Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3785 - Chương 3785: Mạnh Hơn Cũng Không Qua Vị Ở Kinh Thành (2)

Chương 3785: Mạnh hơn cũng không qua vị ở kinh thành (2) Chương 3785: Mạnh hơn cũng không qua vị ở kinh thành (2)

Khuôn mặt của Xích Phục Tử trướng như cà tím, không nghĩ đến lời mình vừa nói, nhanh như vậy đã bị đối phương ném trở về, nghe cực kỳ chói tai.

Hắn lấy trận bàn, đang muốn bố trí trận pháp khác, bỗng nhiên bên tai vang lên tiếng thở dài.

- Ngươi cho rằng ta sẽ còn cho ngươi cơ hội?

Hắn hoảng sợ phát hiện, không biết lúc nào Vân Gian Nguyệt đã đến bên cạnh hắn, nhất chỉ điểm tới, rõ ràng nhìn ngón tay chầm chập, nhưng hắn không cách nào tránh được.

Bị chỉ tay điểm vào, nguyên khí toàn thân hắn bị phong bế, rốt cuộc không có sức phản kháng.

Bất quá trên mặt Tổ An không có vẻ vui mừng, ngược lại nghiêm túc lùi về sau.

Gần như đồng thời, một đạo huyết quang xuất hiện ở vị trí vừa rồi của hắn, trong nháy mắt đó, không khí trực tiếp nứt ra, bên trong ẩn ẩn nhìn thấy hư không vô tận.

Một chiêu uy lực như vậy, nếu bị đánh trúng, không chết cũng trọng thương.

- Ngươi không sao chứ?

Thu Hồng Lệ vội vàng đi tới bên người Tổ An, vẻ mặt lo âu trên dưới kiểm tra thân thể hắn.

Tổ An lắc đầu, thần sắc trịnh trọng nhìn chằm chằm một bên khác, giữa sân cũng vang lên tiếng hít khí lạnh.

Bởi vì ở trong mắt mọi người, lúc này xuất hiện một màn quỷ dị.

Lô Tán Nguyên vốn ngã trên mặt đất, mất đi lực hành động lần nữa đứng lên, huyết nhục ở chỗ vết thương điên cuồng phun trào, biến thành hai bướu thịt, lấy tốc độ mắt trần có thể thấy không ngừng tăng trưởng.

Mọi người nhìn đến tê cả da đầu, phải biết tu sĩ cao cấp xác thực có năng lực tái sinh, nhưng đều căn cứ trình độ thương thế nghiêm trọng, cần mấy tháng đến mấy năm khác nhau.

Tốc độ tái sinh như vậy, quả thực chưa từng nghe thấy, nhìn lấy vừa buồn nôn vừa kinh khủng.

- Tình huống như thế nào, ngươi là đồ vật gì, nhanh lăn ra, a a a!

Lúc này Lô Tán Nguyên phát ra một tiếng gào thét thê lương.

Phải biết hắn thân là tông chủ Vô Tình Đạo, xưa nay coi trọng tuyệt tình tuyệt tính, ngày thường cơ bản rất ít nhìn thấy có tâm tình ba động gì.

Nhưng trong chớp mắt này, tất cả mọi người nhìn thấy hoảng sợ trên người hắn.

- Kiệt kiệt kiệt, không nên kháng cự, ta có thể để ngươi cảm nhận được cái gì mới là sinh mệnh đẳng cấp cao.

Một thanh âm thâm trầm từ trong miệng hắn vang lên, đồng thời xen lẫn từng tiếng ong ong chói tai, nghe không giống như nhân loại có thể phát ra, mà giống như một đám côn trùng cổ quái.

- Không, ngươi không thể đối với ta như vậy, chúng ta là minh hữu, ngươi không thể xé bỏ ước định giữa chúng ta.

Khuôn mặt Lô Tán Nguyên thống khổ vặn vẹo.

- Là ngươi không cách nào hoàn thành ước định giữa chúng ta trước, phế vật như ngươi, đã không có tư cách làm minh hữu của ta.

Âm thanh ong ong kia lần nữa từ trong miệng hắn vang lên.

Nhìn thấy cùng là một người, nhưng trong miệng phát ra hai loại thanh âm hoàn toàn khác biệt, những giáo chúng ở xung quanh cảm thấy da đầu tê dại, vội vàng thối lui, cảnh giác nhìn Lô Tán Nguyên.

Thu Hồng Lệ có chút sợ hãi, nàng không sợ chiến đấu, nhưng sợ đồ vật quỷ dị không biết.

Ánh mắt Tổ An híp lại, chẳng lẽ là...

Lúc này Lô Tán Nguyên như biết vận mệnh của mình, có chút tuyệt vọng hỏi thăm.

- Ngươi làm sao tiến vào thân thể ta, ta rõ ràng không có ăn đan dược các ngươi cho!

Loại kiêu hùng như hắn, làm sao có thể tùy tiện tin tưởng người khác, đến bây giờ hắn nghĩ mãi mà không rõ, mình trúng chiêu lúc nào.

Âm thanh ong ong kia vang lên.

- Ngươi nghĩ rằng chúng ta động tay chân ở trong đan dược? Nhân loại ngu xuẩn, chút IQ đáng thương của các ngươi làm sao liệu được an bài của chúng ta, trên thực tế chúng ta đặt đồ vật ở trong pháp bảo, ngươi tham luyến công năng cường đại của chúng, tự nhiên không nỡ phủ bụi không dùng, chỉ cần mang ở trên người, chúng ta liền có cơ hội đảo khách thành chủ.

- Đương nhiên nếu không phải lần này ngươi thất bại thảm hại, tay bị người chém đứt, ta muốn tiến vào trong cơ thể ngươi, chỉ sợ cũng không dễ dàng như vậy.

Trong lúc nói chuyện, bắp thịt cả người Lô Tán Nguyên bắt đầu du tẩu, dường như có đồ vật gì cải tạo gây dựng lại ở trong cơ thể hắn.

Trên mặt hắn sưng vù, phía trên hiện ra từng đường vân trắng đen xen kẽ, dần dần không còn giống người.

Hắn sau cùng quay đầu nhìn về phía Tổ An.

- Sư tỷ, năm đó sư phụ ta bị sư phụ ngươi làm hại, vị trí giáo chủ bị đoạt, ta một mực quyết chí thề báo thù, không nghĩ tới cuối cùng làm áo cưới cho Dị tộc, nhanh giết ta, ta đau quá... a a a!

Theo thanh âm tê tâm liệt phế, trên cánh tay, trên đùi toát ra từng cây gai xương đen nhánh, phía sau lưng trực tiếp nứt ra, xuất hiện hai đôi giáp xác hình dáng khôi giáp, bắp thịt dưới khôi giáp không ngừng vặn vẹo, sau đó toát ra mấy mầm thịt.

Mầm thịt kia lấy tốc độ mắt trần có thể thấy bành trướng, hình thành từng tờ mỏng như cánh ve.

Lúc này cả cái đầu của hắn đã nhìn không ra khuôn mặt cũ, thay vào đó là một đầu lâu quái vật, hai bên có một đôi giác hút to lớn.

Bình Luận (0)
Comment