Đương nhiên bởi vì tốc độ không nhanh bằng lúc trước, cho dù thi triển Quỳ Hoa Ảo Ảnh cũng rất khó tránh được công kích của nhiều tượng binh mã như vậy, tuy hắn đã kích sát một số, nhưng qua một trận, trên người vẫn khắp nơi đều bị thương.
Hắn tìm cơ hội nhảy ra khỏi vòng vây của tượng binh mã, sau đó trong ánh mắt nghi hoặc của Kiều Tuyết Doanh ôm lấy mặt nàng hôn lên môi một cái.
- Ô ô.
Kiều Tuyết Doanh trợn to mắt, hơi thở gấp gáp, vất vả lắm mới giãy ra được, nổi giận đánh hắn.
- Ngươi làm gì thế!
- Không có gì, vừa rồi hôn ngươi một cái, ta liền đầy máu sống lại, nghĩ chắc nên hôn ngươi thêm mấy cái nữa, chẳng phải là thương thế có thể khôi phục à?
Tổ An nghĩ lần này sao không có hiệu quả, chẳng lẽ là hôn chưa đủ lâu?
- Ngươi nghĩ hay nhỉ!
Kiều Tuyết Doanh đỏ mặt mắng một tiếng.
- Kỹ năng Bán Sinh Chi Duyên này là thứ quý giá nhất của tộc nhân chúng ta, cả đời chỉ có thể phát động một lần!
- Cả đời chỉ có thể có một lần?
Tổ An sửng sốt.
- Ngươi trao thứ quý giá nhất trong cuộc đời cho ta?
Sắc mặt Kiều Tuyết Doanh đỏ lên, quay mặt qua chỗ khác:
- Ta chỉ là không muốn chết ở đây mà thôi, ngươi đừng nghĩ nhiều.
- Lý do này rất giả, trước kia ngươi rõ ràng là bộ dạng chán sống rồi à.
Tổ An không nhịn được lẩm bẩm nói.
- Sao ngươi lắm lời thế, bản cô nương đột nhiên không muốn chết nữa được không? Huống chi còn phải cứu lão bà của ngươi nữa!
Kiều Tuyết Doanh càng nói càng tức.
Đến từ Kiều Tuyết Doanh, điểm nộ khí +213!
Tổ An vốn vẫn muốn hỏi, nhưng những tượng binh mã đó lại xông tới trước mặt, hắn chỉ có thể tiếp tục tập trung chiến đấu.
Lúc này những tượng binh mã đó cũng đầu đầy nghi hoặc, nhân loại này vừa rồi rõ ràng sắp không xong, vì sao miệng đối miệng với cái ả tóc dài kia xong là đầy máu sống lại?
Nhân loại đều lạ lùng thế à?
Chúng bi phẫn nhìn từng đồng bạn ngã xuống, tuy nỗ lực để lại từng vết thương cho tên gia hỏa đó, nhưng thủy chung vẫn không thể giết chết được hắn.
Khi đối phương lại nhặt lên cây gậy phát sáng đó, tốc độ sụp đổ của chúng càng lúc càng nhanh hơn.
Một phen huyết chiến qua đi, Tổ An cuối cùng đánh ngã được tất cả tượng binh mã, có điều hắn để lại một tượng binh mã cuối cùng không.
Bởi vì lúc này Kiều Tuyết Doanh ở trong lòng đã ngất đi, vừa rồi nàng mất máu quá nhiều, bị thương rất nặng, lại thêm về sau phát động bí thuật trong tộc để cứu mình, sinh mệnh lực hao tổn rất nhiều, đã gần như là dầu hết đèn tắt.
Lúc ban đầu Tổ An cố ý chọc cho nàng tức giận, muốn kích thích nàng đừng thiếp đi, đáng tiếc về sau khi chém giết với những chiến sĩ tượng binh mã đó đến thời điểm gay cấn, thật sự là không rảnh để nói chuyện với nàng, đợi lúc nhìn nàng thì đã lâm vào hôn mê rồi.
Vươn tay ra thử hơi thở trước mũi nàng, phát hiện hơi thở nàng đã rất mong manh.
