Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3571 - Chương 3571: Dư Xài (2)

Chương 3571: Dư xài (2) Chương 3571: Dư xài (2)Chương 3571: Dư xài (2)

Thời điểm hắn đắc ý, một tiếng rống khủng bố nổ tung.

- Triệu Bình, cút ra đây cho tal

Đại Vương bất ngờ không đề phòng giật mình, dọa đến trực tiếp từ trên ghế lăn xuống đất.

Sau một lúc lâu mới phục hồi tinh thần lại, con mẹ nó tình huống như thế nàol...

Thời gian thoáng đẩy về phía trước, Tổ An một đường đi tới Đại Vương Phủ, nhìn đại môn màu đỏ thắm, còn có từng dãy đồng đinh màu vàng sáng chói, cực kỳ khí phái.

Có mấy thị vệ canh giữ ở cửa Vương phủ, còn có người gác cổng nghênh đón. Nhìn thấy Tổ An đi đến, người gác cổng ngăn lại.

- Các hạ là ai, có thiệp mời hẹn trước không?

Tổ An không thèm để ý hắn, thẳng thắn đi tới cửa chính.

Người gác cổng biến sắc, vội vàng ra hiệu cho mấy thị vệ.

Những thị vệ kia nhe răng cười, vậy mà có người dám can đảm đến Vương phủ nháo sự?

Mọi người đang lo không có chuyện làm, tên tiểu bạch kiểm này ngược lại tốt, tự mình đưa tới cửa, hơn nữa gia hỏa này toàn thân trên dưới không có nguyên khí ba động, dường như người bình thường, một quyền của mình hắn có thể làm đối phương khóc thật lâu.

Còn thân phận đối phương, ở trong kinh thành, thân phận người nào có thể lớn hơn Vương gia?

Nhìn thấy mấy thị vệ vây tới, Tổ An lạnh lùng liếc bọn họ một cái.

Mấy thị vệ kia như rớt vào hầm băng, cả người run lẩy bẩy, dường như bị một con hồng hoang cự thú nhìn chằm chằm, căn bản không dám có chút động đậy.

Tổ An không thèm phản ứng mấy người, đi thẳng tới trước cổng chính, một chân đạp qua.

Hai phiến cửa lớn nặng nề ầm vang sụp đổ.

Người gác cổng vốn muốn đuổi tới chất vấn những thị vệ kia vì sao không ngăn cản, kết quả thấy cảnh này nhất thời dừng bước lại.

Cửa lớn của Vương phủ được tuyển chọn tỉ mỉ, vì khí phái, dùng tài liệu đều quý giá, nặng hơn ngàn cân. Hơn nữa nghe nói Vương phủ còn cố ý gia trì một số trận pháp phòng ngự.

Kết quả bị tiểu tử này nhẹ nhàng đá bay?

Đây là người sao?

Ngay sau đó là câu.

- Triệu Bình, ngươi cút ra đây cho tal

Người gác cổng nhất thời đảo mắt, trực tiếp ngất xỉu.

Lúc này không choáng cũng phải choáng, nếu sau đó Đại Vương Đại Vương Phi xử lý, mình có thể nói không địch lại, bị đánh ngất xỉu.

Nếu để bọn họ nhìn thấy mình trơ mắt đứng ở sau lưng tiểu tử này lại không ngăn cản, vậy thì sẽ không có quả ngon để ăn.

Tổ An đi vào trong Vương phủ, lúc này đám thị vệ cũng kịp phản ứng. Một đám người vũ trang đây đủ lao ra, người cầm đầu rút bội đao.

- Ai dám đến Vương phủ nháo sự!

- Cút!

Tổ An trực tiếp thi triển Sư Tử Hống quát.

Những thị vệ kia nhất thời ngã nhào, ôm đầu thống khổ lăn lộn ở trên mặt đất.

Tổ An mặt không biểu tình, trực tiếp vượt qua những người kia, đi vào đại môn.

Một vài thị vệ tu vi cao, không có bị âm ba ảnh hưởng, chỉ bất quá nhìn thấy hắn chậm rãi đi tới, bọn họ kìm lòng không được lui về sau.

Lúc này thanh âm sột sột soạt soạt truyền đến, ngay sau đó một đội Nỗ Binh xuất hiện, nâng cung nỏ trong tay nhắm ngay Tổ An, trên mỗi cây nỏ đều có màu lam lấp lóe, mơ hồ có thể nhìn thấy trận văn.

Vương phủ không giống địa phương bình thường, trang bị của thị vệ trong phủ tinh xảo hơn rất nhiều.

Những người kia không chút do dự, cơ hồ cùng một thời gian bóp cò.

Gia hỏa này một đường xông tới, nhìn những đồng bạn ở bên ngoài ngã xuống đất kêu thảm, hiển nhiên là kẻ đến không thiện, căn bản không cần nhiều lời.

Mấy chục mũi tên hóa thành ô quang băn nhanh tới, coi như là một số cao thủ trong giang hồ bất ngờ không đề phòng, cũng sẽ bị tốc độ này bắn thành con nhím.

Cho dù có người né tránh được đợt thứ nhất, nhưng loại cung nỏ này lắp tên cực nhanh, rất nhanh lại có vòng mưa †ên tiếp theo công kích.

Địch nhân chỉ có thể mệt mỏi, cuối cùng khó thoát kết cục bị bắn thành con nhím.

Bất quá một màn sau đó làm cho tất cả mọi người trừng to mắt, đối phương đứng tại nguyên chỗ, căn bản không có động mảy may.

Nhưng không có bị bắn thành con nhím.

Bởi vì những cung nỏ kia tiến vào phạm vi một trượng quanh người hẳn, tất cả đều ngừng ở giữa không trung.

Phải biết loại tên nỏ trải qua trận pháp gia trì này, có thể bắn thủng cự thạch, có thể bắn thủng mười bộ khải giáp bình thường, kết quả nhiều như vậy cùng một chỗ bắn qua, lại không có một chút động tĩnh?

Lúc này Tổ An bước ra một bước, những tên nỏ lơ lửng ở giữa không trung kia nhất thời hóa thành bột mịn, thậm chí ngay cả mũi tên cứng rắn nhất cũng không có để lại.

Những thị vệ kia nhịn không được nuốt nước miếng, sau đó mới tỉnh ngộ lại, bối rối cài tên.

Bất quá Tổ An không có cho bọn hắn cơ hội, tiện tay vung lên, một cỗ kình khí vô hình tứ tán.

Những người kia chỉ cảm thấy cự lực chấn đến, cả đám đứng không vững, từ trên mái nhà ngã xuống, toàn thân bủn rủn, trong thời gian ngắn mất đi lực chiến đấu.

Tổ An lại đi vào một viện.
Bình Luận (0)
Comment