Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3584 - Chương 3584: Ngươi Lấy Cái Gì Đấu Với Ta?

Chương 3584: Ngươi lấy cái gì đấu với ta? Chương 3584: Ngươi lấy cái gì đấu với ta?Chương 3584: Ngươi lấy cái gì đấu với ta?

Tổ An dò xét đối phương, tóc bạc mặt hồng hào, rõ ràng tuổi tác lớn hơn Mạnh Di nhiều, nhưng da thịt lại bóng loáng, cơ hồ không nhìn thấy nếp nhăn, trừ tóc hoa râm như người lớn tuổi, thì cái khác đều chỉ như trung niên.

Ánh mắt hắn nhìn tường vân dưới chân đối phương, nghĩ thầm gia hỏa này thật biết trang bức, vậy mà nghĩ ra phương thức ra sân như thế.

Ánh mắt lão giả kia như điện liếc nhìn toàn trường, tất cả mọi người trong Mạnh phủ đều run rẩy, dường như linh hồn cũng bị người này nhìn thấu.

- Lão tổi

Mạnh Thiền vừa ngạc nhiên vừa mừng rð, phải biết những năm này lão tổ Mạnh gia một mực bế quan, chưa từng lộ mặt, thậm chí có người hoài nghi hắn đã chết.

Chỉ có người Mạnh gia biết hắn vẫn còn, chỉ bất quá bây giờ hắn quan tâm nhất là đột phá, muốn trở thành Địa Tiên chân chính, sự tình khác đều không có hứng thú.

Mấy chục năm qua, Mạnh gia nhiều lần thỉnh cầu Mạnh Cảnh ra tay giúp đỡ giải quyết một số cường địch, nhưng đối phương từ đầu tới đuôi không đáp lại.

Dần dà, mọi người quen mọi thứ dựa vào tự mình giải quyết, không còn trông cậy vào hắn xuất thủ.

Vừa rồi Mạnh Thiền là cùng đường mạt lộ thuận miệng hô, vốn không ôm hi vọng gì, không nghĩ đến hắn thật đáp lại.

Thấy nàng lệ quang đầy mặt, nghẹn ngào muốn nói cái gì, Mạnh Cảnh khoát tay.

- Không cần nhiều lời, ta đều biết.

Mạnh Thiền nghĩ thầm lão tổ không hổ là lão tổ, trong phủ phát sinh tất cả sự tình đều không giấu diếm được hẳn.

Bất quá hắn đã biết, vì sao không sớm xuất thủ?

Chẳng lẽ như nghe đồn, những nhân vật này có thể ngủ đông thì sẽ ngủ đông, một khi xuất thủ, thọ nguyên còn thừa không nhiều sẽ tiêu hao?

Mạnh Cảnh nhìn về phía Tổ An.

- Vừa rồi khí tràng để khách khanh trong phủ sợ vỡ mật không dám công kích ngươi, hẳn là một loại lĩnh vực nào đó, xem ra ngươi cũng là Đại Tông Sư, khó trách đám người Mạnh Di bại thảm như vậy. Ngươi bây giờ là Linh Tuệ cảnh, Thiên Trùng cảnh, hay Mệnh Hồn cảnh? Cái này theo thứ tự là ba cảnh giới của Đại Tông Sư, Linh Tuệ cảnh tu luyện là Linh Tuệ Phách ở mi tâm, có thể sinh ra lĩnh vực phụ trợ chiến đấu, cái này cũng là khác nhau căn bản của Đại Tông Sư và Tông Sư.

Thiên Trùng cảnh thì bắt đầu tu luyện Âm Thần, để Âm Thần ly thể.

Mệnh Hồn cảnh tu ra mệnh hồn, để Âm Thần có thể không sợ mặt trời gay gắt, ban ngày tùy ý đi ra, cách Địa Tiên chỉ có một bước ngắn, hắn là Mệnh Hồn cảnh đỉnh phong.

Hắn không nghĩ đến lần này Mạnh gia sẽ ăn thua thiệt lớn như vậy, bất quá mặc cho ai cũng nghĩ không ra.

Dựa theo tình báo, tiểu tử này tu luyện tính toán đâu ra đấy mới ba năm.

Ai có thể nghĩ đến, hắn có thể ở trong ba năm ngắn ngủi từ một phàm nhân tu luyện đến Đại Tông Sư?

Đừng nói trăm ngàn năm qua, từ khi nhân loại bắt đầu ghi chép lịch sử, cũng không có loại tồn tại này.

Cũng không trách được đám người Mạnh Di phán đoán sai lâm.

Tổ An từ tốn nói.

- Thế nào, muốn thăm dò nội tình của ta mới dám ra tay?

Mạnh Cảnh nghe vậy cười ha ha, tiếng cười vang vọng toàn bộ kinh thành, chấn động đến tất cả phòng ốc rì rào rung động.

- Xú tiểu tử, ngươi xác thực có mấy phần bản lĩnh, tuổi còn trẻ luyện đến Đại Tông Sư, khó tránh khỏi ngông cuồng phách lối, đáng tiếc căn cơ của ngươi quá nông cạn, căn bản không biết nội tình của những thế gia đại tộc chúng ta, đồng thời không biết những Đại Tông Sư lâu năm như chúng ta đáng sợ.

Nói xong hai mắt hắn nổi lên tia sáng kỳ dị.

Gần như đồng thời, hai mắt Đại Vương cũng nổi lên quang mang đồng dạng, trên mặt không còn vẻ nhát gan sợ sệt như trước đó, ngược lại vẻ mặt giống Mạnh Cảnh mấy phần.

Bỗng nhiên hắn hóa thủ thành trảo, trực tiếp công kích đan điền khí hải của Tổ An, một tay khác thì đồng thời công tới cổ Tổ An.

Trong nháy mắt đó trên người hắn bạo phát khí thế, vậy mà cực kì khủng bố.

Mạnh Thiền trừng to mắt, sao chồng mình đột nhiên lạ lãm như thế, hắn có bản lãnh này hay không, ta còn không biết?

Khoảng cách gần như vậy, một Đại Tông Sư đột nhiên đánh lén, Tổ An không thể không buông ra khống chế Mạnh Thiền.

Nàng như được đại xá, vội vàng đào mệnh, chạy đến sau lưng lão tổ.

Quay đầu nhìn bên kia, nhất thời đôi mắt trợn thật lớn.

Chiến đấu đã kết thúc?

Chỉ thấy Đại Vương kêu rên liên hồi, nguyên lai hai cánh tay hắn đã bị bẻ gãy, cả người bị Tổ An khống chế, trên mặt khôi phục thần thái quen thuộc.

Tổ An hơi kinh ngạc nhìn Mạnh Cảnh.

- Vừa rồi là Mệnh Hồn cảnh Âm Thần phụ thân? Ngược lại có chút ý tứ.

Đại Tông Sư Mệnh Hồn cảnh liền có thể để Âm Thần không sợ mặt trời gay gắt, tùy ý hoạt động, cho nên có thể bám vào trên đồ vật, điều khiển phi kiếm lấy đầu người ngoài ngàn dặm.

Trừ cái đó ra, Âm Thần còn có thể ngắn ngủi bám vào trên thân người khác, vừa rồi hiển nhiên là Mạnh Cảnh đột nhiên phụ thân lên người Đại Vương, muốn đánh lén hắn.
Bình Luận (0)
Comment