Đừng nói đợi lát nữa xông vào Thiên chi phong ấn, cho dù hiện tại lập tức mang nàng ra, chỉ sợ cũng rất khó kiên trì được tới khoảnh khắc cứu trị.
Cho nên hắn quyết định trước tiên dừng ở cửa này, tiêu hết điểm nộ khí tích góp được, xem có thể rút được thứ tốt gì cứu nàng hay không, dẫu sao lúc trước cũng mấy lần rút được thuốc chữa thương, cơ hội lần này rút phải vẫn có.
Đương nhiên nếu có thể rút thêm một số đạo cụ thần kỳ, dùng để đối phó Thiên chi phong ấn tiếp theo thì càng tốt, ở Địa chi phong ấn đã suýt chút nữa khiến hai người chết toi rồi, Thiên chi phong ấn tiếp theo khẳng định là càng khó đối phó hơn.
Sở dĩ phải rút ở đây, là vì lo lắng đợi lát nữa sau khi rời khỏi bị Mị Ly phát hiện, cho nên mới cố ý giữ lại tượng binh mã cuối cùng không giết, để tránh Địa chi phong ấn được giải trừ, bọn họ lại nháy mắt được đưa ra.
Cấp tốc thống kê một chút, điểm nộ khí lần này kiếm được không nhiều như trước kia, chỉ có 49217 điểm, chắc chủ yếu vẫn là kẻ địch đụng phải trong địa cung lần này linh trí không cao, điểm cống hiếu của mỗi tên quá ít.
Tổng cộng có thể rút được 492 lần, bởi vì Kiều Tuyết Doanh mạng chỉ mành treo chuông, Tổ An cũng mặc kệ những nghi thức vớ vẩn trước kia, bắt đầu cấp tốc rút thưởng.
Cám ơn đã tham gia... Cám ơn đã tham gia... Nguyên Khí Quả... Cám ơn đã tham gia.
Trước kia mỗi lần rút được cám ơn đã tham gia Tổ An đều vô cùng buồn bực, hiện tại hắn lại căn bản không kịp có những tình tự tiêu cực đó, chỉ cấp tốc không ngừng ấn nút rút thưởng.
Đến về sau sắc mặt Tổ An càng lúc càng khó coi, không rút trúng "Tín Xuân Ca", cũng không rút trúng bất kỳ kỹ năng nào, Nguyên Khí Quả cũng rút trúng không ít, tổng cộng rút trúng 49 trái, nhưng hiện tại hắn lại không cần những lớn.
Còn hai lần rút thưởng cuối cùng!
- Sặc, sẽ không xui xẻo như vậy chứ, Ngọc Hoàng Đại Đế, Như Lai Phật Tổ, còn cả các lộ đại thần của thế giới này, nhất định phải phù hộ ta có thể rút ra một 'Tín Xuân Ca'!
Tổ An cầu nguyện..
Chỉ tiếc lần rút tiếp theo, vẫn là cám ơn đã tham gia...
Chỉ còn một lần cuối cùng, Tổ An lộ ra biểu cảm rối rắm:
- Các lộ đại lão, nếu phù hộ ta lần này rút trúng, ta tình nguyện sau này sẽ không rút được thứ tốt một lần nào nữa!
Khi đang muốn ấn xuống, lại vẫn có chút lo lắng, lại bổ sung nói:
- Thôi, ta lấy ba thứ vận khí ra làm tiền cược, chỉ cần lần này có thể rút trúng, ba lần rút thưởng tiếp theo, kỹ năng, đạo cụ, không rút trúng cái gì cũng không sao.
Khi hắn cầu nguyện mà mặt lộ vẻ đau đớn, hiển nhiên cảm thấy tổn thất quá lớn, có điều nghĩ đến Kiều Tuyết Doanh vì cứu hắn, hy sinh một nửa thọ mệnh của bản thân, hơn nữa sinh mệnh lực bị hao tổn mà dẫn tới mạng chỉ mành treo chuông, hắn lại cảm thấy chút tổn thất này của mình không tính là gì.