Chương 3736: Chợt như một đêm vui sướng (2)
Chương 3736: Chợt như một đêm vui sướng (2)Chương 3736: Chợt như một đêm vui sướng (2)
Nhìn Trương Tử Đồng mặt đỏ tới mang, chật vật chạy trốn, Tổ An nhướng mày, nữ nhân này ban đầu là làm sao lăn lộn đến Ngân Bài Tú Y.
Trong nháy mắt mấy người ngươi truy ta trốn đi đến trước mắt, tuy nơi này vắng vẻ, nhưng vẫn còn vài người, tò mò nhìn qua.
Một đệ tử Âm Dương Đạo nhìn hằm hằm người xung quanh.
- Âm Dương Đạo Tam thiếu gia làm việc, không muốn chết thì cút xa một chút!
Những người kia vốn còn muốn xem náo nhiệt biến sắc, người ở đây đều biết tiếng xấu của Âm Dương Đạo, đặc biệt là vị Tam thiếu gia này, nổi danh khi nam phách nữ, hành sự không quan tâm thể diện, người khác lo lắng đắc tội Âm Dương Đạo, không dám ở nơi này xem kịch, vội vàng chạy sạch.
Sau cùng chỉ còn lại Tổ An đứng ở chỗ này, cực kỳ đáng chú ý.
Lúc này Phòng Bưu đong đưa cây quạt chậm rãi lại gần, đôi mắt đánh giá Trương Tử Đồng, trên mặt đầy vẻ dâm tà.
- Quả nhiên không hổ là đôi chân dài, chạy nhanh như vậy, nếu không phải con sông này ngăn đón, chúng ta muốn đuổi theo ngươi còn không dễ dàng như vậy.
- Ta là người Thiên Địa Tông, ngươi làm như vậy không sợ đắc tội Thiên Địa Tông sao? Các ngươi nhanh chóng thối lui, ta có thể coi như sự tình hôm nay chưa xảy ra.
Trương Tử Đồng không ngừng thở hổn hển, bộ ngực phập phồng, trên trán thấm ra mồ hôi nhỏ, tựa hồ cả người rất nóng.
Phòng Bưu cười ha ha.
- Ngươi giống như còn chưa hoàn thành khảo hạch của Thiên Địa Tông, không tính đệ tử chính thức của Thiên Địa Tông, lại nói, coi như ngươi là đệ tử Thiên Địa Tông, ngày hôm nay bản thiếu gia cũng chắc chắn muốn, chẳng lẽ Thiên Địa Tông còn sẽ vì một nữ đệ tử nho nhỏ như ngươi mà trở mặt với cha ta sao?
Trong lòng Trương Tử Đồng cảm giác nặng nề, xem ra hôm nay không có cách nào thiện.
Lúc này hai thủ hạ nhìn thấy Tổ An ở bên cạnh.
- Bưu thiếu gia, lại là tiểu tử kia, nói không chừng hai người này có một chân. Nghe nói như thế, Phòng Bưu nhìn về phía Tổ An, trong mắt nhiều một tia sát khí.
- Xú tiểu tử, vừa rồi ở trong đại điện thả ngươi một con đường sống, kết quả ngươi không lại muốn tìm chết.
Đến từ Phòng Bưu, điểm nộ khí +44 +44 +44...
Lúc này Trương Tử Đồng cũng thấy rõ Tổ An, không khỏi có chút áy náy.
- Ngươi đi mau, ta giúp ngươi cản bọn hắn!
Tổ An thở dài.
- Đã nói không thể tổ đội với ngươi, khẳng định sẽ đưa tới các loại phiền toái, hiện tại xem ra quả thế.
Trương Tử Đồng đỏ mặt, bất quá vội vàng nói.
- Bây giờ nói những thứ này có làm được cái gì, ai làm nấy chịu, ta sẽ không liên lụy ngươi, đi mau!
- Xem ra còn thật có một chân, .
Phòng Bưu cười lạnh nói.
- Vậy càng không thể để cho tiểu tử này đi.
Hắn tiện tay vung lên, lại thêm Tổ An không động, mười mấy tên thủ hạ đã bao vây hai người lại...
Trương Tử Đồng thấy thế trừng Tổ An một cái, sao tiểu tử này đần độn như vậy, hiện tại muốn trốn cũng không cách nào trốn.
Lúc này Phòng Bưu nói.
- Mỹ nhân, không bằng ngươi từ bỏ chống lại, phục thị bổn công tử thật tốt, bổn công tử thả hắn, như thế nào?
Trương Tử Đồng xì một tiếng.
- Ta nhổ vào! Tiểu tử ngốc này tự mình không chạy, đâu có liên quan gì tới †a, ngươi muốn giết cứ giết, mơ tưởng dùng hắn đến áp chế ta.
Tổ An âm thầm gật đầu, nữ nhân này cũng không quá ngu xuẩn.
Lại nói trước đó nàng ở trong địa bàn Ma Giáo thấy việc nghĩa hăng hái làm/'cứu" hắn đã rất không sáng suốt, bằng không sẽ không trêu ra phiền phức như bây giờ.
- Thật sao, vậy hôm nay các ngươi ai cũng không chạy được.
Trên mặt Phòng Bưu lóe lên ý cười âm lãnh.
- Đợi lát nữa ta sẽ chơi nàng ở trước mặt ngươi, đến thời điểm nhìn phản ứng của ngươi, ta liền biết các ngươi đến cùng có một chân hay không.
Tổ An. Tiểu tử này thật hạ lưu vô sỉ.
Thần sắc của Trương Tử Đồng lạnh lẽo.
- Có phải ngươi cho rằng ta một mực chạy trốn, là bởi vì đánh không lại ngươi không?
- Bằng không thì sao?
Đột nhiên trong lòng Phòng Bưu cảm giác có chút không ổn.
Bỗng nhiên Trương Tử Đồng rung cổ †ay, trong tay áo duỗi ra một cây roi dài.
- Bởi vì ta lo lăng bị người khác trong Ma Giáo nhìn thấy, không muốn bại lộ tu vi mà thôi. Ngươi ngàn vạn lần không nên bức ta, càng không nên đuổi người bên cạnh đi.
Vừa dứt lời, roi dài giống như rắn độc, trong nháy mắt xuất hiện ở trước cổ họng Phòng Bưu.
Ánh mắt Tổ An híp lại, trước kia chú ý tới tu vi của nữ nhân này cao hơn Ngân Bài bình thường rất nhiều, nhưng không nghĩ tới lại còn giữ lại.
Bất quá nghĩ nghĩ, đối phương là thám tử của thế lực không biết đến Tú Y Sứ Giả nằm vùng, không ẩn giấu tu vi mới kỳ quái.
Phòng Bưu sợ hãi, có điều hắn dù sao cũng là đệ tử thân truyền của Âm Dương Đạo, thời khắc nguy cấp kéo một đạo tặc tới chặn ở trước người.
Mũi roi đâm xuyên cổ họng thủ hạ kia, nổ tung ra một đoàn sương máu.