Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3540 - Chương 3540: Mẹ Vợ Cùng Em Vợ (2)

Chương 3540: Mẹ vợ cùng em vợ (2) Chương 3540: Mẹ vợ cùng em vợ (2)Chương 3540: Mẹ vợ cùng em vợ (2)

Hoàng Hậu nói tiếp.

- Bây giờ hoàng thượng xảy ra chuyện, Thái Tử rất có thể cũng là tân Hoàng, bây giờ bản cung và Đông Cung ý kiến nhất trí, sự kiện này cứ định như vậy.

Quần thần âm thầm suy nghĩ, Thái Tử dù sao cũng là nhi tử của thân tỷ tỷ Hoàng Hậu, trong khoảng thời gian này hoàng vị chi tranh, nàng một mực không tỏ thái độ, chẳng qua là do ai sẽ chiếm chủ đạo, nàng tùy thời có thể ủng hộ Thái Tử nha.

- Vâng.

Đại Vương mồ hôi lạnh chảy ròng, đối phương là đang gõ hắn, nàng có thể ủng hộ mình cùng Thái Tử tranh vị, cũng có thể ủng hộ Thái Tử thượng vị, mình làm sao dám đắc tội nàng.

Cuối cùng sự tình Kim Bài Thập Nhất tiếp nhận vị trí Đại thống lĩnh được định ra, kế tiếp là thương nghị chuyện tân Hoàng đăng cơ.

Chỉ bất quá hiện nay sự tình hoàng đế băng hà còn chưa công khai, cần chờ đội ngũ Tử Sơn về Kinh Thành, tốt xấu cũng cho Triệu Hạo một cái Y Quan Trủng.

Bằng không để thiên hạ biết Triệu Hạo thân xác không còn, cái kia còn không vỡ tổ.

Cho nên trước khi Bích Tề, Triệu Nguyên áp giải đám người Triệu Tiểu Điệp trở về, các phương đều sẽ dùng tất cả vốn liếng đấu sức, thỏa hiệp với nhau phân phối lợi ích, cuối cùng xác định một nhân tuyển. Cơ hội của Thái Tử lớn nhất, nhưng cũng có biến số, tỉ như phe phái Đại Vương tiếng hô cũng không thấp.

Sau khi tan triều, thần sắc Tấn Vương Phi hoảng hốt đi ra ngoài, vừa rồi phát sinh hết thảy để cho nàng sợ hãi, mặc dù biết Đại thống lĩnh kia nguyên lai là Kim Bài Thập Nhất trước đó, nhưng lần này nàng đi ra làm chứng là triệt để đối địch với Đại Vương và Mạnh gia, nàng bây giờ chỉ là cô gái yếu đuối, cũng không biết có thể bị trả thù hay không.

Kết quả sợ điều gì sẽ gặp điều đó, Đại Vương đang thủ ở bên ngoài.

Tấn Vương Phi cúi đầu, muốn giả vờ không nhìn thấy rời đi, ai ngờ đối phương trực tiếp bước ra cản nàng lại.

- Sao đệ muội thấy ta lại không lên tiếng chào hỏi.

Đại Vương cười tủm tỉm nói. Tấn Vương Phi giật mình, vội vàng nói.

- Góa phụ không tiện kết bạn với ngoại nhân, mong Vương huynh thứ tội.

- Thật sao?

Đại Vương cười lạnh.

- Vừa rồi trên triều đình ngươi tố cáo †a, tựa hồ thật biết nói nha.

Thân thể Tấn Vương Phi run lên.

- Thái Tử Phi hỏi ta cái gì ta đáp cái đó, cũng không phải tận lực nhằm vào Vương huynh.

- Đừng cầm Thái Tử Phi tới dọa ta.

Đại Vương tức giận, vốn cho rằng cô em dâu này có mấy phần hảo cảm với mình, hôm qua còn nghĩ hai người có thể cùng một chỗ ân ái.

Dù sao đệ muội thủ tiết, mình không thể để cho nàng thủ hoạt quả nha. Ai biết bị Tú Y Sứ Giả ngáng chân, vốn hắn còn nghĩ có nhiều thời gian, về sau tổng có cơ hội lại đến.

Kết quả hôm nay Tấn Vương Phi ở trên triều biểu hiện để hắn lạnh thấu tim, lúc này hắn mới ý thức được đệ muội này nào có hảo cảm với hắn, rõ ràng là hắn hận tới cực điểm.

Mình nào còn có cơ hội cùng nàng xâm nhập giao lưu.

Nghĩ tới đây hắn cười lạnh nói.

- Đệ muội không lo lắng Hà gia sẽ xảy ra chuyện gì sao?

Tấn Vương Phủ nhất thời hoa dung thất sắc.

- Ngươi muốn làm gì bọn hắn, bọn họ vô tội, có cái gì cứ nhằm vào ta.

Ánh mắt Đại Vương nhìn về phía cái miệng hồng nhuận phơn phớt kia, nghĩ thầm nếu để cái miệng này ngậm lấy, sẽ sướng như thế nào.

- Ở trong danh lợi, nào có cái gì vô tội hay không, ngươi đã lựa chọn làm như vậy, thì phải minh bạch sẽ trả giá như thế nào.

Ta ngược lại muốn chơi ngươi, bất quá bây giờ hỏa hầu chưa tới.

Đợi Hà gia các ngươi cửa nát nhà tan, ngươi sẽ chủ động đi cầu ta chơi ngươi.

Nghe hẳn nói, sắc mặt Tấn Vương Phi nhất thời trắng bệch.

Đại Vương còn muốn nói điều gì, bỗng nhiên bên cạnh truyền tới một thanh âm.

- Ở chỗ này khi dễ một goá phụ yếu đuối, ngươi thật có mặt mũi.

Tấn Vương Phi quay đầu lại, nhất thời ngây người, nam tử kia lại là Tổ An.

Không biết vì sao, hắn đứng ở bên cạnh mình, cảm nhận thân hình khôi ngô của đối phương, nàng có một loại cảm giác an toàn không hiểu.

Đại Vương cười lạnh.

- Người ta vì sao lại goá, còn không phải bởi vì ngươi giết trượng phu của nàng.

Thần sắc Tổ An bình tĩnh.

- Tấn Vương đến cùng là bị ai hại, chắc hẳn trong lòng ngươi rõ ràng nhất.

Đại Vương biến sắc.

- Hừ, lười nói nhảm với ngươi.

Hắn trực tiếp phẩy tay áo bỏ đi, gia hỏa này là tên điên, có thể bên đường giết Tấn Vương, trời mới biết cãi nhau với hắn, mình có thể bị hắn giết hay không, quá mạo hiểm. Quân tử không đứng dưới bức tường sắp đổ, người thân phận tôn quý như ta, không thể cứng đối cứng với mãng phu.

Đợi sau khi hắn đi, Tổ An nhìn về phía nữ nhân rụt rè ở bên cạnh.

- Ngươi không sao chứ?

- Không sao...

Tấn Vương Phi lắc đầu, thất hồn lạc phách rời đi, tuy nàng không hận Tổ An, nhưng cũng không muốn cùng hắn sinh ra quan hệ gì, bằng không luôn cảm thấy là lạ.
Bình Luận (0)
Comment