- Điều kiện như vậy, ngươi cũng không đáp ứng?
Nói thật, đổi chỗ mà xử, nàng không xác định mình sẽ cự tuyệt.
Lữ công công thở dài.
- Nếu hai mươi năm trước gặp phải loại điều kiện này, ta nói không chừng sẽ đáp ứng, nhưng bây giờ... Hết thảy chỉ cần ngươi sống tốt, ta liền thỏa mãn, không còn cầu cái khác. Huống chi những yêu ma này cực kỳ xảo trá, trong giao dịch khẳng định bao hàm bẫy rập, ta sao có thể để ngươi xảy ra nguy hiểm.
Sau khi Liễu Ngưng nghe xong, cũng không nhịn được có chút cảm động, nhìn hắn thật lâu mới nói.
- Ngươi cần gì phải như thế.
Lữ công công buồn bã cười nói.
- Năm đó có lỗi với ngươi, ta hối hận cả đời, bây giờ sao có thể có lỗi với ngươi lần hai. Hơn nữa việc lần này quan hệ tới an nguy của cả nhân loại, ta há có thể vì bản thân tư dục mà để toàn nhân loại luân hãm.
Liễu Ngưng suy nghĩ một chút, cung kính nhìn hắn thi lễ, nghiêm mặt nói.
- So với rất nhiều người trên đời này, ngươi mới là nam nhân đỉnh thiên lập địa!
Nghe nàng nói như vậy, trong mắt Lữ công công bộc phát ra quang mang kinh người.
- Có thể được câu này của ngươi, Lữ mỗ không uổng kiếp này.
Lúc này trong lòng hắn cực kỳ vui sướng, lưu lại một chuỗi tiếng cười ha ha.
- Bây giờ ta nhất định phải đi diệt trừ những yêu ma có khả năng lẻn vào trong cung kia, bằng không bọn họ biết được tin đồng bạn chết, có thể sẽ đào tẩu.
Nhìn bóng lưng hắn rời đi, thần sắc của Liễu Ngưng phức tạp, nhiều năm như vậy, hắn rốt cục khôi phục lòng hăng hái năm đó.
Đáng tiếc tạo hóa trêu người...
…
Lại nói bên Cừu Trì, Tổ An trực tiếp đi tìm Vân Gian Nguyệt.
Vân Gian Nguyệt bước chân chập choạng mở cửa phòng, thần sắc có chút sợ hãi nói.
- Ngươi còn tới làm gì, muốn mà nói, tìm cấp dưới chân dài của ngươi, ta không chịu được nữa, thật.
Thân thể nàng trọng thương, trải qua hắn cứu chữa, tuy trước mặt khôi phục, nhưng cả người vẫn tê dại muốn chết, xém chút bị gia súc kia làm tan ra thành từng mảnh, chỗ nào còn chịu được giày vò.
Tổ An.
- ...
Nguyên lai mình ở trong lòng nàng chính là người như vậy.
- Có chính sự...
Sau đó vội vàng nói tin tức một lần.
Mới đầu Vân Gian Nguyệt còn có chút tiếc nuối, kết quả nghe xong, thần sắc càng ngày càng ngưng trọng.
- Nếu Phong Ấn chi địa xảy ra vấn đề, vậy thì phiền phức, không nghĩ tới hôm nay yêu ma đã bạo phát.
Mới trải qua sự tình bên Thánh Giáo, không nghĩ tới bên Yêu tộc kia nghiêm trọng hơn.
Nếu Phong Ấn chi địa bị mở ra, vô số yêu ma liền có thể không còn cố kỵ tiến vào thế giới này, đến thời điểm toàn bộ thế giới sẽ triệt để luân hãm diệt vong.
- Có phải ngươi phải lập tức đi Phong Ấn chi địa hay không?
Tổ An gật đầu.
- Không sai, ta không có cách nào ở chỗ này lâu, sự tình tìm Hồng Lệ phải nhờ ngươi.
Nghe hắn áy náy, Vân Gian Nguyệt gật đầu.
- Yên tâm, ta sẽ tìm được nàng, nếu nàng biết đầu đuôi, cũng sẽ không trách ngươi.
Tổ An thở dài, lần này từ biệt, không biết năm nào tháng nào mới có thể gặp lại Hồng Lệ.
- Đúng rồi, hiện tại những dư đảng của Lô Tán Nguyên ở trong giáo còn chưa giải quyết xong, có muốn ta ở lúc gần đi ra tay giúp ngươi một chút không.
Vân Gian Nguyệt lắc đầu.
- Không cần, bây giờ chỉ có đệ tử Đinh Hạ của Lô Tán Nguyên không biết tung tích, người khác cơ bản đều ở trong khống chế.
Nói đến đây, nàng không khỏi thở dài.
- Đáng tiếc, Lô Tán Nguyên đúng là một nhân tài, vốn hai ta một cái phụ trách sự tình trên giang hồ, một cái phụ trách nghĩa quân, phối hợp với nhau tốt bao nhiêu, hắn lại bởi vì một ít chuyện năm đó mà canh cánh trong lòng, sớm biết như vậy, lúc trước nói cho hắn biết tình hình thực tế.
Tổ An sững sờ, nghĩ đến lời nói của Lô Tán Nguyên trước khi chết.
- Năm đó còn có nội tình gì hay sao?
Vân Gian Nguyệt giải thích.
- Lúc trước sư phụ hắn cùng sư phụ ta là Kim Đồng Ngọc Nữ trong giáo, hai người cũng có tình cảm, nhưng không nghĩ đến, công pháp Vô Tình Đạo của bọn họ quá không có nhân tính, muốn đạt tới cảnh giới tối cao, trước yêu mến một người, lại tự tay giết người yêu, từ đó đạt tới cảnh giới chí cao tuyệt tình tuyệt tính.
- Chỉ bất quá trận chiến năm đó, vừa vặn có mấy cao thủ Thiên Ma Tông giúp đỡ, hắn cuối cùng cờ kém một nước, bại vong ở trong tay sư phụ ta.
- Vốn vì danh tiếng của hắn, không có công bố nguyên nhân thực sự. Ai biết lại để đệ tử Lô Tán Nguyên của hắn ghi hận trong lòng, cho rằng sư phụ hắn chết ở trong tay Thiên Ma Tông chúng ta.
Tổ An cười cười.
- Sự tình quá khứ đều trôi qua, nói thật, hiện tại ta là Nhiếp Chính Vương triều đình, các ngươi muốn làm một chi phản quân đối nghịch với triều đình, ta sẽ rất đau đầu, lòng bàn tay mu bàn tay đều là thịt.
- Ai muốn đánh nhau với ngươi.
Vân Gian Nguyệt sẵng giọng.