Đúng lúc này, một âm thanh lạnh lùng vang lên.
- Ngươi đúng là đang gạt mọi người, bổn tọa đồng ý qua hôn sự này lúc nào!
Một bóng người từ bên ngoài bay vào, nhìn thấy đối phương, Lô Tán Nguyên trong nháy mắt đứng bật dậy, làm sao có khả năng!
Giữa sân không ít người chấn động, kích động quát lên.
- Vân giáo chủ, Vân giáo chủ!
Thần sắc nữ tử kia lạnh lùng, toàn thân sát khí đằng đằng, không phải Vân Gian Nguyệt thì là ai?
Chỉ có Thu Hồng Lệ thần sắc cổ quái nhất, bởi vì nàng biết đây không phải sư phụ.
Nghĩ đến trước đó thời điểm A Tổ nói kế hoạch này, nàng còn cảm thấy có chút ý nghĩ hão huyền.
Nhưng không nghĩ đến, thuật dịch dung của A Tổ không hợp thói thường như thế!
Lúc này nội tâm của Tổ An cũng sụp đổ, hắn không nghĩ đến có một ngày mình sẽ giả trang thành nữ nhân.
Nghĩ thầm Vân tỷ tỷ a Vân tỷ tỷ, ta vì ngươi hi sinh đủ lớn, tương lai ngươi làm sao đền bù ta?
Hắn lặng lẽ vuốt hai cái lê lớn trước ngực, cảm thấy toàn thân không được tự nhiên.
Hắn đương nhiên không biến thái đến mức để thân thể cũng biến thành nữ nhân, thuật dịch dung còn không có trâu bò như vậy.
Có điều hắn xác thực có kỹ năng có thể biến thành nữ nhân, chỉ bất quá cái kia hắn tuyệt đối sẽ không dùng.
Bây giờ hắn chỉ là khuôn mặt, kiểu tóc, mặc… dịch dung thành bộ dáng Vân Gian Nguyệt, may mắn Vân Gian Nguyệt đủ cao, hắn không cần súc cốt quá mức.
Lúc này trong đại điện, rất nhiều giáo chúng không biết chân tướng đứng dậy bái kiến, dù sao những năm này uy vọng của Vân Gian Nguyệt ở trong giáo rất cao.
Đám người Âm Dương Tôn Chủ nhìn về phía Lô Tán Nguyên, trên mặt đầy vẻ bối rối.
Lô Tán Nguyên trải qua lúc đầu chấn kinh, rất nhanh kịp phản ứng, cho Âm Dương Tôn Giả một ánh mắt.
- Ngươi đi vạch trần nàng, nàng không thể nào là Vân Gian Nguyệt.
Âm Dương Tôn Giả nuốt nước miếng, truyền âm nói.
- Nhưng... nhưng vạn nhất là thật thì sao?
- Không có vạn nhất.
Ánh mắt Lô Tán Nguyên yên tĩnh, dù đối phương là thật, lúc này cũng nhất định phải chứng minh là giả.
Cảm nhận được sát cơ trong mắt Lô Tán Nguyên, Âm Dương Tôn Giả hít sâu một hơi, chuyện cho tới bây giờ hắn cũng không có đường lui, đành phải kiên trì đi lên.
Đúng lúc này, Lô Tán Nguyên cho đệ tử thân truyền Đinh Hạ ở cách đó không xa một ánh mắt.
Đinh Hạ gật đầu, lặng yên không một tiếng động rời đi.
Lúc này Lô Tán Nguyên mới thoáng buông lỏng, tiểu tử Đinh Hạ này rất đáng tin, mấy ngày này là hắn lặng lẽ dẫn người tiêu diệt lực lượng tử trung của Vân Gian Nguyệt ở phụ cận, bây giờ kịp thời trở về, bên cạnh mình lại nhiều một trợ thủ.
Trương Tử Đồng một mực núp trong bóng tối hai mắt tỏa sáng, lặng lẽ đi theo Đinh Hạ.
Đồng thời trong lòng tràn ngập bội phục, đại nhân thật là thần cơ diệu toán, vậy mà ngờ tới Lô Tán Nguyên sẽ phái người vụng trộm rời đi.
Có điều lại nói hiện tại đại nhân ở nơi nào, sao còn chưa trở lại, sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?
Nàng làm sao nghĩ ra được, Thập Nhất đại nhân mình ngày nhớ đêm mong, lúc này đang giả gái đứng ở trước mặt nàng.
Tai nạn xấu hổ bực này đương nhiên không có khả năng nói.
Lúc này Âm Dương Tôn Giả đã đi qua, lấy dũng khí nhìn chằm chằm Tổ An.
- Ngươi... Ngươi không phải Vân giáo chủ, đến cùng là người phương nào, lại dám giả mạo Vân giáo chủ!
Mọi người nhất thời sững sờ, tình huống như thế nào, Âm Dương Tôn Giả ăn tim gấu gan báo, lại dám ở trước mặt mọi người chống đối Vân giáo chủ?
Duy chỉ có một vài người phát giác được dấu vết để lại, thần sắc rơi vào trầm tư.
Tổ An cười cười.
- Tại sao ngươi lại cảm thấy ta không phải Vân giáo chủ?
- Ta đương nhiên biết...
Âm Dương Tôn Giả nói một nửa, biểu lộ có chút táo bón, hắn đương nhiên biết giáo chủ chính thức lúc này là trạng thái gì, nhưng loại sự tình kia làm sao có thể công khai ở trước mặt nhiều người, may mắn hắn linh cơ khẽ động,
- Bây giờ Vân giáo chủ đang bế quan ngàn cân treo sợi tóc, trước đó còn nói với chúng ta gần đây không ra được, làm sao có khả năng tới nơi này.
Ngay sau đó hắn nhìn về phía Hề trưởng lão.
- Hề trưởng lão, đều là người Thiên Ma Tông, ngươi quen thuộc Vân giáo chủ nhất, hẳn nhìn ra người này đến cùng là thật hay giả?
Hề trưởng lão âm thầm kêu khổ, không nghĩ đến sẽ còn xảy ra sự tình như thế.
Nhưng chuyện cho tới bây giờ, hắn cũng chỉ có thể kiên trì đi lên, làm bộ đi tới trước người Tổ An dò xét, vốn hắn cho rằng Vân Gian Nguyệt trốn tới, nhưng nhìn vài lần lại khẽ giật mình, sau đó cười ha ha.
- Người này là giả, tuyệt đối không phải Van Gian... Khụ khụ, tuyệt đối không phải Vân giáo chủ!
Người này xác thực rất giống, nhưng một số chỗ rất nhỏ vẫn có thể phân biệt ra được khác biệt.
Đương nhiên, nếu không phải ngay từ đầu hắn biết Vân Gian Nguyệt không có khả năng xuất hiện ở đây, biết đáp án lại đẩy ngược, chỉ sợ hắn cũng không chú ý đến những khác biệt nhỏ bé kia.