Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3745 - Chương 3745: Cừu Trì

Chương 3745: Cừu Trì Chương 3745: Cừu TrìChương 3745: Cừu Trì

Trương Tử Đồng ưm một tiếng, chỉ cảm thấy một cỗ điện lưu trong nháy mắt trải rộng toàn thân, cả người xém chút mềm nhũn.

Tuy biết rõ là diễn trò, nhưng bị Thập Nhất đại nhân bóp như vậy, trái tim vẫn như hươu chạy.

- Thì ra là thế.

Phan Xảo Xảo cười híp mắt gật đầu, nàng rõ ràng trên người Phòng Bưu có thuốc này.

- Tiểu muội muội này giống như đã triệt để bị ngươi chinh phục, mới bóp chút đã động tình.

Mọi người bỏ đi lo nghĩ, nếu nữ nhân này bắt giữ Phòng Bưu, làm sao có thể cho phép hắn tùy ý vò ngực như vậy? Tổ An đưa tay tới ôm Phan Xảo Xảo, đắc ý cười nói:

- Đó là đương nhiên, Phan sư tỷ có muốn thử một chút hay không?

- Người ta sợ thận của ngươi không chịu nổi.

Phan Xảo Xảo uốn éo thân eo, cười duyên tránh đi móng vuốt heo của hắn.

Trương Tử Đồng cắn môi, nghĩ thầm Thập Nhất đại nhân càng diễn càng nhập tâm.

Người các phái thấy thế dần dần tán đi, chỉ cảm thán tiểu tử Phòng Bưu này ngược lại nhân họa đắc phúc, được đại mỹ nhân như thế, còn là Ngân Bài Tú Y, suy nghĩ một chút liền hăng hái.

Không ít người thậm chí ác ý phỏng đoán, Phòng Bưu này nổi danh Tiểu Vương Tử thận hư, thật có thể đưa Ngân Bài Tú Y lên đỉnh mười tám lần, chỉ sợ là tìm thủ hạ làm thay, sau đó vì bảo toàn danh tiếng, diệt khẩu những thủ hạ kia.

Người trong Ma Giáo, đối với chuyện này sớm đã quen.

Không ít đệ tử trong Âm Dương Đạo thậm chí còn cao hứng, những người kia chết, vị trí bên người Bưu thiếu gia trở nên trống, bọn họ sẽ có cơ hội ngồi.

- Lái thuyền!

Phan Xảo Xảo hạ lệnh, lúc này Hồ Bàn Tử lại hô:

- Chờ chút!

Sau đó đi tới trước mặt Tổ An:

- Bưu thiếu, người có thấy một người tên Lục Nhân ở bên cạnh vị cô nương này không?

Tổ An giật mình, không ngờ hẳn sẽ chạy tới hỏi thăm, nghĩ đến hẳn là lo lắng cho an nguy của mình, kết quả ngược lại dẫn đến mình tình cảnh khó khăn, không khỏi dở khóc dở cười.

- Chưa thấy qua.

Nghe hắn trả lời, Hồ Bàn Tử lại cau mày nói.

- Không đúng, vừa rồi ta nghe người nói thời điểm ngươi dẫn tùy tùng truy vị cô nương này, vừa vặn gặp được Lục Nhân cũng ở đó, hơn nữa Lục Nhân và vị cô nương kia có vẻ như quan hệ không tệ, trước đó còn được cô nương này xuất thủ cứu giúp, ở dưới tình huống đó, hơn phân nửa sẽ trợ giúp vị cô nương này.

- Há, ngươi nói gia hỏa kia sao, thấy tình thế không đúng liền chạy trốn.

Tổ An đáp.

- Chạy trốn?

Trên mặt Hồ Bàn Tử lóe lên vẻ không tin. - Ta nhìn vị Lục huynh kia không phải người lâm trận đào thoát, vứt bỏ đồng bạn, nghĩ đến càng có khả năng là ngươi giết hắn!

Nói đến phần sau, vẻ mặt và giọng nói đều nghiêm túc!

Đến từ Hồ Bàn Tử, điểm nộ khí +555 +555 +555...

Lúc này người khác khuyên nhủ.

- Hồ Bàn Tử, ngươi và họ Lục kia quan hệ như thế nào, cần gì quan tâm hắn như vậy.

Hồ Bàn Tử lạnh lùng nói.

- Lục Nhân kia là tân nhân duy nhất mà Mạc Kim Đạo thu nhận năm nay, cũng là sư đệ ta thay sư thu đồ.

Người xung quanh ôm lấy ánh mắt đồng tình, Mạc Kim Đạo nhân khẩu điêu linh, Hồ Bàn Tử thật vất vả lừa được một cái lại bị Phòng Bưu giết, cũng khó trách hắn tức giận như vậy.

Tổ An cảm thán Hồ Bàn Tử này giảng nghĩa khí, mọi người chỉ có duyên gặp mặt một lần, hắn sẽ ra mặt thay ta.

Nghĩ tới đây hắn cũng giải thích.

- Người kia thật đã trốn, không tin ngươi hỏi nàng.

Thấy hắn chỉ vào Trương Tử Đồng, Hồ Bàn Tử nhìn chằm chằm nàng.

Trương Tử Đồng nghĩ thâm Thập Nhất đại nhân là thật không quan tâm danh tiếng, bất quá vẫn phối hợp gật đầu.

- Không sai, lúc đó ta thấy tình thế không đúng, chủ động khuyên hắn chạy, miễn cho hắn uổng đưa tánh mạng.

Tuy nàng nói như vậy, nhưng Hồ Bàn Tử vẫn có chút không tin. - Tuy ta và Lục huynh mới quen, nhưng cảm giác hắn không phải loại người như vậy, có phải nữ nhân này đã thành nữ nô của ngươi, bây giờ nói cái gì cũng sẽ theo tâm tư ngươi hay không!

Nói đến phần sau thì nhìn chằm chăm Tổ An, dường như tùy thời sẽ động thủ.

Đến từ Hồ Bàn Tử, điểm nộ khí +444 +444 +AA4...

Tổ An thở dài.

- Hồ Bàn Tử ngươi có phải ngốc hay không, trước đó ta không biết Lục Nhân kia là người Mạc Kim Đạo các ngươi, ta thật giết hắn, lúc ấy có tất yếu lừa gạt ngươi sao?

Hồ Bàn Tử khẽ giật mình, giống như có chút đạo lý.

Lúc này các phái cũng nói phải, bầu không khí giương cung bạt kiếm mới thoáng dịu đi.

Tổ An cười cười, ôm Trương Tử Đồng đi thẳng tới khu vực của Âm Dương Đạo, nơi này treo cờ hiệu, không sợ nhận sai.

Nhìn hắn cà lơ phất phơ, Hồ Bàn Tử nghiến răng, thật vất vả lừa gạt được một người, ai biết lại bị gia hỏa này đuổi đi.

Đến từ Hồ Bàn Tử, điểm nộ khí +388 +388 +388...

Duy nhất đáng được ăn mừng là nữ nhân kia để hắn chạy, mà không phải thật bán bạn cầu vinh.

Nói không chừng còn ủy thác hắn đi thông báo Tú Y Sứ Giả...
Bình Luận (0)
Comment