Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3578 - Chương 3578: Ta Không Trang, Ngả Bài (2)

Chương 3578: Ta không trang, ngả bài (2) Chương 3578: Ta không trang, ngả bài (2)Chương 3578: Ta không trang, ngả bài (2)

- Ngươi đường đường Vương gia, vội vàng hấp tấp thành cái thể thống gì.

Gia hỏa này tương lai còn muốn làm hoàng đế, sao có thể phế vật như vậy.

Nghĩ đến mình gả cho loại gia hỏa này, nàng cũng có chút bực bội.

- Xảy ra chuyện gì?

Mạnh Di lý trí hơn, biết hắn như vậy tất xảy ra đại sự.

- Tổ An kia... Tổ An kia xém chút giết ta.

Đại Vương nghĩ đến vừa rồi mình truyền tống, cái tay kia cách mình chỉ một chút xíu, trong nháy mắt đó hắn như cảm nhận được khí tức của Tử Thần.

- Làm sao có khả năng, chỗ ở của ngươi canh phòng nghiêm ngặt, còn có nhiều cao thủ như vậy, hơn nữa ta còn cố ý phái một nhóm khách khanh đi qua.

Mạnh Di do dự.

- Chẳng lẽ hắn mang những lão sư của Quốc Lập Học Viện tới, bất quá không có khả năng, Quốc Lập Học Viện từ trước đến nay không nhúng tay vào chuyện của triều đình.

Đại Vương đầu lắc như trống, trong mắt vẫn còn vẻ kinh hãi.

- Không, hắn chỉ có một người! Tất cả mọi người xong, không phải đối thủ của hắn.

- Một người?

Ngay cả Mạnh Di cũng kinh hãi, đổi lại mình, chỉ sợ cũng rất khó làm được.

Đại Vương Phi khẽ giật mình, nghĩ thầm Tổ An kia thật lợi hại như vậy? Bỗng nhiên nàng nghĩ đến cái gì, vội vàng hỏi.

- Từ tiên sinh đâu, chẳng lẽ hắn không xuất thủ?

- Xuất thủ, kết quả một chiêu liền bị đối phương xử lý, thua thiệt ngày thường hẳn tự biên tự diễn lợi hại như vậy, chúng †a còn tốn nhiều tư nguyên cung phụng hắn.

Đại Vương vừa sợ hãi vừa tức giận.

- Một chiêu thì bị xử lý?

Đại Vương Phi há miệng, trong mắt đầy vẻ không thể tin.

Vẻ mặt Đại Vương đưa đám.

- Nghiêm chỉnh mà nói, hắn ngay cả một chiêu cũng không tiếp được...

Đúng lúc này, bỗng nhiên có người vội vàng hấp tấp chạy tới.

- Lão gia lão gia, không tốt, có người đánh vào.

Mạnh Di nghe được câu trước vốn đang muốn nổi giận, sau khi nghe được câu sau, ngược lại tỉnh táo.

- Người nào, chẳng lẽ là Tổ An?

Người hầu khẽ giật mình.

- Lão gia làm sao biết, lão gia mau đi ra, người kia ở bên ngoài đã giết điên.

Đại Vương nghe mà toàn thân run rẩy.

- Thiền nhi, nhạc phụ, chúng ta chạy mau, hiện tại còn kịp.

Mạnh Thiền lạnh lùng liếc hắn một cái.

- Loại tình huống này ngươi chỉ biết trốn sao, đối phương một người liền để ngươi sợ như vậy?

Mạnh Di cũng trầm giọng nói. - Mạnh gia không phải địa phương khác, Bình nhi yên tâm, theo ta ra ngoài, cam đoan để hắn có đến mà không có về.

Nói xong phất ống tay áo, vội vàng đi ra ngoài.

Mạnh Thiền cũng theo sau.

Đại Vương một người ở phía sau sắc mặt âm tình biến ảo, hiển nhiên trong lòng cực kỳ giấy giụa, cuối cùng vẫn căn răng theo sau.

Chỉ có ở bên người Thiền nhi, mới có cảm giác an toàn.

Đoàn người đi ra ngoài không bao lâu, liền nghe được tiếng kêu thảm thiết truyền đến, Mạnh Thiền chăm chú nhìn lại, chỉ thấy rất nhiều thị vệ Mạnh phủ vây công một nam tử áo xanh tuấn lãng cao lớn.

Không đúng, nhìn càng giống như nam tử kia một người vây quanh mấy trăm thị vệ.

Chỉ thấy nam tử kia thần sắc bình tĩnh, từng bước một đi về phía trước, thậm chí ngay cả tay cũng không động, xung quanh lại có phi kiếm kim sắc tung bay, những nơi đi qua, tất có thị vệ máu nhuộm tại chỗ, trong nháy mắt mất đi lực chiến đấu.

Mặc kệ là cự thuẫn, hay khôi giáp, đều không có cách nào ngăn cản đối phương công kích.

Trong mắt Mạnh Thiền lóe lên vẻ khác lạ, đây chính là Tổ An, khó trách phụ thân nói hắn vận đào hoa rất thịnh, được nữ hài tử ưa thích.

Đại Vương thì run rẩy nói.

- Gia hỏa này chính là ma quỷ, ta đã nói mau chạy đi.

Mạnh Di thì thờ ơ, ngược lại hừ lạnh. - Không cần tự loạn trận cước, hắn bất quá dựa vào Phi Kiếm Phù trước đó lấy được từ trong tay Trầm lão mà thôi.

Bất quá trong lòng cũng có chút kỳ quái, gia hỏa này sử dụng phi kiếm, uy lực tựa hồ lợi hại hơn Trâm Hưng Triều không ít.

Hắn hăng giọng.

- Tổ đại nhân, ngươi có ý gì?

Tổ An từ tốn nói.

- Hiện tại ta muốn giết người, ngươi nhìn không ra?

khóe miệng Mạnh Di co giật, âm thanh lạnh lùng nói.

- Tổ đại nhân, đây là dưới chân Thiên Tử, trong kinh thành, ngươi trước đó công nhiên tập kích Đại Vương Phủ, bây giờ lại đại khai sát giới ở trong phủ lão phu, có biết đã phạm tội lớn ngập trời không, dù hôm nay ngươi may mắn chạy đi, sau này cũng sẽ trở thành tội phạm truy nã của triều đình, dù ngươi có thân phận Tế Tửu cũng không gánh được.

Thiền nhi, ngươi thấy không, kế hoạch của chúng ta rốt cục thành công.

Trước đó khiêu khích, cố ý kích thích, là muốn để gia hỏa này mất lý trí, bây giờ chúng ta thắng.

Chỉ cần giết hắn, tiếp xuống đối phó Đông Cung sẽ dễ dàng hơn nhiều.

Thần sắc Mạnh Thiền lại lo lắng, tuy hết thảy đều dựa theo kế hoạch của mình phát triển, nhưng vì sao trong lòng †a có chút bất an.

- Há, lại muốn đùa bỡn những quy tắc này tới đối phó ta?

Khóe miệng Tổ An hiện lên vẻ mỉa mai.
Bình Luận (0)
Comment