Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3715 - Chương 3715: Tình Báo (2)

Chương 3715: Tình báo (2) Chương 3715: Tình báo (2)Chương 3715: Tình báo (2)

Yến Tuyết Ngân thì nhân cơ hội nói.

- Bởi vì A Tổ làm chủ giúp Đạo môn buông hạn chế, ngươi thân là người trong Đạo môn, không cần phải cảm tạ hắn Sao.

Sở Sơ Nhan hé miệng cười khẽ.

- Sư phụ ngươi còn là người đứng đầu Đạo Môn, ngươi càng cần phải cảm tạ hắn nha.

- Ta đã giao đồ đệ ngoan cho hắn, còn muốn cảm tạ thế nào.

Yến Tuyết Ngân cố ý xụ mặt nói, nhưng trong lòng tại phanh phanh nhảy lên.

Phải biết trước khi nhận thức Tổ An, nàng cả đời chưa từng nói láo, kết quả hiện tại thường thường nói láo. - Này làm sao có thể tính sư phụ cảm tạ, sư phụ ngươi khẳng định có biện pháp cảm tạ hắn.

Sở Sơ Nhan căn bản nghĩ không ra lời nói của mình làm cho Yến Tuyết Ngân chấn kinh bao nhiêu lần.

Yến Tuyết Ngân nghe mà hãi hùng khiếp vía, không dám tiếp tục đề tài này, vội vàng nhìn Tổ An nói.

- A Tổ, ta cảm giác ngươi có chút mất hồn mất vía, xảy ra chuyện gì sao?

- Là sự tình của Vân giáo chủ và Hồng Lệ, lúc trước quân đội của Lô Tán Nguyên xuất hiện ở phụ cận Tử Sơn, nàng làm giáo chủ lại không biết, quyết định về tổng đàn xem một chút, kết quả một mực không có tin tức, vừa rồi ta còn dùng Ảnh Âm Kính liên hệ nàng, nhưng thủy chung không cách nào kết nối.

Tổ An cau mày nói. Yến Tuyết Ngân và Sở Sơ Nhan giật mình, nếu là ngày bình thường, nói không chừng các nàng còn sẽ dấm chua vài câu, dù sao Vân Gian Nguyệt và Thu Hồng Lệ đều là đối thủ của các nàng, nhưng lúc này việc quan hệ đến an nguy của hai nữ, nơi nào còn có suy nghĩ khác.

- A Tổ ngươi yên tâm, yêu nữ kia cùng ta tranh đấu hơn nửa đời người, bản sự của nàng ta rõ ràng nhất, cho tới bây giờ chỉ có nàng hại người khác, nào có chuyện người khác hại nàng. Coi như gặp phải nguy hiểm, nàng hơn phân nửa cũng có biện pháp, huống chỉ tu vi của Hồng Lệ cũng không kém, hai sư đồ các nàng liên thủ, tự vệ không ngại.

Chỉ cần đề tài không liên quan đến Tổ An, Yến Tuyết Ngân vẫn là Đại Tông Sư nổi tiếng thiên hạ, tuy nàng không quỷ kế đa đoan, nhưng có thể làm đối thủ nhiều năm, còn ẩn ẩn chiếm thượng phong, tự nhiên thông minh không gì sánh được, rất nhạy bén cho ra phân tích.

Tổ An nghe nàng nói có đạo lý, cũng thoáng thở phào, hắn là quan tâm quá sẽ bị loạn.

Sở Sơ Nhan nói.

- Không bằng ta đi Ma giáo một chuyến.

Yến Tuyết Ngân giật mình, vội vàng nói.

- Nếu tình hình đến trình độ Vân Gian Nguyệt cũng không thể xử lý, ngươi đi không phải thêm phiền sao, ngược lại làm cho A Tổ lo lắng, để ta đi một chuyến.

Tổ An lắc đầu.

- Ngươi còn phải liên lạc các phái Đạo môn, tổ chức chuẩn bị đối kháng yêu ma, sự kiện này ta tự mình đi Cừu Trì một chuyến.

Tuy hắn muốn gặp mặt hai nữ, nhưng như vậy sẽ làm lỡ rất nhiều thời gian.

Yến Tuyết Ngân cũng rõ ràng trách nhiệm của mình, không tiếp tục kiên trì.

- Ngươi biết tình báo của Ma giáo không, có biết Cừu Trì ở đâu không?

- Ta chỉ biết đại khái ở trong sơn mạch nào đó, nhưng vị trí cụ thể lại không rõ ràng.

Tổ An lắc đầu, Ma giáo và triều đình đối nghịch nhiều năm, nếu sào huyệt bại lộ, sớm đã bị triều đình đả kích, nhiều năm như vậy bọn họ cẩn thận từng li từng tí, thủy chung không để triều đình dò xét được rõ ràng.

- Ta ngược lại biết một số tình báo...

Yến Tuyết Ngân chậm rãi mở miệng, nói cho hắn biết vài tin tức.

- Ngươi có biết lý niệm của Ma môn là cái gì không?

Yến Tuyết Ngân đột nhiên hỏi.

Tổ An khế giật mình, nghĩ mãi mà không rõ vì sao nàng lại hỏi cái này, bất quá vẫn đáp.

- Tựa hồ là truy câu người người như rồng, thiên hạ bình đẳng?

Trước kia thời điểm ở cùng Thu Hồng Lệ và Vân Gian Nguyệt, nghe các nàng nói giáo nghĩa, cảm thấy rất kinh diễm.

- Yêu nữ kia nói với ngươi như vậy?

Yến Tuyết Ngân cười lạnh hỏi.

Tổ An.

Hai nữ tranh đấu nhiều năm như vậy, quả nhiên vẫn có chút oán niệm.

Nhìn thấy biểu lộ của hắn, Yến Tuyết Ngân tự nhiên biết mình đoán đúng, nói tiếp.

- Ngươi cũng không nghĩ, nếu đây thật là lý niệm của bọn họ, bọn họ làm sao lại bị xưng là Ma Giáo?

Tổ An giật mình, thực ra năm đó hắn cũng nghi hoặc, rõ ràng giáo nghĩa quang minh chính đại, còn có cảm giác lợi quốc lợi dân, không hiểu vì sao lại bị coi là Ma Giáo.

Lúc đó Vân, Thu cũng giải thích, nhưng có chút không hoàn mỹ.

Yến Tuyết Ngân nói.

- Cái lý niệm này chỉ là người trong Ma Giáo vì điểm tô cho đẹp mà thôi, làm đến về sau một số người trong giáo bọn họ lại tin. Tổ An.

Nếu Vân Gian Nguyệt ở chỗ này, nhất định sẽ xốc váy lên chửi lộn.

- Ngươi nghĩ rằng chúng ta thù địch lẫn nhau, cho nên mới nói như vậy?

Yến Tuyết Ngân cười lạnh.

Tổ An cười cười, khó trả lời vấn đề này.

Sở Sơ Nhan nhịn không được nói.

- A Tổ, từ trước đến nay sư phụ công tư rõ ràng, tuy nàng là đối thủ một mất một còn với Vân giáo chủ, nhưng sẽ không nói xấu nàng.
Bình Luận (0)
Comment