- Ngươi nhất định phải cẩn thận!
Liễu Ngưng lo lắng, tuy tu vi của Tổ An rất cường đại, nhưng đó là đối với người ở thế giới này, những yêu ma ở thế giới khác kia, từng cái không chỉ thực lực cường đại, hơn nữa còn có các loại năng lực quỷ dị, rất khó lòng phòng bị.
Cảm nhận được nàng lo lắng, trong lòng Tổ An ấm áp.
- Yên tâm, ta sẽ chú ý.
- Ai, những ngày này một mực ngóng trông ngươi về sớm, cùng ta tắm uyên ương, hiện tại xảy ra sự tình như vậy, xem ra trong thời gian ngắn là không cách nào thực hiện được nguyện vọng này.
Lúc này Liễu Ngưng đang ngâm mình trong ao, tay trắng nhẹ nhàng vạch nước, đầu ngón tay mơn trớn da thịt, nghĩ đến khoái lạc mà đối phương mang đến cho mình, trong cổ như có như không uhm một tiếng.
- Ta nhất định sẽ mau chóng về kinh thành.
Nghĩ đến vưu vật Liễu Ngưng, đặc biệt là thân phận Thái Hậu đặc thù bây giờ, trong lòng Tổ An không nhịn được nóng lên.
Có điều hắn lập tức tập trung ý chí, bây giờ chính sự quan trọng, không thể quan tâm những nhi nữ tình trường này.
Lúc này cũng có một người khác mê muội Liễu Ngưng, tuy nàng ở trong bồn tắm tận lực áp lực tiếng rên rỉ, nhưng làm sao giấu giếm được Lữ công công thủ ở bên ngoài.
Nghe được thanh âm kia, cả người hắn xém chút mềm nhũn.
Trong mắt hắn lóe lên vẻ tiếc nuối, đáng tiếc Nhiếp Chính Vương không ở nhà, bằng không hôm nay sẽ được mãn nhãn.
Lúc này bỗng nhiên một tiểu thái giám nện bước đi tới, Lữ công công nhướng mày, trực tiếp ngăn cản, mang đối phương ra ngoài.
- Ngươi có hiểu quy củ hay không, lúc Thái Hậu tắm rửa không cho phép bất luận thái giám nào tới gần.
Tiểu thái giám cười làm lành nói.
- Tiểu nhân đương nhiên biết, toàn bộ hoàn cung chỉ có Lữ công công có vinh hạnh đặc biệt này. Lần này tới là có chuyện muốn bẩm báo Lữ công công.
Lữ công công nhướng mày, tiểu thái giám này hắn có chút ấn tượng, gan cực kỳ nhỏ, hiện tại sao có thể ở trước mặt ta bình thản ung dung như thế?
Nghĩ tới đây, hắn không chút do dự, bàn tay như ưng trảo trực tiếp chộp tới tiểu thái giám.
Không biết có phải trong khoảng thời gian này nhìn thấy nữ tử mình yêu được Nhiếp Chính Vương tư nhuận, nội tâm hắn được thỏa mãn cực lớn hay không, những ngày này tu vi nước lên thì thuyền lên, thậm chí sắp khôi phục lại thực lực đỉnh phong lúc trước, đột nhiên xuất thủ bắt một tiểu thái giám, có thể nói mười phần chắc chín.
Nhưng thân hình của tiểu thái giám kia bỗng nhiên quỷ dị lóe lên, trực tiếp tránh thoát, trên mặt hắn lộ ra nụ cười quái dị.
- Lữ công công quả nhiên tâm tư tỉ mỉ, nhìn ra ta có vấn đề nhanh như vậy.
- Ngươi đến cùng là ai?
Lúc Lữ công công nói chuyện xuất thủ lần nữa, lần này tiểu thái giám kia không tiếp thoát đi, trực tiếp bị hắn khống chế, chưởng lực phun một cái, lực lượng hủy diệt rót vào trong cơ thể đối phương.
Chẳng cần biết đối phương là ai, trước phế lại nói.
Toàn thân tiểu thái giám kia chấn động đùng đùng, trực tiếp mềm xuống, ngay sau đó một con nhện to bằng miệng chén phá xác chui ra.
- Phệ Hồn Ma Chu?
Lữ công công biến sắc, trước đó bên Tử Sơn đưa về tình báo, hắn tự nhiên thoáng cái nhận ra yêu ma này, bất quá tựa hồ thực lực còn tương đối yếu ớt.
- Chờ một chút, lần này ta là mang theo thành ý tới tìm ngươi.
Phệ Hồn Ma Chu vội vàng huy động tứ chi, trong miệng lại nói tiếng người.
- Thành ý gì?
Lữ công công hơi kinh ngạc, hắn thực không nghĩ ra những yêu ma này tìm mình làm cái gì, trước tìm hiểu tình báo cũng tốt.
- Trong khoảng thời gian này ta nhập thân vào trong cơ thể tiểu thái giám, một mực quan sát Lữ công công, đối với đam mê đặc thù của công công cũng có chỗ lý giải.
Phệ Hồn Ma Chu nhếch môi cười nói.
Lữ công công biến sắc, muốn động thủ.
Phệ Hồn Ma Chu Nhất vừa thối lui, vừa vội vàng nói.
- Công công chớ nên hiểu lầm, lần này ta đến không phải chê cười ngươi, mà là đến giúp ngươi.
- Giúp?
Lữ công công hừ lạnh.
- Giúp cái gì.
- Công công có yêu thích đặc thù, cũng là thân bất do kỷ, dù sao ngươi cũng là thái giám, thân thể tàn khuyết, hữu tâm vô lực chỉ có thể ký thác vào người khác.
Phệ Hồn Ma Chu giải thích.
- Nhưng nếu chúng ta có thể để ngươi đoạn chi tái sinh thì sao??
Trong lòng Lữ công công vốn tức giận, đang muốn xuất thủ, nghe được câu này không khỏi sững sờ.
- Đoạn chi tái sinh?
Phệ Hồn Ma Chu nhìn bụng dưới của hắn.
- Đương nhiên là để ngươi làm nam nhân chính thức, thân thể nhân loại các ngươi yếu ớt, dù tu vi cao, sẽ tăng cường một số năng lực khôi phục, nhưng so với yêu ma chúng ta lại kém không biết bao nhiêu lần.
Lữ công công trầm mặc, năm đó tu vi của hắn rất cao, vốn tính toán bị cắt cũng có thể khôi phục, nhưng quá trình tuyển bạt thái giám trong cung cực kỳ khắc nghiệt, huống chi tính tình của Triệu Hạo trong mắt dung không được hạt cát.
Năm đó trong cung lấy biện pháp và dược thủy đặc thù thiến hắn, cho nên hắn vĩnh viễn tàn khuyết.