- Ta không sao.
Nguyên mạch cả người Sở Sơ Nhan vẫn ở trạng thái đứt gãy, cả người không có sức, chỉ có thể mềm nhũn ngã vào trong lòng chém, trên khuôn mặt trắng nõn hiện ra một chút đỏ ửng.
Chú ý thấy thân thể nàng mềm như bông, Tổ An nhíu mày, vội vàng đỡ nàng đến trong lòng Kiều Tuyết Doanh, bản thân thì chạy đến trước người Mị Ly:
- Hoàng hậu tỷ tỷ, ngươi trúng độc đó có sao không?
- Chắc ngươi là muốn hỏi phải cứu tiểu thê tử của ngươi thế nào phải không.
Mị Ly hừ lạnh một tiếng, trực tiếp nhìn thấu kỹ xảo của hắn.
Tổ An ngượng ngùng cười nói:
- Ta cũng quan tâm tới ngươi mà, ta có thể giúp được gì không?
Nói xong thò đầu nhìn tình huống trên cánh tay nàng ta.
Mị Ly thuận tay phất một cái, nghiêng người đi, né tránh ánh mắt của hắn, lạnh lùng nói:
- Chính là độc nhỏ, có thể làm khó được ta ư?
- Vậy thì tốt, vậy thì tốt.
Tổ An thở phào nhẹ nhõm.
- Hoàng hậu tỷ tỷ có thể thực hiện lời hứa, nói cho ta biết phải làm thế nào mới khiến nàng khôi phục không?
Ánh mắt Mị Ly quan sát qua lại trên người Sở Sơ Nhan và Tổ An, rõ ràng cảm thấy nàng biến sắc mấy lần, dường như trong lòng đang làm ra một quyết định rất khó.
- Làm sao vậy, chẳng lẽ có vấn đề gì ư?
Tổ An giật thót.
Mị Ly lắc đầu, nhưng không nói gì, chỉ dùng một loại ánh mắt kỳ quái nhìn hắn.
Sở Sơ Nhan ở bên cạnh yếu ớt nói:
- Nguyên mạch đứt đoạn trời cao cũng khó cứu, ngươi việc gì phải làm khó nàng, yên tâm, ta đáp ứng ngươi sau này không tìm chết là được.
Đối phương và Tuyết Nhi liều chết liều sống cứu nàng như vậy, cho dù nàng cảm thấy sống như vậy cũng không có ý nghĩa gì, nhưng cũng không muốn cô phụ sự vào sinh ra tử của bọn họ.
Mị Ly hừ lạnh một tiếng:
- Hừ, không cần dùng phép khích tướng với ta, muốn cứu ngươi thì dễ thôi, vừa rồi ta chỉ là nghĩ chuyện khác.
Nghe thấy có biện pháp cứu nàng, Tổ An lập tức mừng rỡ:
- Mong hoàng hậu tỷ tỷ chỉ giáo.
Ngay cả trong mắt Sở Sơ Nhan cũng có thêm một chút quang mang, tuy ngoài miệng nàng nói rất thờ ơ, nhưng từ nhỏ đã là thiên chi kiêu tử tu hành, nàng tất nhiên không muốn cả nửa đời sau thật sự phải làm một phế nhân nằm trên giường.
Kiều Tuyết Doanh cũng tò mò, theo nàng biết, trên đời này chưa từng có chuyện sau khi nguyên mạch đứt đoạn vẫn có thể khôi phục như lúc ban đầu, đối phương rốt cuộc có biện pháp gì.
- Không phải ngươi học được Hồng Mông Nguyên Thủy Kinh ư. Hồng mông chi khí là khí tức thuần túy nhất từ lúc vũ trụ mới sinh ra, tinh thuần bổ dưỡng hơn cả nguyên khí, không chỉ có thể thối luyện thân thể của ngươi, đồng thời cũng có thể sửa chữa phục hồi thân thể cho người khác.
Mị Ly nhìn Tổ An một cái.
Trong lòng Tổ An giật thót:
- Sao ngươi biết ta học được Hồng Mông Nguyên Thủy Kinh?
