Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3761 - Chương 3761: Tân Nương

Chương 3761: Tân nương Chương 3761: Tân nươngChương 3761: Tân nương

Đồng tử của Phan Xảo Xảo thít chặt, sao lại có nữ nhân xinh đẹp như thế?

Vốn cho rằng Thu Hồng Lệ đã là đại địch bình sinh, tại sao lại tới một cái?

Chỉ thấy nữ tử bạch y đi vào trong sân, ngay sau đó Tổ An nói.

- Tốt, đi theo ta.

Phan Xảo Xảo vô ý thức theo sau, đi vào phát hiện những thủ vệ kia như không thấy bọn họ, hoàn toàn không có bất kỳ phản ứng gì.

Nàng nhịn không được truy vấn.

- Nữ tử kia là ai, tại sao ngươi lại nhận biết nhân vật tuyệt sắc như thế?

Tổ An không trả lời.

- Đợi lát nữa sẽ nói cho ngươi biết. Phan Xảo Xảo thất thần, bất tri bất giác theo hắn đi vào lầu các, ấn vào mí mắt là một bóng lưng yểu điệu rung động lòng người.

Coi Thu Hồng Lệ là đối thủ cạnh tranh nhiều năm như vậy, nàng tự nhiên nhận ra đối phương.

Bây giờ Thu Hồng Lệ mặc áo cưới màu đỏ, hồng y càng làm nổi bật da thịt trắng hơn tuyết, đẹp không gì sánh được.

Trong nháy mắt đó, Phan Xảo Xảo không khỏi có chút tự tỉ mặc cảm, cả đời mình đều muốn tranh giành với nàng, nhưng hiện tại xem ra, quả thực là chuyện cười.

Lúc này Thu Hồng Lệ quay đầu, nhìn Tổ An nở nụ cười xinh đẹp.

- Ngươi tới rồi, hôm nay ta đẹp mắt không?

Tổ An cũng không nhịn được có chút thất thần.

- Đẹp như thiên tiên!

Lúc này Phan Xảo Xảo rốt cục ý thức được không đúng, vô ý thức xông ra ngoài, đồng thời hô to.

- Người đâu...

Thu Hồng Lệ và Phòng Bưu nói chuyện ngữ khí phảng phất như nũng nịu với tình nhân, nhưng chuyện này làm sao. có thể?

Phòng Bưu như thế nào, Phan Xảo Xảo quá rõ ràng, phế vật ngay cả mình cũng không nhìn trúng, Thu Hồng Lệ không mù, làm sao có khả năng ưa thích hắn?

Nàng phản ứng đầu tiên là Thu Hồng Lệ trúng thuốc của tiểu tử này, bị mê tâm trí, bất quá lập tức bỏ ý niệm kia đi, không nói có loại thân kỳ thuốc như vậy hay không, cho dù có, lấy tu vi của Thu Hồng Lệ, Phòng Bưu có thể tiếp cận sao?

Vô số suy nghĩ ùn ùn kéo đến, trên thực tế mới qua một cái chớp mắt, Phan Xảo Xảo cảm giác tình thế trong phòng cực kỳ quỷ dị, bản năng cảm thấy cả người phát lạnh.

Cho nên không chút do dự chạy ra ngoài, kết quả nàng phát hiện thanh âm của mình như bị một bức tường vô hình bắn ngược trở về, căn bản không có truyền đi.

Trong nháy mắt đó, nội tâm nàng hoảng hốt, lấy nhãn lực của nàng tự nhiên ý thức được có cao thủ đỉnh phong bố trí xuống khí tràng hùng hậu, cao thủ bực này không phải nàng có thể chống cự.

Nghĩ tới đây, nàng dứt khoát thi triển bí thuật kích phát tiềm lực, tu vi trong thời gian ngắn đề cao gấp đôi, sau đó ám khí trên người giống như mưa rơi bắn ra, thậm chí nàng không biết địch nhân ở chỗ nào, chỉ cầu có thể tranh thủ cho mình một chút thời gian.

Có điều rất nhanh đồng tử của nàng co rụt, trông thấy Phòng Bưu tiện tay vung lên, trong tay áo như tự thành một phương thiên địa, ám khí đầy trời đều bị thu vào.

Cái gì?

Nàng không nghĩ đến lại là Phòng Bưul

Hắn làm sao có khả năng lợi hại như thế?

Không, không đúng, người này không phải Phòng Bưu.

Trong óc nàng thoáng hiện ra ý nghĩ này, sau đó mắt tối sầm lại, không thấy rõ mình làm sao trúng chiêu, trực tiếp ngất xỉu.

Nhìn Phan Xảo Xảo nặng nề té lăn trên đất, Thu Hồng Lệ liếc người yêu một cái.

- Ngươi cái tên này, không có chút thương hương tiếc ngọc nào cả.

Tuy nói như thế, nhưng khóe miệng giương lên, biểu hiện nàng rất hài lòng.

- Nữ nhân này không có ý tốt, đáng được.

Tổ An cười cười, nhét đối phương ở dưới gâm giường, mắt không thấy tâm không phiền.

Thu Hồng Lệ không có hứng thú quan tâm Phan Xảo Xảo, mà chạy đến trước mặt, tại chỗ dạo một vòng, váy màu đỏ giống như một đóa hoa tươi nở rộ.

- A Tổ, nhìn đẹp mắt không? - Khuynh quốc khuynh thành, trích tiên hàng thế.

Tổ An xuất phát từ nội tâm cảm thán.

- Ngươi chỉ biết chọc ta vui vẻ, trong hoàng cung rõ ràng có mấy nữ nhân rất đẹp, tỉ như Hoàng Hậu trước kia, còn có Thái Tử Phi, đều là giai nhân tuyệt sắc.

Trước đó Thu Hồng Lệ hành thích tiến vào hoàng cung, ấn tượng với các nàng rất sâu sắc.

Bất quá dù như thế, nghe người yêu khích lệ như vậy, trong lòng vẫn ngọt lịm.

Tổ An nắm tay nàng, giúp nàng sửa sang áo cưới.

- Sao hôm nay lại mặc cái này?

- Ngươi không biết tân nương tử đều phải sớm thử y phục sao?

Thu Hồng Lệ ngồi ở trước gương chải tóc.

- Sáng sớm hôm nay Âm Dương Đạo Nhân đưa bộ quần áo này tới để cho ta thử, tuy bọn họ ngày thường hành sự bỉ ổi, nhưng không thể không thừa nhận, thẩm mỹ còn không tệ, y phục vẫn rất xinh đẹp. Vốn còn chút thị nữ muốn trang điểm giúp ta, nhưng đều bị ta đuổi đi.

- Luôn cảm giác ngươi mặc áo cưới của người khác có chút là lạ.

Tổ An tiếp nhận cái lược trong tay nàng, ôn nhu giúp nàng chải tóc.

- Cái gì người khác, bộ này rõ ràng là của ta.

Thu Hồng Lệ hừ một tiếng, lại bổ sung một câu.
Bình Luận (0)
Comment