Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3854 - Chương 3854: Phấn Đấu Quên Mình (2)

Chương 3854: Phấn đấu quên mình (2) Chương 3854: Phấn đấu quên mình (2)

- Nhị hoàng tử?

Mọi người trên đầu thành giật mình, vội vàng định thần nhìn lại, quả nhiên là Nhị hoàng tử!

Lúc này hắn không có khí vũ hiên ngang như trước kia, áo choàng trên người rách tung toé, dường như chỉ còn lại mấy mảnh vải.

Đầu khôi cũng không biết rơi nơi nào, búi tóc bị đánh loạn, tóc cùng máu dính chung một chỗ, không ít dán vào trên mặt.

Trước ngực hắn có một vết thương khổng lồ, khôi giáp trên người tựa hồ xém chút bị một đao kia chém thành hai khúc.

Cả người đứng ở nơi đó lung lay sắp đổ, hiển nhiên bản thân đã trọng thương.

- Nhị hoàng tử, thật là ngươi?

Khổng Tước Minh Vương vừa mừng vừa sợ, lần này mọi người tới là nghĩ cách cứu viện Nhị hoàng tử, nhiều ngày như vậy không có tin tức, không nghĩ tới hắn sẽ xuất hiện ở đây.

- Nguyên lai là Khổng Tước Minh Vương, không thể giả được, đúng là ta.

Nhìn thấy hắn, Nhị hoàng tử lộ ra vẻ sợ hãi lẫn vui mừng, dường như nhìn thấy người quen được cứu.

- Minh Vương nhanh để chúng ta vào đi.

Lúc này không ít tướng sĩ sau lưng Nhị hoàng tử đều kích động hô hoán.

Khổng Nam Vũ nhỏ giọng nhắc nhở phụ thân.

- Phụ vương, cẩn thận có trá!

Khổng Tước Minh Vương khẽ gật đầu, mượn tường thành yểm hộ, cho bọn thủ hạ một thủ thế, rất nhanh có binh lính âm thầm gật đầu, đi xuống truyền tin để mọi người chuẩn bị.

Lúc này hắn mới nhìn ra ngoài thành.

- Nhị hoàng tử, tại sao ngươi lại ở chỗ này? Tiểu Yêu Hậu cùng quân đội các tộc đâu??

- Đừng đề cập, chúng ta ở trong Phong Ấn Chi Địa tao ngộ Yêu Ma phục kích, mọi người liều chết tác chiến, đáng tiếc địch nhân quá nhiều, mỗi chi bộ đội tán loạn, chúng ta gần như thương vong hơn phân nửa, mới nỗ lực phá vây, lần này là muốn cầu viện Minh Vương, mời Minh Vương mang theo quân đội tiến đến cứu Tiểu Yêu Hậu.

Nhị hoàng tử nói xong lấy đao ra bổ ở trên mặt tuyết, hung hăng chửi mắng những Yêu Ma kia đáng chết.

Khổng Tước Minh Vương nhíu mày.

- Chỉ bất quá ta nhận được mệnh lệnh là bất kể tình huống như thế nào, cũng phải thủ vững Thiết Nguyên thành, thành phòng tuyến cuối cùng của Yêu tộc, không thể để cho bất luận Yêu Ma nào tiến vào nội địa.

Nhị hoàng tử vội la lên.

- Bây giờ tinh nhuệ các tộc hãm sâu bên trong, nếu không kịp thời dẫn người tiến đến cứu giúp, bọn họ toàn quân bị diệt, Yêu tộc chúng ta cũng xong, đến thời điểm dựa vào một Thiết Nguyên thành, làm sao ngăn cản Yêu Ma vô cùng vô tận?

Khổng Tước Minh Vương trầm giọng nói.

- Việc này quá lớn, còn cần bàn bạc kỹ hơn...

Nhị hoàng tử lại gấp.

- Có câu binh quý thần tốc, tinh nhuệ các tộc trong Phong Ấn Chi Địa tùy thời sẽ hủy diệt, làm sao có thể bàn bạc kỹ hơn.

Trong lúc nhất thời Khổng Tước Minh Vương có chút do dự, hắn cũng rõ ràng nếu quân đội dưới quyền Tiểu Yêu Hậu toàn quân bị diệt, mình cũng không có khả năng thủ ở nơi này.

Đúng lúc này, Khổng Nam Vũ mở miệng nói.

- Mời Nhị hoàng tử vào thành trước, chúng ta lại thương nghị chi tiết.

Nhị hoàng tử mừng rỡ

- Đa tạ Nam Vũ muội tử!

Nói xong triệu tập dưới trướng chuẩn bị vào thành, các binh lính nhất thời hoan hô.

Lúc này Khổng Nam Vũ lại nói.

- Nhị hoàng tử chớ nên hiểu lầm, chúng ta là mời ngươi một người đơn độc vào thành.

Nhị hoàng tử nhất thời sầm mặt lại.

- Ngươi có ý gì?

Khổng Nam Vũ áy náy.

- Xin Nhị hoàng tử thứ lỗi, chúng ta gánh vác trọng trách thủ thành, không thể bốc lên phong hiểm.

Nhị hoàng tử giận dữ.

- Ngươi ý là những thủ hạ này của ta vào thành, sẽ gây bất lợi với các ngươi? Chúng ta tân tân khổ khổ ở tiền tuyến anh dũng giết địch, thương vong hơn phân nửa huynh đệ, bây giờ mọi người bản thân bị trọng thương, các ngươi lại đối xử với chúng ta như thế? Cũng không sợ lạnh tâm chiến sĩ sao?

Binh lính dưới trướng hắn đánh trống reo hò, không ít tính khí táo bạo bắt đầu chửi mắng nàng không có lương tâm.

Lời nói rất có tính kích động, ngay cả binh lính trên cổng thành cũng không nhịn được lộ ra vẻ không đành lòng.

Thần sắc Khổng Nam Vũ lạnh lùng.

- Nhị hoàng tử cũng là danh tướng, cần phải rõ ràng loại tình huống này chúng ta không thể tuỳ tiện thả người vào thành. Sau đó tiểu muội nhất định tự mình bồi tội với các vị tướng sĩ, mặt khác Khổng Tước nhất tộc cũng sẽ vì mỗi vị chuẩn bị một phần hậu lễ.

- Mọi người mệnh sắp không còn, người nào muốn hậu lễ của các ngươi!

Nhị hoàng tử tức giận đến chửi ầm lên, nhưng vô luận hắn nói như thế nào, Khổng Nam Vũ cũng bất vi sở động.

Khổng Tước Minh Vương vốn có chút dao động, nhưng hắn xưa nay tin tưởng trí tuệ của nữ nhi, nên cuối cùng không nói gì thêm.

Đúng lúc này, bỗng nhiên Nhị hoàng tử nghĩ đến cái gì, vội vàng vẫy tay, rất nhanh một giai nhân phong thái yểu điệu từ trong trận doanh đi ra.

- Các ngươi không tin ta, dù sao cũng nên tin tưởng Mỹ Đỗ Toa Nữ Vương chứ, nàng và Nhiếp Chính Vương quan hệ mật thiết, lại là bạn thân của Tiểu Yêu Hậu, lần này đi theo Tiểu Yêu Hậu xuất chinh, nàng hẳn sẽ không lừa các ngươi.

Nói xong hắn bí mật truyền âm cho Ngọc Yên La.

Bình Luận (0)
Comment