Chương 3643: Sinh tử tôn vong (2)
Chương 3643: Sinh tử tôn vong (2)Chương 3643: Sinh tử tôn vong (2)
Mộ Dung Thanh Hà há miệng, vốn muốn hắn ở một bên, nhưng cảm giác như vậy quá mạo phạm Tổ đại ca, cuối cùng cái gì cũng không nói.
- Yên tâm, ta không động vào thân thể ngươi.
Tựa hồ thấy được tâm thần nàng bất định, Tổ An cười cười.
Mộ Dung Thanh Hà ngại ngùng.
- Tổ đại ca không cần lo lắng.
Dù sao mở rộng kinh mạch là sự tình tương đối nguy hiểm, nếu không đụng thân thể, chỉ sợ mức độ nguy hiểm sẽ tăng lên trên diện rộng.
Tổ An cũng không nhiều lời, bảo nàng xếp bằng ở trên giường, mình thì ngồi ở phía sau vài thước, sau đó nhấc chỉ hư điểm, từng sợi kình khí vô hình đánh vào trong cơ thể nàng.
Bây giờ có thể chế tạo Tẩy Tủy Đan, hơi giúp nàng mở rộng một chút là được.
Hơn nữa tư chất của nàng vốn không tệ, kinh mạch rộng rãi hơn Tiểu Chiêu nhiều, tự nhiên không cần cẩn thận giống như trước đó, còn nhất định phải sát bên thân thể.
Mộ Dung Thanh Hà nhẹ hừ một tiếng, chỉ cảm thấy toàn thân tê tê dại dại, rất nhanh lại có một cảm giác căng đau, nàng rốt cuộc minh bạch vì sao trước đó Tiểu Chiêu và Sở ca ca kêu như thế.
Bất quá ở trước mặt Tổ đại ca kêu như vậy, tựa hồ có chút xấu hổ, nàng vô ý thức cắn răng chịu khổ.
Tổ An nói. - Không cần chịu đựng, ngươi cố ý kìm nén như vậy ngược lại dẫn đến kinh mạch thân thể thít chặt, dễ dàng xảy ra vấn đề.
Nghe hắn nói, Mộ Dung Thanh Hà giật mình, không dám kìm nén nữa, môi bắt đầu truyền ra thanh âm rên rỉ.
Mới đầu còn tốt, đến lúc sau thật sự quá khó chịu, thanh âm liền không bị khống chế.
Khuôn mặt của Mộ Dung Thanh Hà đỏ bừng, nghĩ thầm thật mất mặt, giống như đang làm chuyện kia vậy...
Đặc biệt là trên người bị mồ hôi làm ướt nhẹp, ẩn ẩn có chút trong suốt...
Nàng dù sao từ nhỏ trong quân đội lớn lên, hoà mình cùng những binh lính thô lỗ kia, trò chuyện sự tình kỹ viện, thanh lâu mưa dầm thấm đất, nàng tự nhiên cũng hiểu được một chút. Bất quá thấy Tổ An từ đầu đến cuối thần sắc bình tĩnh, giống như núi cao trầm ổn, nàng không khỏi âm thầm bội phục
- Tổ đại ca thật là chính nhân quân tử, trước đó còn lo lăng, thật sự là ta lấy lòng tiểu nhân đo bụng quân tử.
Nàng làm sao biết Tổ An trải qua một đêm ác chiến, xao động trong cơ thể sớm đã nguội lạnh, bây giờ đang ở giai đoạn hiền giả, đương nhiên sẽ không có ý nghĩ gì khác.
Một lúc lâu sau, Tổ An gọi Sở Ấu Chiêu vịn Mộ Dung Thanh Hà ra ngoài.
Nhìn cả người Mộ Dung Thanh Hà giống như từ trong nước kéo ra, Sở Ấu Chiêu giật mình.
- Nàng làm sao như vậy?
- Không có việc gì, tư chất của nàng tương đối tốt, lực chịu đựng cũng rất mạnh, cho nên giúp nàng phát triển nhiều một chút, ngươi mang nàng đến phòng bên cạnh nghỉ ngơi đi.
Tổ An đáp.
- Được.
Sở Ấu Chiêu và Mộ Dung Thanh Hà thanh mai trúc mã, cảm tình cũng không phải giả, cẩn thận từng li từng tí vịn nàng ra ngoài.
Mộ Dung Thanh Hà treo ở trên người nàng, toàn thân mềm mại không xương, trong miệng không ngừng thở ra nhiệt khí, nhịp tim của Sở Ấu Chiêu tăng tốc mấy phần, nghĩ thầm vừa rồi nàng và tỷ phu không có làm sự tình khác chứ...
Sau khi đưa hai người đi, Tổ An bắt đầu ổn định lại tâm thần luyện đan, đáng tiếc trước đó được Cửu Đỉnh đã bị lấy đi, may mắn học viện không thiếu địa phương luyện đan. Trước kia Tế Tửu dẫn Địa Hỏa ở trong lòng núi xây dựng một địa phương luyện đan, người học viện đều có thể đến đó luyện đan, nhưng khẳng định cần điểm cống hiến.
Bây giờ Tổ An là Tế Tửu, tự nhiên không bị hạn chế.
Tiếp xuống trong khoảng thời gian này, hắn vừa luyện đan, vừa giao lưu với mấy đệ tử của lão Tế Tửu, sở học của bọn họ, rất nhiều tương tự với tu hành thất kỹ trong Bão Phác Chân Kinh.
Nửa tháng trôi qua, hắn dân dần thông hiểu đạo lí Bão Phác Chân Kinh.
Đồng thời cũng luyện được một số Tẩy Tủy Đan cùng Tụ Nguyên Đan, nhưng rất nhanh hắn đứng trước một nan đề to lớn.
Hắn không có tiền!
Hắn rốt cuộc minh bạch vì sao Thậm Hư Tử nghèo như vậy. ...
Trong Bích phủ, sắc mặt gia chủ Bích Tê âm trầm nhìn nhi tử.
- Bảo ngươi đi mời muội muội về, nàng đâu?
Bích Tử Ngang đáp.
- Nàng giống như xuất cung, hẳn là đi hậu sơn của học viện. Nói đến nàng thật là không chú ý đến ảnh hưởng trái chiều.
Nghe nói đi học viện, Bích Tề biến sắc, vội vàng nói.
- Đến ngoài học viện chờ, nhìn thấy nàng thì lập tức mang nàng về, việc này quan hệ Bích gia chúng ta sinh tử tôn vong.
Bích Tử Ngang vốn còn cười tủửm tỉm, bộ dáng cà lơ phất phơ, nghe được câu này nhất thời giật mình. - Cha, không có nghiêm trọng như vậy chứ, bây giờ các hoàng tử khác không dám dâng lên suy nghĩ nhúng chàm hoàng vị, tuy họ Tổ kia lợi hại, nhưng lại là thủ hạ tâm phúc của muội muội, trong mắt ta, việc này rất tốt nha.
- Ngươi biết cái gì!
Bích Tề gấp đến độ xoay quanh, hắn vừa áp giải người bên Tử Sơn hồi kinh, kết quả biết sự tình phát sinh trong khoảng thời gian này ở kinh thành, mới đầu tự nhiên chấn kinh, không nghĩ tới Tổ An giấu sâu như vậy, tu vi cao như thế.