Chương 3560: Ngoan độc
Chương 3560: Ngoan độcChương 3560: Ngoan độc
-AI
Từng tiếng kêu thảm vang lên, những binh lính kia ôm đầu, thống khổ ngồi chồm hổm trên mặt đất.
Khương La Phu âm thầm kinh hãi, hống một tiếng liền để nhiều binh lính mất đi lực chiến đấu như thế?
Tiểu tử này đến cùng còn có bao nhiêu bí mật mà ta không biết.
Nàng trực tiếp đi tới trước mặt mọi người, cao giọng nói.
- Đây là Tế Tửu của Quốc Lập Học Viện, ta là Khương La Phu, bây giờ chúng ta hoài nghi trong thiên lao có người vận dụng tư hình, mọi người trở về vị trí, nhân viên không quan hệ chớ có liên luy vào!
Những người kia vốn bị Tổ An chấn đến thất điên bát đảo, trong lòng hoảng sợ, bây giờ có bậc thang xuống đài, tự nhiên không có người nào ngốc đến muốn đi chịu chết.
Đoàn người thẳng đến địa phương giam giữ Tần gia, ven đường đụng phải thủ vệ, từng cái không tự chủ được tránh ra.
Thấy cảnh này, Mộ Dung Thanh Hà thất thần, nàng nghe qua truyền thuyết, nói có người vạn phu không ai địch lại, ở trên chiến trường đánh đâu thắng đó, nhưng cái kia chỉ là truyền thuyết, dù sao ở trên chiến trường, đều là các loại trận pháp to lớn, ngươi một người xông quá mạnh, rất dễ dàng bị quân trận của đối phương mạt sát, nào có cơ hội đạt tới hiệu quả trong tiểu thuyết.
Nhưng đến giờ phút này, Mộ Dung Thanh Hà ý thức được trên đời thật có nhân vật như vậy tồn tại. Khó trách Sở nhị tiểu thư biết rõ hắn là tỷ phu, cũng dính hắn lợi hại như vậy...
Ai, cũng không biết hiện tại người Tần gia thế nào.
Không bao lâu, mọi người đã tới nơi giam giữ Tân gia.
- Quang Viễn, Vịnh Đức!
Bọn họ cũng không khó tìm kiếm, Tần Vấn Như vội vàng chạy tới.
Nhìn thấy hai người ôm chân kêu thảm, ánh mắt Tân Vãn Như đỏ bừng, nhìn ra được chân của hai người bị đánh gấy!
- Cô cô?
Hai người đang thống khổ, nghe được thanh âm quen thuộc, không dám †in ngẩng đầu.
- Là ta, các ngươi chịu khổ.
Tân Vấn Như nhịn không được lau khóe mắt.
- Đại biểu ca, nhị biểu ca...
Sở Hoàn Chiêu và Sở Ấu Chiêu cũng không nhịn được tiến lên cầm chặt lan can, ánh mắt đỏ bừng.
- Là Hoàn Chiêu và Ấu Chiêu sao, không nghĩ tới để ngươi nhìn thấy chúng †a chật vật như vậy.
Tân Quang Viễn cười khổ, thần sắc hiu quạnh.
- Biểu ca...
Rất nhanh trong phòng vang lên tiếng nức nở của chúng nữ.
Tổ An nhìn về phía ngục tốt:
- Mở cửa!
- Cái này không hợp quy củ...
Ngục tốt kia yếu ớt nói.
Tổ An cũng không nói thêm cái gì, chỉ yên tĩnh nhìn chằm chằm đối phương.
Người kia rùng mình, không dám nói gì nữa, móc ra chìa khoá mở cửa.
Lúc này đám người Tần Vẫn Như mới vội vàng xông vào tra xem thương thế, nhìn chân đối phương rủ xuống, trong lúc nhất thời không biết nên làm thế nào mới tốt, trái tim đại loạn, không tự chủ được lau nước mắt.
Tổ An ngồi xổm xuống ở bên cạnh hai người:
- Là ta không phòng bị, làm hại hai vị Tần huynh chịu khổ.
Tân Vịnh Đức chịu đựng đau đớn, miễn cường cười cười:
- Cái này không quan hệ gì tới ngươi, không cần quá để ý, người Tần gia chúng †a ở trên chiến trường trọng thương nặng hơn nữa cũng nhận được, chút thương tổn ấy lại tính là gì, bằng vào tu vi của chúng ta, cách một đoạn thời gian là có thể khôi phục... Ôi chao đau đau đau, đừng ấn.
Tổ An thu tay lại:
- Xương cốt vừa đoạn, lấy sức khôi phục của tu sĩ, chỉ cần thoa linh dược, cẩn thận tu dưỡng, xác thực rất nhanh có thể khôi phục như lúc ban đầu, bất quá thương thế của các ngươi có chút cổ quái, có người rót vào một tia âm khí, không ngừng phá hư vết thương của các ngươi, muốn khôi phục bình thường chỉ sợ cơ bản không có khả năng.
-AI
Sắc mặt huynh đệ Tân thị trắng xám.
Tần Vấn Như biến sắc, vội vàng nói:
- Minh Nguyệt thành chúng ta có thân y, không bằng ta trở về mời hắn tới, hắn nhất định có thể trị thương tổn của các ngươi.
Tuy gia hỏa Kỷ Đăng Đồ kia có chút chán ghét, nhưng vì hai chất nhi, vẫn phải đi tìm hắn.
Khương La Phu nhíu mày, nàng tự nhiên đoán được đối phương nói là ai, nói đến Kỷ Đăng Đồ còn là tỷ phu của nàng.
Nghĩ đến vận mệnh của tỷ tỷ, nội tâm nàng thăm thẳm thở dài.
Lúc này Tổ An mở miệng nói:
- Không cần phiền toái như vậy, ta có thể trị.
Nói xong giơ tay lên đặt ở chỗ đầu gối của hai người, vận chuyển Thao Thiết Thôn Thiên Quyết, chậm rãi hút ra khí tức quỷ dị kia.
Bây giờ hắn vận dụng Thao Thiết Thôn Thiên Quyết đã đạt đến hóa cảnh, đương nhiên sẽ không làm bị thương đối phương.
Rất nhanh từng đạo hắc khí mà mắt trần có thể thấy từ trong đầu gối của hai người xuất hiện, cuối cùng chui vào trong lòng bàn tay Tổ An.
Mọi người thấy đều tấm tắc lấy làm kỳ lạ, Sở Hoàn Chiêu lo lắng nói:
- Tỷ phu, hắc khí kia có tổn thương ngươi không?
- Yên tâm, không có việc gì.
Tổ An cười cười, Tiểu Chiêu quả nhiên là áo khoác bông thân mật, dưới tình hình như thế vẫn lo lắng cho ta.
Chẳng qua hiện nay Thao Thiết Thôn Thiên Quyết hỗn hợp năng lực của Côn Bằng, dù hấp thu đồ vật lại âm độc, cũng có thể luyện hóa sạch sẽ.