Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3734 - Chương 3734: Hôn Ước

Chương 3734: Hôn ước Chương 3734: Hôn ướcChương 3734: Hôn ước

Thủ đoạn này của Hoa Phi Hoa có chút tương tự thế giới trong tranh của Ngọc Yên La lúc trước, toàn bộ tiểu trấn hẳn là một bức họa, tu vi cao hơn Ngọc Yên La lúc trước không ít.

Cái trấn nhỏ này hiển nhiên là dùng để làm tường lửa, một khi xuất hiện dị thường, sẽ có đầy đủ thời gian ứng đối, cùng lắm trực tiếp hủy tiểu thế giới này, lần nữa vẽ tiểu trấn mới cũng không khó.

Hồ Bàn Tử liếc Tổ An, vốn chờ tân nhân này thán phục, ai biết tuy đối phương biểu thị tán thưởng, nhưng sao cảm giác qua loa như vậy.

Hắn đành phải nói tiếp.

- Tuy thực lực của Quỷ Ẩn Tông và Tiêu Dao Đạo không tính cường đại, nhưng có hai đại thần này, tự nhiên có thể ở trong hàng ngũ Tôn Giả chiếm một chỗ cắm dùi.

Tổ An thuận thế hỏi thăm.

- Thiên Ma Tông thì sao, tại sao không chiếm một vị trí Tôn Chủ?

- Thiên Ma Tông đã có Vân giáo chủ, đương nhiên sẽ không đi tranh giành vị trí Tôn Chủ, hơn nữa tuy Vân giáo chủ có mấy sư huynh muội, tu vi không thấp, nhưng thực lực so sánh với mấy vị Tôn Chủ vẫn có khoảng cách.

Hồ Bàn Tử đáp.

Nghe hắn vẫn xưng Vân Gian Nguyệt là giáo chủ, Tổ An âm thầm buông lỏng một hơi.

- Nghe nói Vân giáo chủ có đồ đệ, giống như gọi Thu Hồng Lệ, là Thánh Nữ trong giáo các ngươi?

Hồ Bàn Tử võ vai hẳn. - Ta liền nói vì sao tiểu tử ngươi muốn vào Thánh Giáo như vậy, nguyên lai là nhằm vào Thánh Nữ.

Tổ An giả vờ không có ý tứ.

- Ngày xưa ngẫu nhiên gặp Thánh Nữ, trong lòng thực sự khó có thể quên.

- Ai không phải như thế.

Hồ Bàn Tử cười cười.

- Nam tử trong Thánh Giáo, lại có mấy cái không thích Thánh Nữ.

- Ta khuyên ngươi chết cái tâm này đi, trong giáo có quá nhiều đối thủ thực lực mạnh mẽ, ngươi không sánh bằng, ngược lại dễ dàng bởi vậy đưa tới họa sát thân.

Nói xong hắn lặng lẽ chỉ chỉ gian hàng khác.

- Ầy, Tiêu Dao Đạo Lý Phi Khanh, lúc trước lần thứ nhất nhìn thấy Thánh Nữ, thì thê không phải Thánh Nữ không lấy.

Thần sắc của Tổ An có chút quái dị, hắn chỉ là gia hỏa Tiêu Dao Đạo vừa rồi cự tuyệt mình.

- Ngươi đừng nhìn Lý Phi Khanh kia bộ dáng biếng nhác, hắn là đệ tử thân truyền của Tiêu Dao Tôn Giả, là người nổi bật trong thế hệ trẻ tuổi của Thánh Giáo.

- Năm đó sau khi hắn nhìn thấy Thánh Nữ, có thể nói hằng đêm nhớ nghĩ, thậm chí vẽ hình tượng Thánh Nữ ở trên quần áo của mình, nói như vậy có thể cả ngày lẫn đêm chung một chỗ.

- Biến thái!

Tổ An có chút khó chịu, mặc dù chỉ là bức tranh, nhưng bị tiểu tử này mặc lên người, luôn cảm thấy là lạ.

- Không tệ, ta cũng cảm thấy hẳn có chút biến thái, đoạn thời gian kia hắn có thể nói phát điên, triển khai điên cuồng theo đuổi, chỉ tiếc tựa hồ Thánh Nữ không có ý với hắn, tuy cười nói đón chào, nhưng trên thực tế lại tránh xa người ngàn dặm, hắn lại không ý thức được.

Hồ Bàn Tử có chút cười trên nỗi đau của người khác.

Tổ An nghĩ đến tình cảnh mới quen Hồng Lệ, không khỏi âm thâm bật cười, Thiên Ma Mị Công của nàng đại thành, công phu nuôi cá cũng rất lợi hại, chỉ sợ tiểu tử họ Lý kia bị nàng hô tới quát lui liếm chó mà không biết.

- Bất quá về sau hắn lại gặp Bạch Ngọc Kinh Sở tiên tử, sau khi trở về liền thay đổi, cả ngày ngồi ở trên ngọn núi, trong miệng lầu bầu cái gì cá ta sở cầu. Tay gấu ta cũng cầu. Đến cùng chọn cái nào đây...

Hồ Bàn Tử cười hắc hắc nói. - Hắn muốn quả đào!

- Quả đào?

- Muốn ăn cái rắm!

- Ha ha, xác thực như thế.

Hồ Bàn Tử võ võ vai hắn.

- Lục huynh, chúng ta thật là càng nói càng ăn ý, ta đã sớm nhìn họ Lý kia không vừa mắt, cả ngày tự cho mình anh tuấn tiêu sái xem thường người, thật cho rằng Thu Thánh Nữ và Sở tiên tử để ý hắn?

- Có đoạn thời gian, y phục của hắn trước vẽ Thánh Nữ, sau vẽ Sở tiên tử, ngược lại thành kỳ cảnh trong Thánh Giáo, rất nhiều người nghe tin chạy tới Tiêu Dao Tông xem thẳng hề, cuối cùng Tiêu Dao Tôn Giả chịu không được, cưỡng chế hắn thay y phục, việc này mới tính trôi qua. - Bất quá tựa hồ gia hỏa này không gượng dậy nổi, cả ngày mặt ủ mày chau.

- Nghĩ chuyện không đâu.

Tổ An lạnh lùng đánh giá.

- Xác thực.

Hồ Bàn Tử tràn đầy đồng cảm.

- Đúng, trừ Lý Phi Khanh này, Âm Dương Đạo Phòng Long cũng ngấp nghé Thánh Nữ đã lâu, thậm chí có nghe đồn, Âm Dương Tôn Giả và Vân giáo chủ định ra hôn ước cho hai người.

- Hôn ước?

Tổ An nhíu mày.

- Phòng Long kia có lai lịch gì?

- Hắn là đại đệ tử thân truyền của Âm Dương Tôn Giả, sư huynh của Phòng Bưu, a, vừa rồi Phòng Bưu còn ở bên kia, sao không thấy? Hồ Bàn Tử rướn cổ lên nhìn về phía gian hàng của Âm Dương Đạo.

Tổ An tự nhiên biết Phòng Bưu đang có ý đồ với Trương Tử Đồng.

- Vì sao đệ tử môn phái khác không cùng họ với sư phụ, Âm Dương Đạo lại một họ?

Hồ Bàn Tử vừa cười vừa nói.
Bình Luận (0)
Comment