trừng Tổ An một cái, nếu là sự tình khác, mình sẽ có biện pháp bảo vệ hắn, nhưng gia hỏa này gây ra chuyện lớn như vậy, ngươi bảo †a hiện tại đến cùng làm sao bây giờ?
Thấy nàng thủy chung không nói lời nào, hoàng hậu lại nhắc nhở:
- Thái Tử Phi cảm thấy việc này nên xử lý như thế nào?
Bích Linh Lung hẳng giọng: - Ta cảm thấy chuyện này hơn phân nửa có chỗ hiểu lầm, ta tin tưởng Tổ đại nhân không phải loại người xúc động kia, không bằng trước nghe Tổ đại nhân nói thế nào đã?
Khi nàng biết Tổ An giết Tấn Vương, đầu óc không khỏi ong ong, nghĩ mãi mà không rõ tại sao hăn lại làm ra sự tình như thế.
Hiện tại chỉ có thể để Tổ An nói tình huống, nàng xem có cơ hội gì cứu giúp không.