Mị Ly hừ một tiếng:
- Doanh Chính phong ấn Hồng Mông Nguyên Thủy Kinh trong Thái A Kiếm, tưởng rằng ta không biết à, hừ hừ, hơn nữa, cho dù ta thật sự không biết, khoảnh khắc vừa rồi nhìn thấy ngươi là ta cũng có thể cảm nhận ra, thân thể từng được Hồng mông chi khí thối luyện, có khác biệt rất lớn với người thường.
- Thì ra là thế.
Tổ An mừng rỡ, đang muốn đi trị liệu cho Sở Sơ Nhan.
Mị Ly lại nói:
- Chỉ có điều hiệu quả thối luyện cho người khác lại không tốt bằng hiệu quả thối luyện thân thể mình, ngươi làm như vậy cũng chỉ có thể khiến nàng miễn cưỡng khôi phục năng lực hành động, có thể tự lo sinh hoạt, lại không thể khôi phục thực lực của người tu hành.
Tổ An hơi biến sắc:
- Cái này khác với những gì lúc trước ngươi nói.
- Ngươi hoảng cái gì.
Mị Ly lườm hắn một cái, nói tiếp.
- không lâu trước ta biết được một chuyện khác, khiến nàng khôi phục như lúc ban đầu là rất đơn giản.
- Rốt cuộc là làm thế nào mới có thể khôi phục, ngươi nói một lần cho xong đi.
Tổ An thầm nghĩ sao những người này toàn có cái tình tình nói gì cũng chỉ nói một nửa như vậy.
Ngay cả Sở Sơ Nhan cũng tràn ngập chờ mong nhìn Mị Ly, dẫu sao có thể hoàn toàn khôi phục tu vi, ai lại nguyện ý chỉ khôi phục năng lực hành động chứ.
Trong mắt phượng của nàng mang theo một chút ý trêu tức:
- Các ngươi có biết tư chất siêu cấp không?
- Siêu cấp ?
Sở Sơ Nhan và Kiều Tuyết Doanh nhìn nhau, đều nhìn ra vẻ nghi hoặc trong mắt đối phương.
Kiều Tuyết Doanh mở miệng nói:
- Theo ta được biết tư chất siêu cấp chỉ là một truyền thuyết, thậm chí rất nhiều người hoài nghi tư chất siêu cấp rốt cuộc có tồn tại hay không, hiện giờ tư chất cao nhất trên đời này chỉ là Giáp thượng, Giáp thượng đã là cực kỳ hi hữu, tư chất Giáp thượng phóng mắt khắp thiên hạ cũng chỉ có thể đếm hết trên hai bàn tay, làm gì có siêu cấp?
Tư chất tu hành của nàng và Sở Sơ Nhan đã là vô cùng tốt, nhưng cũng chỉ là Giáp tự hạ đẳng, lên tới thượng tầng, chênh lệch một cấp bậc nhỏ cũng có cách biệt một trời một vực.
Giáp tự thượng đẳng đối với các nàng mà nói chính là xa không thể với, càng đừng nói tới siêu cấp.
- Không cần hoài nghi, tư chất siêu cấp đương nhiên là có tồn tại.
Mị Ly nhìn về phía Tổ An.
- Bởi vì hắn chính là tư chất đó.
Sở Sơ Nhan:
- ???
Kiều Tuyết Doanh:
- ???
Hai người đồng loạt nhìn về phía Tổ An, hắn là tư chất siêu cấp trong truyền thuyết?
Sao có thể như vậy được!
Hai nàng vô cùng quen thuộc với hắn, lúc trước ở trong Minh Nguyệt Thành có tiếng là phế vật tu hành, Sở Sơ Nhan còn nhớ lúc trước khi chọn hắn làm vị hôn phu Sở gia còn lén lút thử tư chất của hắn, chỉ là Đinh tự hạ đăng.
Cho dù hắn giấu tài, nhưng thực lực có thể che giấu, nhưng cái thứ tư chất này không thể giấu được sao?