Chương 3747: Cừu Trì (3)
Chương 3747: Cừu Trì (3)Chương 3747: Cừu Trì (3)
Thẳng đến đệ tử trên thuyền chạy ra giao tiếp, đưa tới một lệnh bài, bên kia mới trầm tĩnh lại.
Bất quá vẫn cẩn thận phái người điều tra, thấy không có dị thường mới cho phép mọi người lên bờ.
Tổ An nghĩ thầm nghiêm mật đến loại trình độ này, ngoại nhân xác thực rất khó lăn lộn vào trong Ma Giáo.
Đợi xuống thuyền, đệ tử các phái dẫn người mới tới một bình đài rộng lớn, mới cho phép bọn họ lấy bịt mắt xuống.
Nhìn tình cảnh xung quanh, các tân nhân tấm tắc lấy làm kỳ lạ, đồng thời trên mặt còn có chút hưng phấn.
Tổ An theo đại bộ đội một đường đi lên trên, thấy đường do tảng đá xanh trải thành, đại khái chỉ rộng tâm ba người song song hành tẩu, hai bên đều dốc đứng, phía trên cây gai mọc thành bụi.
Tổ An còn bén nhạy phát giác được, trong những cây cối kia còn ẩn giấu không ít bẫy rập hung hiểm, một khi không cẩn thận rơi vào, chỉ sợ dữ nhiều lành ít.
Cách mấy trăm mét đều có lầu quan sát cao ngất, thủ vệ bên trong cảnh giác nhìn mỗi một người đi qua, một khi hơi có gì bất thường, bọn họ có thể lập tức phát động công kích, đồng thời còn có thể gõ cảnh báo, nhanh chóng kích hoạt phòng ngự của tổng đàn.
Một đường uốn lượn đi lên, trải qua mấy cửa khẩu, đều xây dựng ở trong vách núi, xảo diệu sử dụng địa hình, quả nhiên là một người giữ ải vạn người không thể qua. Trương Tử Đồng cũng nhịn không được truyền âm nói.
- Phòng ngự như vậy, triều đình phái 100 ngàn đại quân tới cũng chưa chắc đánh được.
Tổ An khẽ gật đầu, xác thực như thế, vừa rồi còn đi qua một số khe hở, chỉ cho phép một người thông qua, hơn nữa còn chỉ có thể đi khom lưng.
Lại thêm xung quanh đều là vách núi gần như 90 độ thẳng đứng, 100 ngàn đại quân đi tới nơi này cũng không cách nào thi triển, ngược lại sẽ trở thành bia sống.
Cứ như vậy lại đi vài dặm, địa thế dần dần trở nên bằng phẳng, đại đa số kiến trúc đều xây dựng ở nơi này.
Đệ tử thân truyền của các trường phái mang theo tân nhân về địa bàn của mình, tuy Tổ An không biết Âm Dương Đạo ở nơi nào, nhưng hắn không hoảng, thi chút tiểu kế liền lợi dụng những đệ tử Âm Dương Đạo khác dẫn đường, thành công trở lại gian phòng của mình.
Sau khi đóng cửa phòng, Trương Tử Đồng vội vàng từ trong ngực hắn đứng dậy, ở cửa sổ nhìn ra ngoài, ngữ khí vừa mừng vừa sợ.
- Đại nhân, chúng ta thành công!
Nhiều năm như vậy, triều đình một mực điều tra Cừu Trì, đáng tiếc không công mà lui.
Thần sắc của Tổ An lại bình tĩnh, vừa dò xét cảnh vật xung quanh, quen thuộc bố trí, vừa bắt đầu suy nghĩ đi tìm sư đồ Vân Gian Nguyệt.
Vừa rồi trên đường hắn một mực lưu ý, đại khái phán đoán ra phương vị của Thiên Ma Tông.
Đúng lúc này, bỗng nhiên trong lòng hắn hơi động, lần nữa đi qua ôm lấy Trương Tử Đồng.
Trương Tử Đồng sững sờ, nhưng không có hoài nghi hắn muốn chiếm tiện nghỉ, mà kịp phản ứng có người tới.
Quả nhiên, cũng không lâu lắm, một tiếng cười trêu tức vang lên ở bên ngoài.
- Nghe nói đệ đệ phế vật của ta ở bên ngoài bắt được Ngân Bài Tú Y trở về?
- Hổ thiếu, Bưu thiếu gia vừa trở về đang muốn nghỉ ngơi, phân phó người nào cũng không được quấy rầy hắn.
Thủ vệ bên ngoài khó xử nói, thanh âm càng ngày càng thấp.
- Cút!
Một âm thanh phách lối vang lên.
- Huynh đệ chúng ta gặp mặt, cần các ngươi ở chỗ này ngăn cản sao? Trương Tử Đồng vội vàng đi tới bên người Tổ An.
- Đại nhân, nghe lời thoại này, hẳn là nhị ca Phòng Hổ của Phòng Bưu, hơn nữa hai huynh đệ này quan hệ không tốt lắm.
Tổ An gật đầu, lần nữa ôm eo nàng, ẩn ẩn bảo hộ nàng ở phía sau...
Rất nhanh cổng sân bị nặng nề đẩy ra, tiếng bước chân ồn ào càng ngày càng gần.
Cơ hồ là nháy mắt, cửa bị đẩy ra, một thanh niên cao lớn xuất hiện, lớn lên khôi ngô hơn Phòng Bưu nhiều, khiến người chú mục nhất là cái mũi to, còn có ánh mắt nhìn người khác như nhìn đồ bỏ đi.
Tổ An nhướng mày.
- Không có ai dạy ngươi vào cửa trước gõ cửa sao? Phòng Hổ nhướng mày.
- Nha a, đi ra ngoài một chuyến, lá gan lại lớn hơn, cũng dám nói chuyện với như vậy.
Đến từ Phòng Hổ, điểm nộ khí +66 +66 +66...
Trong lòng Tổ An hơi động, xem ra Phòng Bưu bị nhị ca này ức hiếp không ít.
Phòng Hổ trực tiếp kéo ra một cái ghế, nghênh ngang ngồi xuống.
- Ta nghe nói sau khi ngươi trở lại, đều đuổi đi những cơ thiếp kia, không ít người chạy đến chỗ ta khóc lóc kể lể, đến cùng xảy ra chuyện gì?
Tổ An.
Vừa rồi trở về, một đoàn oanh oanh yến yến tiếp cận, đều là nữ nhân mà những năm này Phòng Bưu thu vào phòng.
Nhìn những nữ nhân kia từng cái tranh sủng nịnh nọt, Tổ An không kiên nhẫn, dứt khoát đuổi các nàng đi.
Hản bây giờ, ngày thường kết giao đều là nhân gian tuyệt sắc, làm sao để ý những dong chỉ tục phấn này.
Ai biết những nữ nhân kia lại chạy đi tìm nhị ca của Phòng Bưu cáo trạng?
Chậc chậc chậc, nhìn giọng điệu này, trên đầu Phòng Bưu đội bao nhiêu nón xanh.