Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3517 - Chương 3517: Lựa Chọn

Chương 3517: Lựa chọn Chương 3517: Lựa chọnChương 3517: Lựa chọn

Ân, bây giờ Tấn Vương Phi một người cơ khổ không nơi nương tựa, ta cũng phải tìm cơ hội đi an ủi nàng.

Nghĩ đến Tấn Vương ngày thường khinh bỉ mình, ỷ vào năm đó mình là hoàng hậu sinh, xem thường ca ca do phi †ần sinh như ta, trong lòng hắn biệt khuất không thôi.

Lại nói Tấn Vương Phi kia, mình từng gặp mấy lần, dịu dàng mê người, để lại cho hắn ấn tượng sâu sắc.

Bởi vì lúc trước phụ hoàng cực kỳ sủng ái Tấn Vương, thương tiếc hắn người yếu nhiều bệnh, sợ tìm Vương phi cường thế ép hắn, lại thêm Tấn Vương đã định trước không sống lâu, cho nên không có đại gia tộc nguyện ý gả nữ nhi cho hắn. Sau cùng phụ hoàng đặc biệt vì hắn chọn một thiên kim tính tình dịu dàng hiền lành, như vậy thuận tiện chiếu cố Tấn Vương thật tốt.

Thực luận dung mạo tư thái, Đại Vương Phi của hắn không dưới Tấn Vương Phi chút nào, nhưng Vương phi của mình ngày thường đã nói là làm, tính cách quá mức cường thế, ở trước mặt nàng, hắn khó có thể nhấc lên uy nghiêm của nam nhân.

Nhưng Tấn Vương Phi là loại nữ tử ôn nhu như nước, mỗi lần thấy nàng chiếu cố phục thị Tấn Vương, bộ dáng nũng nịu kia để hắn hâm mộ, nghĩ thầm đây mới là nữ nhân.

Đương nhiên bởi vì Đại Vương Phi là tiểu thư Mạnh gia, sau lưng có quái vật khổng lồ Mạnh gia này, mình ngược lại không dám tùy tiện đắc tội, ngày thường thậm chí không dám ở bên ngoài làm ẩu, lầu xanh cũng không dám đi.

Bất quá lần này nghĩ đến Tấn Vương Phi thành góa phụ, rường cột trong nhà chết, nàng khẳng định tràn ngập tuyệt vọng cùng tâm thần bất định, lòng hắn không khỏi lửa nóng.

Lúc này âm thanh hoàng hậu vang lên.

- Các vị có dị nghị gì với bản cung an bài không?

- Nương nương anh minhl

Mọi người hành lễ, để Tú Y Sứ Giả điều tra án này đúng là thí sinh thích hợp nhất, Tú Y Sứ Giả xưa nay công chính nghiêm minh, nhất định có thể nghiêm trị hung thủ.

Đại Vương vụng trộm liếc nhìn thân thể hoàn mỹ của hoàng hậu, sau đó vội vàng thu hồi ánh mắt. Hoàng hậu cũng không biết ăn cái gì lớn lên, eo rõ ràng thon nhỏ, nhưng mông lại lớn như vậy, bộ dáng dễ sinh nhi tử, kết quả những năm này một đứa cũng không sinh, xem ra phụ hoàng không đủ nỗ lực a.

Mẹ kế trẻ tuổi xinh đẹp như vậy, xác thực rất khó khiến người ta không mơ màng, hắn nhớ đêm nào đó, mình lại từng mộng xuân với nàng.

Trong mộng cực kỳ thoải mái, mộng tỉnh lại kinh hãi đổ mồ hôi lạnh.

Mặc kệ là phụ hoàng khủng bố, hay hoàng hậu uy nghiêm, đều để hắn không dám biểu hiện ra tâm bất kính.

- Linh Lung có ý kiến hay đề nghị gì không?

Lúc này ánh mắt hoàng hậu nhìn về phía Thái Tử Phi.

Bích Linh Lung hơi gật đầu. - Tất cả do nương nương làm chủ.

Giữa sân không ít đại thần cảm giác quái dị, hoàng hậu và Thái Tử Phi là hai nữ nhân quyền thế nhất kinh thành bây giờ, ngày thường hai người thù địch lẫn nhau, phá đám lẫn nhau, dẫn đến rất nhiều chuyện không cách nào thống nhất.

Nhưng hôm nay lần đầu tiên ý kiến thống nhất, nếu mỗi ngày các nàng đều phối hợp như vậy, triều đình sẽ an ổn như thế nào?

Lúc này hoàng hậu gật đầu.

- Bây giờ Thân Hầu là người hiềm nghi, thì không thể tùy ý đi lại, tạm thời lưu trong cung, chờ Tú Y Sứ Giả tra ra sự thực như thế nào lại thương nghị.

Vừa vặn để tiểu tử này ở lại trong cung hầu hạ ta.

Nghĩ đến mỗi lần hai người ân ái, nàng không khỏi đỏ mặt, cảm giác được trong hoa huyệt có ái dịch chảy ra.

Tuy mình là hoàng hậu, nhưng tuyệt đối không có phong quang như đại đa số người nghĩ, sự tình phiền lòng ủy khuất một đống lớn, thẳng đến hắn xuất hiện, mới biết được nguyên lai làm nữ nhân có thể vui sướng như vậy.

Hai mắt Bích Linh Lung cũng tỏa sáng, Tổ An ở lại trong cung, hai người sẽ có càng nhiều cơ hội gặp gỡ.

Tuy các đại thần cảm thấy lưu một ngoại thần ở trong hoàng cung có chút không ổn, nhưng cũng lo lắng hắn xuất cung chạy mất, ở lại trong cung để Tú Y Sứ Giả trông giữ, ngược lại không đến mức xảy ra vấn đề gì.

Vì vậy không ai có dị nghị.

Tổ An biết đây là hoàng hậu bảo vệ mình, nên không có cự tuyệt hảo ý của nàng.

Rất nhanh hoàng hậu bảo Lữ công công dẫn Tổ An đi an trí, đồng thời lệnh Tú Lâu điều tra sự tình Tấn Vương.

Lữ công công mang Tổ An ra Khôn Ninh Cung, tìm một địa phương không người thì dừng lại, cười híp mắt nói.

- Tổ đại nhân xin cứ tự nhiên.

- Không nhốt ta lại sao.

Tổ An cười nói.

- Tổ đại nhân nói đùa, vừa rồi nương nương chỉ là làm cho những người kia nhìn, sao có thể giam giữ ngươi, chỉ bất quá mong Tổ đại nhân không nên rời hoàng cung, miễn cho nương nương khó xử.

Lữ công công nhắc nhở.

- Được.

Tổ An thuận miệng đáp, trong đầu lại nghĩ đợi lát nữa làm sao lăn lộn đi ra.

- Đúng rồi, chờ những đại thần kia đi, Tổ đại nhân có thể tới tìm nương nương, nương nương rất nhớ Tổ đại nhân.

Thần sắc của Lữ công công vốn bình tĩnh, kết quả càng nói càng hưng phấn, trong mắt lấp lóe hào quang.
Bình Luận (0)
Comment