Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3725 - Chương 3725: Tiểu Trấn Bị Che Lấp (2)

Chương 3725: Tiểu trấn bị che lấp (2) Chương 3725: Tiểu trấn bị che lấp (2)Chương 3725: Tiểu trấn bị che lấp (2)

Quan viên kia vội vàng hành lễ.

- Đa tạ Nhiếp Chính Vương!

Vừa rồi vận chuyển Ảnh Âm Kính thời gian dài như vậy, nguyên thạch dự trữ trong nhà kho đã sắp tiêu hao hầu như không còn, nếu hắn phủi mông rời đi, mình sẽ có một đống lớn phiền phức.

Nhìn thấy tình hình này, tâm nghiên cứu vật phẩm thay thế Ảnh Âm Kính của Tổ An lại kiên định hơn mấy phần, mức tiêu hao này ngay cả một quốc gia cũng đau lòng, có thể nghĩ bất tiện như thế nào.

Tiếp xuống hắn cáo biệt chư nữ, đám người Vân Gian Nguyệt không có tin tức, thật khiến người lo lắng. Tuy Thái Hậu Liễu Ngưng và Hoàng Hậu Bích Linh Lung không muốn, nhưng trước đó Tổ An đại khái nói qua sẽ rời kinh một lần, cho nên có chuẩn bị tâm lý.

Rõ ràng hắn gấp gáp như vậy nhất định có chuyện trọng yếu, còn hỏi thăm hắn có cần giúp đỡ hay không.

Tổ An nói không cần, sự tình này nhiều người ngược lại không dễ làm.

Đến Tú Lâu điều tra một chút tư liệu Ma Giáo, phát hiện còn không kỹ càng bằng Yến Tuyết Ngân, lúc này mới tỉnh ngộ lại, Yến Tuyết Ngân là bởi vì làm chưởng môn Bạch Ngọc Kinh truyền thừa cổ lão mới biết nhiều như vậy.

Tuy trước kia bọn họ và triều đình trên mặt nổi quan hệ tốt, nhưng lẫn nhau một mực đề phòng, tự nhiên không báo cho triều đình những tin tức này.

Cũng chỉ có hắn mới có thể nói ra. Nghĩ tới đây, trong lòng hắn không khỏi ấm áp.

Sau khi xuất cung, trở lại Ngọc Tuyền Sơn, để Nhan Tiện Cổ tạm thời thay mình quản lý học viện, lệnh mấy vị lão sư khác cùng một chỗ phối hợp.

Sau đó mới lưu luyến không rời cáo biệt chư nữ.

Chư nữ đều không nỡ, nội tâm rất muốn đi cùng hắn, nhưng ngươi nhìn ta †a nhìn ngươi, luôn có các loại lo lắng.

Ngược lại Kỷ Tiểu Hi tâm tư tỉnh khiết nhất.

- Tổ ca ca, ta có thể đi cùng với ngươi không? Bên Cừu Trì có rất nhiều linh dược hiếm thấy, trước kia ta cũng không có cơ hội đi hái.

Thấy ánh mắt nàng tràn ngập hi vọng, Tổ An còn chưa kịp nói chuyện, Kỷ Đăng Đồ đã nhảy dựng lên. - Không được, bây giờ khắp nơi đều có yêu ma, ngươi không thể giống như trước đây một người chạy đi hái thuốc, quên giáo huấn lần trước sao?

Kỷ Tiểu Hi nhỏ giọng lầu bầu.

- Thế nhưng lần này có Tổ ca ca nha.

Kỷ Đăng Đồ lập tức phản bác.

- Chính bởi vì có hắn mới nguy hiểm hơn!

Kỷ Tiểu Hi.

Tổ An.

Hắn hắẳng giọng.

- Ách, Tiểu Hi, lần này ta đi làm việc có chút nguy hiểm, chỉ sợ không cách nào chiếu cố ngươi, chờ sau này có cơ hội ta sẽ dẫn ngươi đi hái thuốc.

- Há, tốt.

Quang mang trong mắt Kỷ Tiểu Hi thoáng cái ảm đạm.

Thấy ánh mắt nàng thất vọng, trong lòng Tổ An run lên, nghĩ thầm nha đầu này là từ nhỏ ăn đáng yêu lớn lên sao?

Hắn vội vàng lấy ra một ngọc giản truyền tin đưa cho nàng.

- Vật này xem như Ảnh Âm Kính bản đơn giản, có thể liên lạc.

Vừa rồi đi gặp Thậm Hư Tử, phát hiện hắn cải tiến một chút, cam đoan dù khoảng cách xa cũng có thể nhận được †in tức, chỉ bất quá khoảng cách càng xa, tin tức thu càng chậm, rất có thể muộn mười ngày nửa tháng, không thích hợp dùng để lan truyền tình báo trọng yếu, nhưng dùng nói chuyện thường ngày vẫn miễn cưỡng có thể. - Thật!

Ánh mắt Kỷ Tiểu Hi lập tức có thần thái, nâng trong ngực yêu thích không buông tay.

Kỷ Đăng Đồ vò đầu bứt tai, nghĩ thầm không thể để đồ chơi này lưu ở trong tay Tiểu Hi, bằng không tiểu tử kia tùy thời sẽ đưa nữ nhi bảo bối của ta lên giường.

Sau khi dạy nàng cách dùng, Tổ An trực tiếp bay về phía Cừu Trì.

Nhìn hắn rời đi, không ít gia tộc trong kinh thành buông lỏng một hơi.

Từ khi Mạnh gia xảy ra chuyện, Tổ An giống như một tảng đá lớn áp ở trên người bọn hắn, bây giờ đối phương rời kinh thành, chí ít sẽ trở lại những tháng ngày trước đó.

Đồng thời âm thâm phái người tìm hiểu Tổ An đến cùng vì sao rời đi, lúc nào trở về...

Lại nói sau khi Tổ An lên không, trực tiếp tế ra Phong Hỏa Luân bay về hướng tây.

Tuy vị trí cụ thể của Cừu Trì không rõ ràng, nhưng đại khái biết giấu ở trong Thù Sơn.

Bởi vì liên quan đến an nguy của Vân Gian Nguyệt và Thu Hồng Lệ, hắn một đường thậm chí không dám ngừng.

May mắn lấy công lực của hắn bây giờ, không ngủ không nghỉ cũng không có gì trở ngại.

Lại thêm Phong Hỏa Luân là lợi khí lặn lội đường xa, ước chừng mấy ngày sau, rốt cục đi tới một sơn mạch rậm rạp.

Nhìn thế núi nguy nga, trong núi mây mù lượn lờ, càng đến chỗ sâu, khắp nơi đều là đại thụ che trời, còn có các loại bụi gai, dây leo... che khuất bầu trời, thỉnh thoảng có Hung thú ẩn hiện ở bên trong, đừng nói người bình thường, dù tu sĩ đến nơi đây, cơ hồ cũng nửa bước khó đi.

Tổ An không khỏi cảm khái, dãy núi lớn như vậy, muốn tìm Tổng Đàn Ma Giáo cố ý giấu đi không khác nào mò kim đáy biển.

May mắn có tình báo của Yến Tuyết Ngân, tuy nàng không biết địa điểm cụ thể, nhưng vẽ ra mấy khu vực có khả năng, đã giảm lượng công việc của hắn rất nhiều.
Bình Luận (0)
Comment