Chương 3694: Loạn thành một bầy (2)
Chương 3694: Loạn thành một bầy (2)Chương 3694: Loạn thành một bầy (2)
- Tốt!
Thần sắc của Tổ An trịnh trọng, nếu trước hôm nay có người nói như vậy với hắn, hắn chỉ sẽ khịt mũi coi thường, thật vất vả tu đến loại cấp độ này, không phải hưởng thụ thật tốt sao, cố gắng mạnh lên như vậy lại có ý nghĩa gì?
Nhưng bây giờ xuất hiện nguy hiểm không biết, để trong lòng hắn bịt kín bóng ma, mặc kệ là vì mình, hay bảo vệ những người bên cạnh mình, đều phải trở nên mạnh hơn mới được.
Mị Ly ngáp một cái:
- Ta muốn đi ngủ, về sau không có việc gì đừng tùy tiện gọi ta.
Nói xong lưu lại một bóng lưng lười biếng, rất nhanh biến mất không thấy gì nữa.
Lúc này ngoài cửa vang lên tiếng đập cửa:
- Tổ đại ca, ngươi có trong đó không?
Nghe ra là thanh âm của Tạ Đạo Uẩn, Tổ An tiện tay vung lên, cửa phòng tự động mở ra:
- Lệnh nhi muội muội vào đi.
Rất nhanh một bóng người nhã nhặn đi tới:
- Tổ đại ca, ta nghe nói ngươi chiến đấu ở Đồng La Sơn, ngươi có bị thương không?
- Không có, ta không phải rất tốt sao?
Tổ An cười giang hai tay, ra hiệu mình không có việc gì. Tạ Đạo Uẩn buông lỏng một hơi:
- Cũng đúng, lấy tu vi của Tổ đại ca, làm sao có khả năng dễ dàng thụ thương như vậy.
Rất nhanh nàng lại cau mày:
- Nhưng ta thấy sau khi lão sư trở về vẻ mặt ngưng trọng, còn có các vị sư thúc đều bận rộn đang làm cái gì đó, có phải xảy ra chuyện gì hay không?
Tổ An vốn muốn bảo nàng không cần lo lắng, nhưng nghĩ lại, Phệ Tâm Ma Chu kia khó lòng phòng bị, nếu nàng không biết chút nào, tương lai vạn nhất gặp gỡ sẽ phiền phức.
Hắn đang muốn nói gì, bỗng nhiên trong lòng hơi động, nhìn về phía cửa.
Tạ Đạo Uẩn cũng lần theo ánh mắt hắn, chỉ thấy một thiếu nữ xinh đẹp dựa ở cửa ra vào cười như không cười nhìn mình. Nàng giật mình:
- Sư muội.
Người tới tự nhiên là Trịnh Đán, đối phương cũng bái Nhan Tiện Cổ làm thầy, chính là đồng môn sư muội của nàng.
- Ta thấy sư tỷ rón rén rời đi, tưởng có chuyện trọng yếu gì, nguyên lai là đến tìm Tế Tửu.
Trịnh Đán cười híp mắt nói.
Tạ Đạo Uẩn đỏ mặt:
- Ta thấy ngươi còn nghiêm túc hoàn thành bài tập của lão sư, nên không tiện quấy rầy.
Tuy hai người không công bố quan hệ, nhưng đều đến từ Minh Nguyệt thành, còn có thường ngày ở chung, nàng tự nhiên rõ ràng Trịnh Đán và Tổ đại ca có chút không minh bạch, trong chớp nhoáng này nhất thời có một loại cảm giác bị bät gian.
- Sư tỷ thật biết quan tâm, ta vừa làm xong bài tập, nên mang em chồng đến hít thở không khí.
Trịnh Đán nói xong quay người nỗ lực lôi kéo.
- Thiến Thiến đừng sợ, Tế Tửu rất hòa thuận.
Rất nhanh Tang Thiến bị kéo lảo đảo, có chút lúng túng xuất hiện ở cửa.
Vốn nàng cùng Trịnh Đán đi thăm Tổ An, nhưng có người ngoài ở chỗ này, nàng đành phải giả bộ như không quen Tổ An.
Tổ An:
- Nguyên lai là Tiểu Thiến sư muội.
Tạ Đạo Uẩn nhìn hai tiểu cô nương đẹp đế giống như Tịnh Đế Liên đứng ở đó, trong lòng tán thưởng một tiếng cô †tẩu (gọi chung con gái và con dâu) này thật đẹp, hơn nữa không biết vì sao, rõ ràng hai thiếu nữ, trên người lại có vũ mị lưu chuyển, nào giống ta ngây ngô như thế, có thời gian tìm các nàng thỉnh giáo một chút...
Đúng lúc này, tiềng líu ríu ồn ào truyền tới, hiển nhiên là Tiểu Chiêu và Ấu Chiêu đang cãi nhau, bất quá rất nhanh tiếng cãi vã của hai người biến mất không thấy gì nữa, bởi vì các nàng nhìn thấy Trịnh Đán và Tang Thiến.
- A, chỗ tỷ phu thật náo nhiệt.
Sở Hoàn Chiêu âm dương quái khí cười lạnh, thời điểm ở Minh Nguyệt thành, nàng liần biết Trịnh Đán là hồ ly tinh, muốn đến thông đồng tỷ phu mình, không nghĩ tới lần này không chỉ nàng đến, ngay cả cô em chồng cũng mang đến. Nhìn ánh mắt Tang Thiến vừa dài vừa mị, y hệt hồ ly tỉnh trong truyền thuyết nha.
Đặc biệt là eo nhỏ, lồi lõm thướt tha, muốn nói không phải cố ý để tỷ phu nhìn †a cũng không tin.
Sở Ấu Chiêu và nàng dù sao cũng là thân tỷ muội, một ánh mắt liền minh bạch suy nghĩ của đối phương, nhất thời sinh ra cảm giác tri kỷ, cho tới bây giờ chưa thấy qua nhị tỷ thuận mắt như thế.
Cảm nhận được ánh mắt địch ý của đối phương, Tang Thiến hết sức khó xử, quan hệ của nàng và Tổ An không thể lộ ra ngoài ánh sáng, mà đối phương lại là muội muội của Sở đại tiểu thư, có cảm giác chính cung tự nhiên.
Thật có chút biệt khuất.
Trịnh Đán bảo hộ Tang Thiến ở sau lưng, trực tiếp trừng Sở Hoàn Chiêu một cái:
- Ai u, nguyên lai là Tiểu Chiêu, vẫn nhỏ nhắn đáng yêu giống như trước đây.
Sở Hoàn Chiêu:
Bạo kích thương tổn!
Nữ nhân này thật xấu, mặt ngoài đang khen ta, trên thực tế lại tổn hại ngực ta phẳng.
Ngươi lớn thì không tâm thường saol
Được rồi, lớn đúng là không tâm thường, hâm mộ chết đi được.
Nhìn nhị tỷ ăn quả đắng, Sở Ấu Chiêu đột ngột sinh ra tâm cùng chung mối thù, hừ một tiếng:
- Nghe qua Trịnh gia ở Minh Nguyệt thành phú giáp một phương, nghe nói là dựa vào nuôi bò sữa làm giàu?