Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3673 - Chương 3673: Giáng Lâm (2)

Chương 3673: Giáng lâm (2) Chương 3673: Giáng lâm (2)Chương 3673: Giáng lâm (2)

Tuy bây giờ thực lực của nó không đủ phá vỡ phòng ngự của tiểu cô nương kia, nhưng tiến vào trong hồ, những pháp khí phòng ngự kia làm sao chống đỡ được Tế Tự đại nhân?

Nhìn mình cách hồ lớn càng ngày càng gần, Kỷ Tiểu Hi có thể rõ ràng cảm nhận được bên trong chảy ra ma khí ngập trời, làm nàng hoảng sợ đến run lẩy bẩy, thậm chí đóng tất cả ý niệm trong đầu.

- Tổ ca ca...

Miệng nàng vô ý thức lầm bầm, trong hai con ngươi rơi xuống một hàng thanh lệ.

- Tiểu Hi, ta ở chỗ này, đừng sợ.

Một thanh âm ôn nhu vang lên bên tai, ngay sau đó nàng cảm giác được mình rơi vào một vòng tay ấm áp.

Kỷ Tiểu Hi mở to mắt, nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc kia, trong lúc nhất thời ngẩn ra:

- Đây là hồi quang phản chiếu sao...

Thân là thầy thuốc, nàng tự nhiên trải qua rất nhiều tình hình bệnh nhân hồi quang phản chiếu trước khi chết, bọn họ dường như có thể nhìn thấy người vẫn muốn gặp, hoàn thành việc vẫn muốn làm, cả người rơi vào trạng thái "mộng đẹp".

Mình đã bị hồ lớn màu tím thôn phệ hòa tan, lưu lại linh hồn mới sinh ra những ý niệm này a.

- Tiểu Hi, ta tới chậm, để ngươi chấn kinh.

Tổ An áy náy nói. Lúc này một thanh âm bất mãn khác nói:

- Thật buồn cười, thời điểm gặp nguy hiểm lại không phải nhớ phụ thân, ngược lại nhớ tiểu tử thúi này.

Kỷ Đăng Đồ ở bên cạnh tức đến dựng râu trừng mắt, khó trách thế nhân đều nói nữ nhi là hàng kém chất lượng, còn chưa lớn đâu, đã học được lấy tay bắt cá.

-AI

Nhìn thấy bộ dáng tức giận của phụ thân, Kỷ Tiểu Hi lập tức kịp phản ứng, khuôn mặt nhỏ nhắn xấu hổ đến đỏ bừng.

Mình thật ở trong ngực Tổ ca ca, vừa rồi hô tên hắn còn bị hắn và phụ thân nghe được!

Thật mất mặt, ô ô... Nàng muốn có một cái lỗ chui vào, nhưng lúc này cả người nàng bị kén bao phủ, căn bản không động đậy được.

Lúc này ánh mắt Tổ An nhìn cái kén, trên tay dâng lên hỏa diễm, trong nháy mắt thiêu đốt cái kén hầu như không còn.

Vốn nhìn thấy lửa lớn như vậy, Kỷ Đăng Đồ còn có chút bận tâm đốt tới Tiểu Hi, dù sao hắn từng kiến thức qua ngọn lửa này lợi hại.

Nếu da thịt Tiểu Hi bị cháy, lão phu tuyệt đối sẽ không tha tiểu tử này!

Bất quá nhìn thấy Kỷ Tiểu Hi lông tóc không tổn hao gì xuất hiện, trong lòng hắn không khỏi có chút bội phục, tiểu tử này khống chế nguyên tố thật diệu đến đỉnh phong, chỉ sợ cũng chỉ có lão sư lúc trước mới làm được.

Bị vây ở trong kén lâu, Kỷ Tiểu Hi đi đứng hơi tê, vừa thoát khốn căn bản đứng không vững, ưm một tiếng té ngã ở trong ngực Tổ An.

Kỷ Đăng Đồ nhìn Tổ An ôm nữ nhi bảo bối của mình, bàn tay heo ăn mặn không ngừng võ lưng an ủi, trong lòng cực kỳ khó chịu. Luôn có loại cảm giác cải thảo mình khổ sở trồng nhiều năm bị lợn ủi.

Đến từ Kỷ Đăng Đồ, điểm nộ khí +555 +555 +555...

- Các ngươi làm sao tìm được nơi này!

Phệ Tâm Ma Chu kia nhìn thấy sát tinh đến, thanh âm có chút run rẩy.

Vừa rồi hắn cảm giác được Ma Chu thủ lĩnh cường đại cũng chết ở trong tay tiểu tử này.

Tổ An nhìn hồ lớn màu tím sôi trào, căn bản không có hứng thú trả lời hắn, ngược lại hỏi:

- Các ngươi đến cùng là quái vật từ nơi nào tới.

Phệ Tâm Ma Chu nhìn vào trong hồ, thấy Chiến Tranh Tế Tự đại nhân thủy chung không cách nào đi ra, vì vậy quyết định thật nhanh, xoay người bỏ chạy...

Nó rõ ràng mình tuyệt đối không phải đối thủ của tên nhân loại này.

Trước đó đụng phải nhân loại đều là thức ăn của Ma Chu bọn nó mà thôi, sao gia hỏa này mạnh đến mức không hợp thói thường như thế.

Nếu Nhân tộc người người đều như vậy, phe mình không phải tới đưa cơm Sao.

Ai biết nó vừa động, một đạo phi kiếm đã xuất hiện ở trên đầu lâu của nó.

Thân hình của Phệ Tâm Ma Chu cứng đờ, sau đó cái ót và thân thể tách ra, trực tiếp rơi vào trong hồ.

Phi kiếm lần nữa trở lại bên người Tổ An, hóa thành một tấm bùa vàng.

Tổ An đưa cho Kỷ Tiểu Hi:

- Tiểu Hi, cất kỹ cái này, về sau thì dùng nó phòng thân.

Kỷ Tiểu Hi nhìn mà mắt lấp lánh ánh sao, nghĩ thầm lá bùa giống nhau, vừa rồi mình dùng lại bị quái vật kia làm cho luống cuống, ở trong tay Tổ đại ca lại có thể tuỳ tiện miểu sát.

Kỷ Đăng Đồ chua chua nói:

- Tiểu Hi, đừng quên trước kia phụ thân làm sao giáo dục ngươi, đừng nhìn nam nhân đưa ngươi đồ vật đã cảm thấy hoan hỉ, người ta là muốn từ trên người ngươi đạt được vật càng trân quý.

- Phụ thân... Kỷ Tiểu Hi hờn dỗi trừng phụ một cái.

- Ngươi hiểu lầm Tổ ca ca, hắn không phải người như thế.

Kỷ Đăng Đồ:

Trong nháy mắt đó, hắn có cảm giác bị bạo kích.

Đúng lúc này, trung tâm Ảnh Nguyệt Hồ bỗng nhiên hình thành một vòng xoáy, mới đầu còn nhỏ, nhưng rất nhanh càng lúc càng lớn, cuối cùng toàn bộ hồ nước đều thành vòng xoáy.

Hư ảnh giữa không trung cũng càng ngày càng rõ ràng, tựa hồ có đồ vật gì đang vượt qua vùng hư không này.
Bình Luận (0)
Comment